nhat-ky-thang-chuc-cua-tho-than-1-thichtruyenvn.jpg

Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần

Tác giả: Mèo Lười Ngủ Ngày

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 68 | Full

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

nhat-ky-thang-chuc-cua-tho-than

Câu chuyện trong Nhật ký thăng chức của thổ thần xoay quanh nhân vật công chúa hồ ly Tang Chỉ, à không, bây giờ phải gọi là thổ thần Tang Chỉ - ngay lúc này đây, ở cái trấn Bình Lạc khỉ ho cò gáy này, “vinh dự” làm nhiệm vụ của một vị thần thổ địa. Công việc của nàng, nói dễ nghe là chăm nom quản lý đời sống của người dân, còn nói thẳng ra thì chẳng khác nào công việc của mấy bà thím: bưng trà rót nước cho người phàm, còn phải làm mai mối cho người ta, đứng ra hòa giải mấy vụ đánh nhau gì đó… Cứ nghĩ đến thảm cảnh hiện giờ của mình là nàng lại nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa tên phượng hoàng Tuấn Thúc cả nghìn lần.

Nguyên do chỉ vì nàng lỡ hiểu nhầm hắn là... một con gà trống lớn ngon lành, lỡ xông vào cắn hắn, lỡ… làm hắn thua trận thôi mà! Mối thù ấy khiến Phượng hoàng Tuấn Thúc nhớ mãi không quên. Biết Tang Chỉ ngây thơ vừa lười biếng tu luyện lại vừa mơ ước có tu vi cao, bèn lập mưu lừa nàng làm thổ thần của trấn Bình Nhạc. Nào ngờ lúc nàng đến nhậm chức, bảo bối thì chẳng thấy đâu mà công việc lông gà vỏ tỏi thì ngập đầu. Nhưng đây lại là mở đầu cho một mối tình không biết nên gọi là lương duyên hay nghiệt duyên...

Tuấn Thúc trêu đùa Tang Chỉ đến... nghiện, từ oán hận biến thành yêu thương, đau đầu không biết phải làm thế nào. Chẳng có lẽ… quyết tâm lập mưu lừa nàng thêm lần nữa, từ thổ thần trấn Bình Nhạc thành… Phượng Quân phu nhân?

”... Tang Chỉ chống nạnh đứng lặng ở giữa bụi cỏ xanh, nhìn chăm chú vào ngôi nhà tranh nhỏ cách đó không xa.
Lúc này đúng là tháng ba xuân ý dạt dào, sáng sớm hương trấn nhỏ bị một làn sương mỏng manh bao phủ, cỏ bên đường êm mượt, hoa chúm chím kiều diễm, yên tĩnh hài hòa nói không nên lời.

Nhưng ngay tại nơi hoang vắng âm u này, Tang Chỉ ngửa mặt lên trời thét dài, rốt cục đánh vỡ khung cảnh yên tĩnh, làm cho chú gà trống chưa rời giường cũng cả kinh ngỡ rằng bình minh đã đến. Tự khích lệ để tinh thần hăng hái thêm, Tang Chỉ vọt tới nhà gỗ trước mặt, đá cửa mà vào, không do dự chửi ầm lên:

“Tuấn Thúc ngươi lăn ra đây cho ta!”

“Đừng tưởng rằng trốn tránh sẽ không có chuyện gì!”

“Phượng hoàng chết bằm, phượng hoàng thối, phượng hoàng hỗn đản, Phượng tộc các ngươi sẽ không có thứ gì tốt! Gạt ta làm Thổ Thần đồ bỏ, Thổ Thần gì chứ, quả thực chính là thôn ủy hội bác gái! Ta mặc kệ, ngươi đi ra cho ta!...” (tạm dịch)

Đọc Truyện

Thử đọc