Văn án.Tiểu bạch long nho nhỏ Long Bạch Bạch khờ khạo đưa long châu cho một phàm nhân vì thấy hắn ngốc nghếch hay bị bắt nạt.
Làm thật tốt, thế tử ngốc sau này thông minh, lên làm Hoàng đế, còn ấu long đí thì trở nên...ngu ngốc thật luôn.
Long tộc một ngày nọ bỗng gặp tao ương, BạchLong ngốc cả ngày chỉ biết ăn kia bị người khác tưởng nhầm là người phàm, thế là bị đem tiến cung.
Từ đó trở đi, Bạch Long ngốc như cá gặp nước.
Ngày nào đó, Bạch Long ngốc nhìn thấy mình dài ra thêm một cái đuôi thì trợn tròn mắt, lấy tay chọc chọc, ngẩng đầu tội nghiệp nhìn vị hoàng đế nào đó: “Cái đuôi? Có thể ăn không?”
Một vị hoàng đế nào đó vừa đoán được một khả năng: “….”
Bạch Long ngốc tủi thân: “Không thể sao? Thật sự không thể sao? Nhìn ăn rất ngon mà….”
Người nào đó: “không thể ăn đuôi, nhưng là…… ngươi có thể ăn trẫm.”
Đọc Truyện