Hạnh Phúc, Không Bắn, Không Trúng Bia! là một
truyện ngôn tình quân nhân của tác giả
Mộc Thanh Vũ, tác giả của cuốn
Hứa Với Ai Vĩnh Viễn Sánh Cùng Trời Đất.
Anh là một người đàn ông rất có khí chất quân nhân, ngay cả khi gây gổ lời nói ra cũng giống như phát khẩu lệnh, ngắn mà có lực: “Không cho phép la hét! Cho em thời gian mười giây tự điều chỉnh mình, bây giờ bắt đầu đếm ngược, mười, chín. . . . . .”
Cô tức giận: “Có chút khái niệm về thời gian hay không? Cần mười giây để điều chỉnh, lâu vậy sao?”
Anh là một người đàn ông rất chính trực chuyên chế, đối với chiếc váy có độ dài khá ngắn của cô thường hay phê bình kín đáo: “Em cũng thật biết tăng thể diện cho anh!” Thấy cô nhe răng cười ngây ngốc, anh nghiêm mặt giáo huấn cô: “Lần sau còn mặc ngắn vậy nữa, coi chừng anh nhốt em lại.”
Cô bĩu môi: “Em chỉ thỏa mãn lòng hư vinh cho anh, cứ như thể em làm tổn hại ổn định đoàn kết, nhiễu loạn lòng quân vậy.”
Đây là một “Cuộc chiến” quân dân hợp tác chiến đấu, đây là một câu chuyện xoay quanh hồng tâm hạnh phúc, xoay quanh chuyện tình cảm ấm áp, hãy xem bọn họ làm thế nào vừa cười cợt vừa tức giận trách móc, viết ra câu chuyện khác người — Hạnh phúc chính là tự tay bắn bia.
Đọc Truyện