Liêu Hiểu Tình cổ họng khô rát, khó khăn nuốt từng ngụm nước bọt, cố gắng lê lết tấm thân nóng bức của mình ra ngoài. Nhưng...
Khi cô chuẩn bị mở được cánh cửa kia, thì một lực đạo rất mạnh đã ôm lấy eo của cô, và ném cô lên giường, đôi tay của cô cũng bị khóa chặt lại. Đôi môi nhỏ nhắn kia cũng không được buông tha
- Ưm... Ưm... _ Hiểu Tình cố gắng tránh né
Nhưng cơ thể nhỏ bé nóng ran này của cô thì không. Người nam nhân càng hôn càng cuồng nhiệt, Liêu Hiểu Tình cũng thuận theo đó mà ôm lấy cô người nam nhân kia. Bờ môi lạnh lẽo của người nam nhân đó bị đôi môi bé nhỏ trêu ghẹo, khiến tính chiếm hữu trong người càng tăng lên
- Khốn kiếp, nếu mà tôi biết ai bỏ thuốc tôi thì tôi sẽ chém chết người đó.! _ Lãnh Bạch Ngôn buông lời chửi mắng
Liêu Hiểu Tình lim dim nhìn vào khuôn mặt của người nam nhân kia, bóng dáng cao to, mờ mờ ảo ảo khiến cô nhíu mày
Lãnh Bạch Ngôn hiên ngang chiếm hữu đôi môi ấy của cô một cách mạnh bạo. Bàn tay cũng không yên phận, lần mò đến nơi nhấp nhô kia mà xoa nắn đủ hình dạng.
Là lần đầu bị kích thích lên khóe môi của Liêu Hiểu Tình không thể nào ngừng kêu lên những âm thanh rên rỉ
- Ưm.. Nhẹ... Ư
- Chết tiệt! _ Anh nhướng mày khó chịu, nam căn phía dưới chỉ vì nữ nhân này mà cương cứng
Đọc Truyện