huynh-sung-1-thichtruyenvn.jpg

Huynh Sủng

Tác giả: Trường Câu Lạc Nguyệt

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 168 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

huynh-sung

Văn án:

Lúc Diệp Trăn Trăn tám tuổi đi theo mẫu thân tái giá gả qua nhà tú tài nghèo kiết xác trong thôn. Nàng lớn dần lên, ánh mắt nam nhân trong thôn nhìn nàng cũng thay đổi. Nàng vô cùng thấp thỏm lo lắng, trốn sau lưng kế huynh Hứa Du Ninh - người luôn đối xử rất tốt với nàng. Không nghĩ tới có một ngày ánh mắt Hứa Du Ninh nhìn nàng cũng thay đổi theo.

---

Diệp Trăn Trăn: Ta và huynh không phải là mối quan hệ huynh muội trong sáng sao?

Hứa Du Ninh: ... Tự gây nghiệt, không thể sống.

(Nam chính bị liệt, sau này sẽ được chữa khỏi.)

***

Nữ chính Diệp Trăn Trăn là một cô gái ở hiện đại, sống trong cảnh gia đình trọng nam khinh nữ. Cô luôn có một khát vọng đó là học thật giỏi, đỗ đại học, sau đó đi thật xa để thoát khỏi cái gia đình này. Thế nhưng lúc tốt nghiệp cấp ba xong, cha mẹ lại không cho cô học đại học, muốn cô đi làm, để dành tiền nuôi em trai.

Diệp Trăn Trăn cảm thấy đau khổ và tuyệt vọng vô cùng, giống như cả thế giới sụp đổ vậy. Cô giam mình khóc trong phòng, sau đó không hiểu sao bị xuyên không về cổ đại.

Diệp Trăn Trăn xuyên không vào một cô bé tám tuổi bị si ngốc, không rõ cha mẹ, được Diệp Tế Muội nhận nuôi lúc chưa đầy một tuổi.

Diệp Tế Muội là người phụ nữ đảm đang, lương thiện, bà yêu thương Trăn Trăn như chính con gái ruột của mình vậy. Sau khi trượng phu của bà mất, anh trai chị dâu muốn đem bà gả cho tên ác bá nhà phú hộ để lấy tiền. Bà đã bị họ hại thảm một lần rồi, sao còn để chuyện xảy ra lần thứ hai nữa.

Vì vậy Diệp Tế Muội nhất quyết không đồng ý. Để cho hai người kia chết tâm bà cố tình nói yêu thích người có học, chỉ muốn được gả cho Hứa tú tài, sau đó còn nhờ người qua hỏi ý ông. Nói thì như vậy, bà không ngờ Hứa tú tài lại thật sự đồng ý.

Hứa tú tài tên thật là Hứa Hưng Xương, ông là người có học lại lễ độ, chỉ là vận mệnh cô độc, vợ chết lúc sinh con. Sau này ông nhận nuôi một đứa bé trai đặt tên là Hứa Du Ninh, từ nhỏ đã rất thông minh, trầm ổn, những tưởng tương lai tốt đẹp thì lại không may bị liệt một chân, ngày sau vô vọng.

Một người phụ nữ góa chồng mang theo một đứa con gái nuôi bị si ngốc và một người đàn ông góa vợ có một đứa con trai nuôi bị tàn phế. Sự kết hợp này khiến dân làng cười chê rất nhiều.

Thế nhưng ông trời công bằng lắm, ở hiền rồi sẽ gặp lành. Sự chê cười trong mắt người ngoài lại là sự kết hợp vô cùng hoàn hảo. Diệp Tế Muội và Hứa Hưng Xương thật sự yêu thương nhau, họ đồng lòng cùng nhau trải qua khó khăn hoạn nạn. Mặc dù không giàu có nhưng ăn uống đầy đủ, gia đình hòa thuận yêu thương nhau.

Diệp Trăn Trăn cũng cảm thấy rất hạnh phúc, lần đầu tiên nàng hiểu được thế nào là một gia đình, được cha mẹ lo lắng lúc ốm đau, được ca ca quan tâm, chiều chuộng. Những thứ mà cha mẹ ruột trước đây chưa từng cho nàng. Diệp Trăn Trăn cảm thấy vô cùng cảm động và thỏa mãn.

Trăn Trăn là cô nương sống rất lương thiện và đơn giản, ai đối tốt với nàng thì nàng sẽ đối tốt lại, người nhà quan tâm nàng thì nàng sẽ dùng cả sinh mạng để bảo vệ họ. Cuộc đời này nàng chỉ cầu yên bình bên cạnh người thân, chứ không mong giàu sang phú quý.

Còn Hứa Du Ninh, nếu chỉ nhìn bề ngoài thì mọi người sẽ nghĩ rằng đây là một thiếu niên đẹp đẽ, ôn hoà có phần chính chắn trước tuổi. Thế nhưng con người thật của hắn lại vô cùng lạnh lùng, lãnh đạm. Mới 15, 16 tuổi nhưng trầm ổn, suy nghĩ thấu đáo hơn cả người trưởng thành.

Khi hắn bị liệt một chân, Hứa Hưng Xương đã cảm thấy vô cùng áy náy và đau buồn, thế nhưng hắn lại bình tĩnh an ủi lại ông. Lạnh lùng với người ngoài là thế vì hắn đã dành tất cả sự ôn hòa cho người nhà rồi.

Chuyện khiến mình thấy vô cùng khâm phục Hứa Du Ninh là khi Diệp Trăn Trăn tìm được một loại thuốc cao để trị chân cho hắn, nhưng phải bẻ gãy chân đi rồi mới bôi được thuốc. Loại thuốc này chưa có ai chứng thực cả, thế nhưng Hứa Du Ninh vẫn lựa chọn tin tưởng Trăn Trăn. Sau đó hắn tự mình bẻ chân mình. Phải có bao nhiêu can đảm mới có thể làm được việc này cơ chứ? Và thật may mắn cuối cùng chân của hắn đã được trị khỏi.

Sau khi chân của Hứa Du Ninh trở lại bình thường, hắn thi hương đỗ đầu bảng, thì gia đình họ từ bị cười chê giờ lại được nhiều người ghen tỵ, ngưỡng mộ. Ai mà ngờ được đứa con gái vốn ngốc lại không ngốc mà còn rất thông minh, xinh đẹp. Con trai bị tàn phế lại có thể lần nữa đứng lên thi triển tài năng.

Thế nhưng đây cũng là khi sóng gió ập đến với gia đình họ. Hứa Hưng Xương mất tích đúng lúc Diệp Tế Muội biết tin mình mang thai. Những bí ẩn về thân thế của Hứa Du Ninh và Trăn Trăn dần được hé lộ.

Thời điểm Diệp Tế Muội nhặt được Trăn Trăn trên người cô có những đồ vật vô cùng quý giá, tã lót cũng không phải tơ lụa thông thường.

Còn Hứa Hưng Xương nhặt được Hứa Du Ninh lúc hắn mới hơn một tuổi, được một binh sĩ mặc giáp bạc bảo vệ, khi đó hai người đang bị truy sát. Trên người hắn từ phụ kiện nhỏ cũng được gắn đá quý đủ để thấy thân thế không tầm thường.

Vậy thân thế thực sự của họ là gì, tại sao Hứa Hưng Xương lại bị mất tích. Quá trình phát triển tình cảm của Trăn Trăn và Hứa Du Ninh sẽ phát triển thế nào? Các bạn hãy theo dõi câu chuyện để tìm lời giải đáp nhé.

“Huynh sủng” thuộc thể loại điền văn, nhẹ nhàng, gần gũi và rất đời thường. Hơn nửa đầu truyện là cuộc sống nông thôn, trồng rau nuôi gà. Nam nữ chính lúc đầu là kế huynh muội trong sáng. Sau khi trải qua nhiều biến cố cả hai mới dần nhận ra tình cảm của mình. Tính cách cha mẹ nam chính rất dễ thương.

Nội dung truyện đơn giản, không có những mâu thuẫn, ít cao trào. Văn phong mạch lạc, rõ ràng. Giọng văn nhẹ nhàng xen một chút ngôn tình hài hước. Truyện thích hợp đọc giả trí, thư giãn đầu óc sau một ngày học tập và làm việc căng thẳng.

Đọc Truyện

Thử đọc