Lời người dịch:Thủy Hóa Bối là tác giả tớ quý. Bạn ấy không viết nhiều, văn phong còn lắm chỗ ngô nghê, gượng gạo, câu chuyện được kể cũng không phải quá xuất sắc gì, tuy vậy xuyên suốt nó luôn có cái vẻ suy tư, nhiệt huyết rất “người trẻ” làm tớ say say. Hẳn vì vậy mà cứ mỗi khi đọc hay dịch, nó luôn gây cho tớ cảm xúc “muốn cố gắng”.
Vô vi nhất niệm như lát cắt ngắn về một đoạn trưởng thành của một cậu trai. Cậu ấy còn trẻ con, còn non nớt, còn ngây thơ chẳng biết điều gì đang chờ mình. Cậu ấy phải cố mò mẫm để trưởng thành và vượt qua những khoảng chững, những phút bế tắc mất phương hướng. Và dẫu có thật nhiều khuyết điểm, cậu ấy lại gây cho tớ cảm giác thấy lại bản thân khi hoang mang vài năm trước và cả hiện tại, và tớ không thể ghét cậu ấy nổi.
Như những truyện cùng tác giả,
Vô vi nhất niệm có mạch truyện và không khí trầm lắng, đôi chỗ nặng nề và cái kết man mác buồn. Lời khuyên là đừng bỏ qua phần lời tác giả. Bất kể cảm xúc bạn chùng vì cuốn truyện này cỡ nào, lời chia sẻ của tác giả chắc chắn sẽ khiến bạn phải nhoẻn cười và nhẹ nhõm ngay trở lại.
Đọc Truyện