Bài thơ tình yêu của anh và em.
Ngọt văn, 1V1, HE, song xử, nữ truy nam, ngôn tình là chính, thịt chỉ là phụ.
*Trường Canh: tên thân mật ở nhà của nam chính.
Yang: Văn án hơi ngắn nên ta sẽ trích câu nhận xét truyện này của tác giả: "Một câu chuyện xưa đơn giản kể về quá trình hai người yêu nhau, gặp nhau rồi quen biết, nói chuyện yêu đương, kết hôn, sinh con, sống một cuộc sống bình thường như vậy cho đến hết đời ... "
Có lẽ rất nhiều bạn đọc khi nghe tên và thể loại, phần nào đã hình dung được nội dung chính của câu chuyện này. Đúng vậy, “
Lục Yên, anh yêu em” đơn thuần là một
truyện ngôn tình hay, viết về tình yêu của đôi bạn trẻ Lục Yên và Tạ Đạo Niên.
Lục Yên là một cô gái xinh đẹp và mạnh mẽ. Bởi vì mẹ cô cũng là một người phụ nữ như vậy. Chồng mất sớm, một mình bà ở vậy nuôi con gái, còn có thể yếu đuối được sao? Thế nên, Lục Yên lớn lên trong sự “nuôi thả” của mẹ cô, đơn thuần mà phóng khoáng.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tạ Đạo Niên là lúc Lục Yên đi mua táo đỏ. Anh đứng sau quầy gảy bàn tính, gảy luôn trái tim cô gái nhỏ. Thế là hành trình theo đuổi Tạ Đạo Niên của Lục Yên bắt đầu.
19 tuổi mới rung động lần đầu, Lục Yên không hề biết mình làm như vậy là theo đuổi, cô chỉ nghĩ muốn nhìn thấy anh thì phải đi theo anh, muốn biết anh nghĩ gì thì phải bắt chuyện. Thế cho nên, Lục Yên không phải là kiểu dồn dập tấn công, không phải là kiểu đưa đẩy thả thính, mà là kiểu, cơn gió thoảng qua khiến người ta bất chợt mà sảng khoái.
Trái ngược hoàn toàn với môi trường giáo dục của Lục Yên, Tạ Đạo Niên chính là điển hình của “nuôi nhốt”. Bố anh rất nghiêm khắc, từ nhỏ đến lớn đều bắt anh đọc sách thánh hiền, tu tâm dưỡng tính, giữ mình trong sạch.
Nhưng phàm là cái gì càng cấm thì càng muốn khám phá. Tạ Đạo Niên bị đè nén lâu như vậy, gặp được Lục Yên giống như nắng hạn gặp mưa rào, liền không có cách nào kháng cự. Mà bản thân anh cũng không hề muốn kháng cự. Bởi vì cô gái nhỏ ấy, mang đến cho anh cảm giác rất khác biệt.
Tạ Đạo Niên đẹp trai và khí chất, mang hình tượng “cấm dục” điển hình của nam thần. Anh được rất nhiều người theo đuổi nhưng chưa từng đáp lại, ngoại trừ Lục Yên. Là bởi vì, từ trên người cô gái nhỏ, anh cảm nhận được một luồng sinh khí bất tận. Cô lúc nào cũng vui vẻ, lạc quan và tươi tắn như vậy, ở bên anh luôn khiến anh thả lỏng tâm hồn, không cố kị, cũng không cần đè nén.
Cuối cùng, con ngõ nhỏ sau nhà Tạ Đạo Niên với hàng cây Thập Lý Hương thơm ngát, cũng được chứng kiến một mối tình rạo rực như lửa.
Một lần ăn trái cấm, thèm muốn suốt đời.
Người dụ dỗ là Lục Yên, nhưng mà người đốt lửa lại là Tạ Đạo Niên. Sau khi được tháo xích, Tạ Đạo Niên lập tức hóa sói, ăn sạch sẽ con hổ giấy quyến rũ Lục Yên. Vì là H văn, cho nên cảnh phòng tối vô cùng nhiều và cực kỳ sinh động. Chi tiết cụ thể như thế nào, phải đọc rồi mới có thể cảm nhận đầy đủ được.
Chắc rằng sẽ có nhiều bạn thắc mắc, truyện H thì lấy đâu ra nhiều đạo lý như vậy? Nói như vậy cũng không có gì sai, nhưng đứng ở góc độ của người trưởng thành, thì đạo lý cuộc sống chẳng phải vẫn được rút ra từ những điều giản đơn nhất hay sao?
Cho nên, đọc để hiểu được cách nghĩ của bậc làm cha mẹ, đọc để hiểu đâu là giới hạn của bản thân mình. Giống như mẹ của Lục Yên, đối với chuyện vượt rào của con gái, bà chỉ dặn dò “nhớ đeo bao, đừng để mình thiệt thòi”. Không phải bà dạy hư con cái, mà chính là bà hiểu rõ, một khi tình cảm đã chín muồi, chuyện đó là không thể ngăn cản, chỉ có thể dạy cho con làm thế nào để hậu quả là ít đau thương nhất mà thôi.
Bạn có biết vì sao những câu
truyện có cảnh H thường được gắn mác 18+, 21+,…. hay không? Bởi vì đó là độ tuổi tối thiểu cần để bạn có thể tự chịu trách nhiệm cho hành động và suy nghĩ của mình.
Lục Yên và Tạ Đạo Niên vượt rào năm 19, 20 tuổi và họ tự chịu trách nhiệm cho điều đó. Lục Yên cố gắng chăm chỉ học tập, cô không thông minh như Tạ Đạo Niên nhưng lại rất khéo léo. Cô phát huy hết sức năng lực của bản thân, chứng minh với gia đình của anh rằng, cô hoàn toàn xứng đáng.
Tạ Đạo Niên yêu Lục Yên, nhận lấy những lần đầu tiên quý giá của cô, đã tự hứa với bản thân sẽ bảo vệ cô suốt đời. Đứng trước sự ngầm phản đối của bố mình, anh chỉ có thể cố gắng hoàn thành những kỳ vọng của bố, chứng minh cho ông thấy Lục Yên không phải là vật cản mà chính là động lực của anh.
Tình cảm của họ được vun đắp bởi những tin tưởng và nỗ lực tốt hơn vì nhau, cho dù là môi trường thay đổi từ đi học sang đi làm, hay là đối mặt với việc yêu xa, thậm chí là sự xuất hiện của những đối tượng mới, họ đều cùng nắm tay nhau vượt qua.
Quả ngọt cuối cùng, đương nhiên là một đám cưới vô cùng viên mãn với sự chúc phúc của hai bên gia đình. Mẹ của Lục Yên sau nhiều năm vất vả hy sinh vì con gái cũng tìm được bến đỗ muộn màng. Bố của Tạ Đạo Niên nhìn ra được sự cố gắng của Lục Yên, mặc dù vẫn không thể ấm áp hơn trước nhưng cũng đã mở lòng đón nhận cô con dâu nhỏ này. Họ có một cuộc sống hạnh phúc với những đứa con và lửa tình hừng hực như ngày đầu.