Nàng yêu mị vòng qua cổ hắn, ở bên tai hắn nói nhỏ,nụ hoa nhạy cảm không ngừng ma sát lồng ngực hắn, giống như cái yêu nữ tà mị quyến rũ hắn.
Hắn run rẩy nhắm hai mắt lại, ức chế xúc động thiếu chút nữa không kìm giữ được.
“Mèo con, em dám không?” Hắn cắn răng nói nhỏ, ném ra chiến thư khiêu khích.
Mộc Thạch Nam trong mắt khát vọng bày tỏ câu trả lời nàng, động tác của nàng cũng đại biểu nàng tiếp nhận khiêu chiến của hắn.
Nàng đưa ra tay ngọc tuyết trắng mảnh khảnh cởi bỏ quần áo hắn, để cho hai người trần truồng như lúc mới ra đời.
“Đại phôi mèo, ngươi không khỏi quá coi thường ta. Muốn trở thành mèo con mà đại phôi mèo ngươi thích nhất,cũng phải có bản lãnh .”
“Được? Ta rất mong đợi mèo con của ta có bản lãnh gì?”
“Vậy thì tiếp chiêu đi!”
Nàng cười đến hảo mị, đem hắn khẽ đẩy ở trê cỏ xanh mơn mởn, giạng chân ở trên người hắn, cúi đầu thật sâu hôn hắn.
“Lần này đến lượt ta khi dễ ngươi đi?”Gương mặt xinh đẹp chậm rãi phát ra một chút đỏ ửng, càng làm hắn thấy phải ngây dại.
Một đôi tay ngọc không ngừng ở trên người hắn khẽ vuốt ve, cùng sử dụng đầu lưỡi nho nhỏ trêu đùa nụ hoa hắn, khiến cho hắn một hồi mãnh liệt run rẩy.
“Em là từ đâu học được chiêu này ?” Hắn thở dốc ép hỏi.
“Từ trên người của ngươi a! Ngươi không cũng thích bộ dáng ta trêu chọc như vậy? Thích không?” Nàng một bên đùa với nụ hoa nhỏ bất đồng của hắn với mình một bên hỏi.
Đọc Truyện