Bồng Lai Khách là một cái tên khá bảo chứng về chất lượng truyện khi nhân vật không quá YY, biết xử sự hợp lí. Với “
Trở lại ba mươi năm trước” thì tình huống đặt ra cũng không quá mới và cách xử lý cũng không quá mới nhưng vẫn có những điểm thu hút người khá kén như mình đọc hết. An Na là một cô gái nhà giàu, được đi du học Mỹ Pháp trong một lần đi du lịch với bạn bất chợt quay về 30 năm trước. Ở đó những bộ quần áo mode của cô chỉ là thứ bỏ đi, xấp tiền mặt chỉ là giấy vụn, chiếc đồng hồ hàng hiệu bán chả được mấy đồng, thêm nữa cô còn chả có hộ khẩu. Tóm lại cô là cô gái ba không: không thân phận, không gia đình, không quê quán. Vậy nên chúng ta vô cùng tò mò xem cô gái ấy sẽ sống trong thời đại này như thế nào.
Nếu thời đại của cô mọi thứ đều cởi mở thì thời này nam nữ đi nhảy cũng bị quy vào bại hoại , thời đại chuyển giao cải cách mở cửa vẫn còn khá nhiều luật lệ khắt khe, ăn cơm chiếc kẻng là toi, nghe nhạc Đặng Lệ Quân là bị mất việc, muốn mua được một toa giường nằm trên tàu hỏa cực khó. Thế nhưng có lẽ An Na ăn ở tốt nên cô đã mượn tạm thân phận của một cô gái xấp xỉ tuổi tác mình tên Lý Mai và từ đây hành trình của cô bắt đầu. Cô vừa phải sống sót trong thời đại này vừa mang theo nỗi niềm đau đáu khôn nguôi về nhớ nhưng gia đình. Đọc những dòng về gia đình của An Na mình thực sự không kìm được nước mắt vì hoàn cảnh khá tương đồng với bạn ấy. Biết rằng bố mẹ cùng tồn tại ở thời đại ấy nhưng biết dùng thân phận gì để tiếp cận họ đây? Nếu bảo cô là con gái họ của tương lai ba mươi năm sau chắc sẽ bị nhốt vào trại tâm thần mất. Thật may An Na luôn rất lí trí khi cô tính toán từng bước một và rồi cuộc sống của cô cũng dần ổn định theo quỹ đạo.
Lục Trung Quân là chàng thiên chi kiêu tử, vì gánh thay cho đồng đội nên anh chấp nhận bị đày về nơi khỉ ho cò gáy làm việc. Suốt bao nhiêu năm qua với anh chỉ có máy bay là người yêu, nhưng rồi gặp cô đã hoàn toàn thay đổi mọi chuyện. Anh trúng tiếng sét ái tình với cô từ lần đầu, nhưng mà lúc nào cũng phải giả bộ không quan tâm người ta, ngửi thấy hơi tình địch cũng phải đá vào cậu không cua được người ta đâu. Mặt dày mày dạn bám theo con gái nhà người ta thậm chí dùng cả khổ nhục kế, theo đuổi được người ta rồi là luôn khẳng định mình là trai tân chắc nịch 100%. Đặc biệt là không bao giờ để cho cô gái của mình hiểu lầm quá lâu, giải quyết kết gây họa trong vòng nốt nhạc. Mỗi lần ngửi hơi thấy địch là phải tuyên bố chủ quyền ngay và luôn. Các cụ có câu “Cưới vợ phải cưới liền tay chớ để lâu ngày lắm kẻ dèm pha”, vậy nên khi người ta chưa cho công khai anh đã đánh tiếng đánh báo cáo kết hôn với thủ trưởng rồi. Nhất là vì cô mà anh sẵn sàng từ bỏ tín ngưỡng của mình, từ bỏ công việc mà mình yêu thích từ nhỏ.
Tình yêu của đôi trẻ cứ bình bình chậm rãi trong cuộc sống của những năm ba mươi về trước, nhưng ta thấy đáng quý biết bao. Có lẽ hồi ấy vì không tiện liên lạc như giờ nên người ta trân trọng từng lá thư tay, từng cuộc gọi vội nơi xa, những lần đi làm xa về nhà hơn bây giờ. Đôi khi cuộc sống giản dị ấy là điều mà bao người trẻ bây giờ cầu cũng chả được. Nếu bạn thích một câu chuyện bình dị trong ngày đông ấm áp thì hãy nhảy và đặc biệt giúp bạn giảm stress khá tốt như mình.
Đọc Truyện