Tu Dĩnh là thành phần trí thức ở thành phố lớn, làm ở công ty địa ốc vùng tiền duyên. Đi làm, tản bộ, xem mắt… bận bịu tối mắt lại khát vọng tình yêu chân thật. Hùng Khải lại là một anh trung đội trưởng ở một vùng xa xôi, trấn giữ ở tuyến đầu tổ quốc, nhiệt tâm với quân doanh, ý chí lại kiên định, đối với bản thân không buông không bỏ, là tiềm năng quân sự.
Ở nơi nào đó, hai người gặp mặt, quen biết, yêu thương, nhưng ngăn cách giữa hai người không chỉ là chặng đường rất xa…
Tuổi xuân trả giá sẽ nhận được hồi đáp sao? Tình yêu gian khổ có thể kết thành một đoạn
lương duyên hay không?
Tôi hỏi Phật: thế gian vì sao có nhiều điều nuối tiếc đến thế?
Phật: đó là ta-bà thế giới [1], ta bà có nuối tiếc, không có nuối tiếc thì đưa cho con hạnh phúc cỡ nào cũng sẽ không cảm thụ được hạnh phúc.
Tôi hỏi Phật: nếu gặp được người có thể yêu, lại sợ không thể nắm chắc thì phải làm sao đây?
Phật rằng: nhân gian có bao nhiêu ái tình, thay đổi ngàn đời, cùng người yêu nhau hạnh phúc, đừng hỏi là kiếp hay là duyên.