cung-nhau-viet-cau-chuyen-cua-chung-ta-thichtruyenvn.jpg

Cùng Nhau Viết Câu Chuyện Của Chúng Ta

Tác giả: Mộc Tử Miêu Miêu

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 25 | Full

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

cung-nhau-viet-cau-chuyen-cua-chung-ta

Phải nói nếu có câu chuyện nào mà tình yêu được xây dựng lên một cách vẹn nguyên, nâng niu từng dòng tâm trạng, thì đó là "Cùng nhau viết nên câu chuyện của chúng ta". 

Một tình yêu ngay từ đầu vốn không thể có vì Như Sênh quyết không cho Khinh Vãn bước chân vào trái tim mình, thế nhưng khi chấp nhận thì đẹp hơn bao giờ hết; anh ân cần, lạnh lùng nhưng vẫn quan tâm cô theo cách riêng của mình, mỗi lần cô hậu đậu lỡ làm hỏng gì đó thì anh nghiêm khắc khiển trách nhưng sau đó luôn giúp cô gỡ rối vấn đề. Có thể đi bên cô anh không thể hiện tình cảm nhiều như bao chàng trai khác nhưng tình yêu mà anh dành cho cô chỉ có thể nhiều hơn chứ không kém. 

Còn cô, đi với anh như một trời một vực, anh điềm tĩnh, cô lại huyên thuyên hết chuyện trên trời dưới đất, rồi lại chăm sóc anh từng chút từng chút một, đến cả thói quen ăn uống của anh ra sao, cô đều biết cả. Thậm chí dù lúc trước anh vẫn chưa chấp nhận cô bước vào cuộc đời mình, thì cô vẫn ân cần chăm sóc anh và mẹ anh những lúc bệnh, thầm lặng mà chan chứa tình cảm. Để rồi khi anh bước đi, mọi thứ tưởng chừng như đổ vỡ. Tình yêu của hai người càng đẹp hơn trước khi Như Sênh trở về để rồi hai người lại đến với nhau, Mộc Tử Miêu Miêu đã viết lên một cái kết thật đẹp cho đôi trai tài gái sắc này và mình hoàn toàn hài lòng vì tình cảm và thời gian mà hai người dành cho nhau bấy nhiêu cuối cùng cũng được đền đáp xứng đáng.

"Kỳ nghỉ hè ở tuổi lên năm, Khinh Vãn đã gặp Phạm Như Sênh – con nuôi của một người nhặt rác. Cậu luôn bị bọn trẻ cùng lứa cô lập và khinh thường, chỉ có Khinh Vãn là không thể dời mắt khỏi cậu. Liệu có phải vì sự kiên cường của chàng trai nhỏ hay là sự dịu dàng ấm áp mà cậu dành cho em? Không rõ là lý do nào, chỉ biết từ lúc ấy, cô đã bị cuốn hút và bắt đầu theo đuổi, dù cho cậu chưa từng nói với cô một lời nào. Kỳ nghỉ hè kết thúc, Khinh Vãn trở về thành phố, khi ra đi Phạm Như Sênh vẫn không biết tên cô.

Thời gian qua đi, Khinh Vãn vào đại học. Lúc này, Phạm Như Sênh đã trở thành chàng sinh viên ưu tú nhất của Đại học Y trong vùng.

Tình cờ gặp lại, Khinh Vãn vẫn là Khinh Vãn thưở trước, kiên trì theo đuổi. Còn Phạm Như Sênh vẫn giống năm xưa, lạnh lùng vô cảm, coi cô là không khí.

Để tiếp cận anh, cô làm mọi thứ kể cả chạy bàn – việc mà trước nay cô chưa từng nghĩ đến.
Tấm chân tình của Khinh Vãn cuối cùng cũng làm tan băng trong trái tim của Như Sênh. Năm học thứ 2, cô đi đăng ký kết hôn cùng anh.

Nhưng hạnh phúc nhanh đến, nhanh đi, vì muốn cứu người mẹ nuôi đau yếu mà Như Sênh nhận sự giúp đỡ của Viện trưởng bệnh viện và sang Mỹ du học.

Ra đi không một lời từ biệt, anh chỉ để lại cho cô tờ giấy ly hôn và lời nhắn “đừng đợi anh”.

Tình yêu mất, đứa con vừa mới thành hình cũng bỏ Khinh Vãn mà đi. Quãng đời của cô sau đó chìm trong tuyệt vọng. Đến khi cô quyết định đến với Thanh Bồng – một chàng trai xuất thân danh giá, tuấn tú, đem lòng yêu cô từ lâu – một cơ hội, thì anh lại quay về…"

Đọc Truyện

Thử đọc