Sau khi đọc "
Em sẽ đến cùng cơn mưa", tôi chợt nhận ra rằng mình có một cái gì đó "chung" với
Takuji Ichikawa, mình có một sợi dây liên kết nào đấy với ông ấy. Và phải sau khi đọc xong
Nếu Gặp Người Ấy Cho Tôi Gửi Lời Chào, tôi mới biết rằng nó là gì.
Đó chính là "tình yêu trẻ con". Trải qua bao nhiêu
tiểu thuyết với bao nhiêu tác giả từ Đông tới Tây, tôi mới rút ra cho mình được rằng, hóa ra tôi thích cái "tình yêu trẻ con" nhất.
Câu chuyện tình yêu của những con người ấy nhẹ nhàng, trong sáng và hồn nhiên đến lạ với những rung động mong manh. Mối tình của Satoshi và Karin kéo dài từ tuổi mười ba đến tận khi cả hai đều đã trưởng thành, có cuộc sống riêng của mình. Một mối tình vừa nhẹ nhàng, mong manh, lại vừa kiên cường, bền bỉ. Kí ức được miêu tả trong những trang văn trong veo, lung linh, đẹp một cách rất giản dị, rất đời thường với bãi rác, hồ nước, rừng, những cây diệp tài hồng, rong rêu và con chó Trash... Điều đó khiến mình rung động.
Đọc Truyện