Quyền vương Đoạn Khâm thua trận trước một đối thủ yếu hơn nhiều đã tạo nên một cơn chấn động trong giới quyền anh. Không chỉ vậy, một đoạn video được tung ra sau đó buộc anh tội bán độ, cố ý chịu thua. Ảnh chụp anh đi vào bệnh viện bị coi như đang giả bộ đáng thương để trốn tội. Trong nhát mắt, quyền vương của lôi đài trở thành tội đồ số 1 trong giới, không ai là không phỉ nhổ cùng chà đạp.
Bên phía Đoạn Khâm không lên tiếng, vì anh không thể. Danh tiếng mất hết có là gì so với hoàn cảnh của anh lúc này. Trận thua ấy đã làm chân Đoạn Khâm bị thương nặng, từ giờ anh sẽ phải gắn bó với xe lăn. Người đàn ông mạnh mẽ hào hùng luôn đàn áp người khác, giờ trở thành một người bại liệt.
Ai có thể không sụp đổ trước việc này? Đoạn Khâm như tuyệt vọng. Dù ở lại trong nước hay đi tới đâu cũng không thể thay đổi sự thật là anh sẽ không thể đứng lên được nữa, cuộc đời anh từ giờ trở đi chỉ có thể chìm xuống bùn lầy tăm tối.
Khi ấy, một cô gái đã xuất hiện trước mắt anh.
Thẩm Vi Tửu đuổi theo Đoạn Khâm bất chấp mọi lời khuyên của những người bên cạnh, bất chấp lý trí đang kêu gào. Cô chỉ biết mình phải đi tìm anh, ở bên cạnh anh.
Cho dù anh đã không còn nhớ cô.
Đến sống tại một nơi xa lạ, chân bị bại liệt không thể chăm sóc chính mình, Đoạn Khâm trải qua những ngày khó khăn và u tối. Đau đớn hơn chính là giờ đây những kẻ hèn hạ nhất cũng có thể cười cợt, nhục mạ anh, coi anh như một phế vật hay một miếng mồi ngon để bọn chúng xâu xé.
Có lẽ cuộc sống của Đoạn Khâm sẽ thực sự kết thúc, nếu không có sự xuất hiện của Thẩm Vi Tửu.
Thành phố Valencia đầy nắng và gió, cô gái xinh đẹp rực rỡ như ánh nắng mùa xuân, nhẹ nhàng mà kiên quyết phải đến bên anh. Cô bảo vệ anh, chăm sóc anh, kéo anh từ trong căn phòng tối tăm ra với ánh mặt trời.
“Lần này anh không được quên em nữa đâu nhé.”, Thẩm Vi Tửu thầm nghĩ. Ngày xưa anh chăm sóc cô, giờ đây cô sẽ bảo vệ anh.
Sự dịu dàng ấy làm người đàn ông rung động cùng chua xót. Mỗi hành động nho nhỏ của cô đều làm trái tim anh run rẩy không ngừng. Mỗi ngày chỉ cần nhìn thấy bóng dáng cô cũng đã làm ánh mắt anh như bị khóa chặt, đóng đinh, không thể rời xa.
Nếu là ngày xưa, anh hẳn sẽ chẳng chần chừ mà mạnh mẽ tiến đến, bao bọc lấy cô, chiếm hữu cô cho riêng bản thân mình.
Nếu là ngày xưa…
Đáng tiếc cuộc đời không có nếu như.
Cô gái ấy yêu múa ba lê, thích đi xe đạp, say mê lướt sóng. Cô xinh đẹp vô cùng và cũng tỏa sáng rực rỡ, chiếm trọn tầm mắt anh, cũng đâm vào tim anh những vết thương đau nhói.
Anh không còn đôi chân nữa, những việc cô yêu thích anh còn không thể đồng hành, nói gì đến bước cùng với cô trên cả quãng đường đời. Giờ đây bên anh chỉ còn bóng đen và tuyệt vọng, sao có thể kéo cô ngã cùng anh.
Một người tiến đến, một người đẩy ra, cứ như vậy bao lần. Thật ra Thẩm Vi Tửu không hề mạnh mẽ như mọi người vẫn thấy. Cô mang vết sẹo lớn từ quá khứ, việc Đoạn Khâm quên mất cô cũng là một vết thương trong lòng. Anh nhạy cảm vì thương tật, cô cũng yếu đuối trước sự cự tuyệt. Cô không màng anh là quyền vương hay là người tàn tật, cô chỉ sợ anh không có tình cảm với mình.
Cũng may là cô không quá ngốc, anh luôn tàn nhẫn đẩy cô đi, nhưng ánh mắt không giấu nổi tình cảm sâu đậm, trái tim không ngăn nổi sự cưng chiều vô biên, điều đó cô vẫn nhìn ra được. Vậy nên cô không để anh trốn được nữa, Đoạn Khâm và Thẩm Vi Tửu sẽ ở bên nhau.
Cuối cùng, Đoạn Khâm chịu thua cô gái nhỏ, chịu thua trái tim mình. Nếu đã ở bên nhau, anh muốn cho cô cuộc sống tốt nhất. Người đàn ông kiên cường ngày xưa dần trở lại, quyết chịu mọi đau đớn để có hy vọng phục hồi. Dù khó khăn và chậm chạp, nhưng rồi cũng sẽ đến lúc bóng tối cũng dần lui bước nhường lại cho ánh sáng.
Nhưng theo đó cũng là những kẻ chực chờ cơ hội và còn nỗi bất an trong quá khứ chưa bao giờ yên của Thẩm Vi Tửu. Nếu Đoạn Khâm đã có thể quay lại đỉnh cao, liệu anh có còn cần cô nữa không?
Đoạn Khâm cũng không có nhiều tự tin. Anh mê đắm cô hơn những gì anh để lộ ra rất nhiều, như dòng máu chảy trong cơ thể cứ sôi trào mãnh liệt. Nói cho cùng anh vẫn không bằng những người hoàn toàn khỏe mạnh, liệu cô có yêu anh?
Quá khứ lại một lần nữa đuổi theo Thẩm Vi Tửu. Số phận cũng góp phần trêu ngươi, lại tách họ ra lần thứ hai. Lần này là ba năm. Ba năm Thẩm Vi Tửu nghĩ rằng anh đã thay lòng. Ba năm Đoạn Khâm cho rằng cô đã không còn nữa.
Có lẽ họ thực sự không hợp ở bên nhau, nếu không đã chẳng để mất nhau hết một lần rồi lại một lần, Thầm Vi Tửu đã từng nghĩ vậy. Nhưng lần này đến lượt Đoạn Khâm không chịu rời bỏ. Quyền vương cứng rắn như sắt thép, giờ đây sắt thép ấy hóa thành nhu tình, máu nóng sục sôi bao năm biến thành cưng chiều vô tận.
Anh đủ kiên cường để trở lại được đỉnh cao, vì anh có đủ cố chấp. Cô cũng nằm trong sự cố chấp ấy, anh phải bắt được cô, độc chiếm cô, không thể để cô trốn thoát khỏi anh một lần nữa.
Cô gái của anh, sự cưng chiều độc nhất trong tim anh, hãy để anh chứng minh cho em thấy, người có thể nhảy múa trên lôi đài của anh chỉ có thể là em.
Đoạn Khâm là hình mẫu nam chính thâm tình và độc chiếm, bị liệt nhưng quyết tâm chữa lành để có thể xứng đáng với người anh yêu. Anh cũng phải trải qua quá khứ đáng thương nên mới quên Thẩm Vi Tửu và có quãng thời gian chìm trong tuyệt vọng.
Thẩm Vi Tửu là một cô gái dịu dàng mà kiên cường, dù Đoạn Khâm có quên mất quá khứ của hai người, dù anh có trở thành tàn phế, anh vẫn là Đoạn Khâm mà cô yêu. Các nhân vật phụ cũng rất đáng yêu và gây xúc động khi cùng cổ vũ và bảo vệ hai người.
Cốt truyện đi theo hướng nhiều mâu thuẫn sóng gió, lời văn của tác giả lại mang phong cách tự sự nhẹ nhàng, tạo cho truyện một không khí khá đặc biệt. Tình tiết tuy không mới lạ hay đặc sắc, nhưng nếu yêu thích mẫu nam chính thâm tình, có chút độc chiếm và không ngại motip cứ liên tục hiểu lầm nên xa nhau thì mình thấy đây là một lựa chọn khá ổn. Bản edit cũng rất mượt mà và thuần Việt, mọi người yên tâm nhảy hố nhé!
Đọc Truyện