Con đường sủng hậu ( truyện gần như kiểu
điền văn quá trình lớn lên và cuộc đời của nam nữ chính , gần 300 chương).
Tìm đọc truyện này sau khi đọc bộ “
9 giấc mộng xuân của nữ hái hoa tặc”, vào review thấy 1 chị comment bảo đang luyện bộ này, tò mò muốn đọc thử xem sao vì mình khá thích truyện kia. Cũng cảm thấy không tiếc thời gian để bỏ ra đọc một bộ truyện như vậy.
Một câu chuyện
trùng sinh, sống lại sau khi chết . Nhưng cái lạ ở đây là cốt truyện khác với motip trùng sinh bình thường . Nữ chính kiếp trước cuộc sống không có thù hận, cũng chẳng có tranh đấu gì hết, hẳn mọi người sẽ tò mò vậy trùng sinh người ấy sẽ thay đổi những gì ? Làm cách nào để tạo nên sự đặc biệt ?
Phó Dung sinh ra trong một gia đình hạnh phúc. Phụ thân là quan Tứ phẩm, tri phủ Tín Đô cách xa triều đình. Tuy là Nhị phòng của Cảnh Dương Hầu phủ nhưng quan hệ với Đại phòng cũng khá ổn, không có tranh chấp hay mâu thuẫn gì. Phụ thân nàng cả đời chỉ có một người vợ, mẹ của Phó Dung. Nàng là Tam tiểu thư, trên có 1 anh 1 chị, dưới có 1 em gái 1 em trai. Tam tiểu thư của Tri phủ Tín Đô, từ nhỏ lớn lên trong sự cưng chiều và yêu thương của cha mẹ, hưởng hết sủng nịnh của các anh chị, các em nhỏ ngoan ngoãn vâng lời. Đời trước của nàng gặp được Từ Yến, người nam nhân đầu tiên. Từ Yến yêu nàng, thương nàng, dịu dàng với nàng và muốn dâng tất cả những gì tốt đẹp nhất đến với nàng. Phó Dung có yêu Từ Yến không? Không. Mình đọc truyện thấy có nhiều nhận xét không thích tính cách của nữ chính. Đơn giản, vì nàng ích kỉ. Phó Dung có tình cảm với Từ Yến, và giả như nếu tình cảm của nàng với chàng không gặp phải sóng gió, có lẽ nàng đã sống với Từ Yến suốt cả cuộc đời. Nhưng tại sao mình lại nói như vậy, bởi lí do khi về đến nhà chồng, 3 năm tình cảm mặn nồng với Từ Yến không đủ đề bù đắp những uất ức mà Phó Dung phải chịu đựng. 3 năm đầu tiên, có thể nói Từ Yến sủng nàng lên tận trời. Người đàn ông ấy luôn luôn dịu dàng đáp ứng mọi yêu cầu của nàng, cắt tỉa từng chiếc móng chân móng tay cho nàng, xoa bóp chân cho nàng, cõng nàng với những lời tâm tình thủ thỉ. Thế nhưng khi mẹ của Từ Yến – Quận Vương Phi và em gái của chàng từ kinh thành trở về, cuộc sống của Phó Dung hoàn toàn thay đổi. Mẹ của Từ Yến không thích nàng, thêm một cô em gái điêu ngoa khiến họ luôn tìm mọi cách khiến Phó Dung phải khó khăn. Từ Yến tuy yêu nàng, nhưng chàng cũng yêu mẫu thân, yêu em gái của mình. Đứng trong sự lựa chọn giữa mẹ và Phó Dung, Từ Yến chẳng thể làm gì, chàng bất lực. Phó Dung không thể chịu đựng được tình cảnh ấy, nàng là thiên chi kiều nữ trong lòng cha mẹ, hà cớ sao lại phải chịu oan khuất vô cớ nơi nhà chồng. Vì vậy, mặc cho Từ Yến đau khổ ra sao, mặc cho tình cảm của nàng và chàng vẫn còn ở đó, nhưng vì không đủ yêu sau sắc, nàng vẫn quyết định hòa ly, trả lại tự do cho cả hai người.
Đời trước, chị của Phó Dung chịu đau khổ mà chết. Em trai nhỏ của nàng cũng gián tiếp bị hãm hại mà chết. Cuộc sống của Phó Dung sau khi hòa ly trắc trở. Nàng lên kinh thành, sống nhờ ở Cảnh Dương Hầu phủ. Phó Dung thông minh, nhưng cũng nhiều mưu kế. Nàng sắp đặt muốn làm thiếp của An Vương – Nhàn Vương – không có thiếp thất, mục đích để có thể có cuộc sống hạnh phúc sau này. Phó Dung rất đẹp. Nàng tự tin vào nhan sắc của mình, tự tin bất cứ nam nhân nào nhìn thấy nàng cũng phải say mê, vì vậy khi tấn công An Vương, nàng đã dùng sắc dụ. Mình đã từng đọc nhiều câu truyện miêu tả nữ chính đẹp , nhưng vẫn rất ấn tượng với nhan săc của bạn Phó Dung này. Phó Dung giả ngã vào An Vương, thế nhưng chẳng may người đỡ nàng lại là Từ Tấn – Túc Vương gia nổi tiếng không gần nữ sắc. Lại nói đến vị Túc Vương này, từ nhỏ chàng bị mắc căn bệnh lạ, không thể gần nữ giới. Chẳng thể ngờ Phó Dung chính là người duy nhất mà chàng có thể chạm vào. Hiển nhiên, Phó Dung trở thành thiếp của Từ Tấn. Đời trước, Từ Tấn yêu nàng. Nhưng thâm tâm chàng luôn có một suy nghĩ rằng nàng đã từng hòa ly, từng có một đời chồng trước, nàng không trong sạch khi đến với chàng vì vậy Từ Tấn luôn đối xử lạnh lùng, vô cảm với nàng. Là thiếp của Từ Tấn, Phó Dung hiểu đời nàng đã định. Nàng an phận , nàng ngoan ngoãn làm một di nương, làm công cụ để chàng phát tiết, nhưng cũng là người phụ nữ duy nhất của chàng. Phó Dung của kiếp trước không yêu Từ Tấn. Với nàng, Từ Tấn có lẽ chỉ để dựa vào mà chẳng phải để yêu, nàng đối xử với Từ Tấn không có điểm nào không đúng mực, nhưng đó chỉ như một điều lệ cho, một “công việc” bắt buộc phải làm. Phó Dung có 1 năm sống với Từ Tấn, thế rồi khi chàng phải ra chiến trường dẹp loạn lồi hi sinh ở nơi ấy, nàng lại một lần nữa mất đi chỗ dựa thứ 2. Biến cố của 1 năm sau, tất cả các vương gia trong cuộc tranh đấu giành ngai vàng gần như chẳng còn lại ai, chỉ riêng mình An Vương thành thơi bước lên ngôi báu. Phó Dung chẳng ngại phận mình, vẫn muốn hướng đến với An Vương Từ Bình, một lòng sắp đặt tình huống gặp mặt. Thế nhưng không may cho nàng, chưa kịp thực hiện kế hoạch thì đã bị người khác ám hại, đẩy xuống hồ mà chết.
Sống lại từ đầu Phó Dung quay về năm 13 tuổi, thời điểm nàng vừa mới rơi xuống hồ, nhiễm bệnh thủy đậu, không may không biết phòng tránh mà vô tình gây ra cái chết của em trai. Nàng một mực muốn thay đổi quá khứ, muốn làm lại từ đầu. Phó Dung lấy lí do ham chơi tìm mọi cách xin cha mẹ cho về biệt viện. Thời điểm bệnh chưa phát, nàng khôn khéo để cha mẹ không nghi ngờ hành động của nàng. Vô tình khi ở thôn trang, một thần y đi qua xin tá túc. Cố tình lại xem bệnh cho nàng. Phó Dung âm thầm thở phào khi có lí do chính đáng, nàng bảo cha mẹ về rồi xin ở lại đó dưỡng bệnh. Mấy ngày sau, có một vị khách đi ngang qua xin tá túc lại đó một đêm, huynh trưởng Phó Thần thoải mái đồng ý, lại chẳng hề biết đã dẫn sói vào nhà ...
Từ Tấn của kiếp sau, sống lại trước Phó Dung 1 năm, khi chàng 17 tuổi. Mục đích khi sống lại đầu tiên đó là đi tìm Phó Dung, xuất hiện trong cuộc đời nàng trước khi gặp Từ Yến, thay đổi cuộc đời nàng, đề nàng chỉ thuộc về riêng một mình chàng. Từ Tấn ở Kinh thành, vậy mà chàng không quản ngại về Tín Đô xa xôi. Lần đầu tiên trông thấy Phó Dung của kiếp sau thì đã chẳng thể rời mắt khỏi nàng. Người con gái ấy tuy nhỏ tuổi nhưng đã vô cùng xinh đẹp, tinh nghịch cùng Phó Thần đi hái táo, làm nũng huynh trưởng. Khi ấy Từ Tấn chỉ lẳng lặng quan sát nàng, lặng lẽ ghi nhớ hình ảnh Phó Dung vào trong tâm trí của mình.
Năm ấy chàng dẫn theo tùy tùng của mình, giả làm khách tá túc tại biệt viện nhà phó dung. Tối ấy thổi mê hương vào phòng ngủ của Phó Dung, lặng lẽ ngắm nhìn nàng đang say ngủ. Từ Tấn yêu Phó Dung từ lúc nào chàng chẳng biết, chàng chỉ biết kiếp này phải có bằng được Phó Dung, cả tâm lẫn thân nàng. Túc Vương gia lạnh lùng ngạo nghễ, ấy vậy mà lại có phút giây nghịch ngợm muốn trêu cợt nàng. Lợi dụng mê hương khi nàng đang say ngủ mà cạy ra nốt mụn thủy đậu trên trán nàng, thứ mà Phó Dung hận nhất ở kiếp trước. Vì nó mà đời trước nàng mang sẹo, Phó Dung vốn yêu cái đẹp và tự hào về bản thân luôn coi đó như một vết nhơ mà cả đời nàng quyết tâm phải mang hoa điền che đi vết sẹo . Vậy nên khi sống lại nàng tìm mọi cách để bảo vệ khuôn mặt, tránh lịch sử lặp. Không may Từ Tấn lại xuất hiện, ngang ngược muốn giữ lại vết sẹo của nàng. Đối với chàng, nàng đã quá mức xinh đẹp nên chàng chẳng mảy may quan tâm vết sẹo có hay không. Từ Tấn hồn hiên cạy xuống chiếc mụn đã đóng vảy của Phó Dung, và để tránh vị nàng nghi ngờ nên chàng đặt chiếc vảy đó vào tay nàng, vờ như ban đêm nàng vô tình cạy xuống. Phó Dung không bao giờ biết được câu chuyện này, nàng tỉnh dậy và phát hiện, vô cùng tức giận và thất vọng. Giam mình trong phòng khiến huynh trưởng lo lắng, cuối cùng nàng cũng lấy lại tinh thần và muốn ra ngoài. Trong mắt Phó Dung, đó là cuộc đụng độ đầu tiên của nàng với Từ Tấn nhưng đối với chàng mọi chuyện đều được sắp đặt. Từ Tấn cứ như vậy xông vào thế giới của Phó Dung mặc cho nàng trốn tránh. Phó Dung càng trốn, chàng càng lấn tới. Từ Tấn lợi dụng sự lo lắng quan tâm của Phó Dung với gia đình mà ép buộc nàng gần gũi đến mình. Chàng hiểu tính cách của Phó Dung, nàng càng nhún nhường và tỏ ra e sợ, chàng càng lấy lí do đó để tiến gần hơn với nàng.
Phó Dung của kiếp này, tìm mọi cách cứu chị gái khỏi kẻ lang quân bạc bẽo giả tạo, cứu chị gái thoát chết. Nàng cũng từ chối Từ Yến, mặc cho một tấm chân tình. Cũng như vậy, nàng cũng mong muốn tránh xa Từ Tấn vì lo lắng chàng sẽ không thể sống sót. Biết bao cuộc đụng độ của nàng với Từ Tấn đều do một tay chàng sắp xếp. Từ Tấn với nàng, một lòng sủng nàng cưng chiều nàng nhưng vẫn chẳng thể chạm tới tim nàng. Chàng cứ tưởng Phó Dung đời nàng chàng gặp là một Phó Dung ngây thơ, nàng khóc vì yếu đuối vì chàng khi dễ, làm nũng chàng, nghe lời chàng vì yêu chàng. Từ Tấn nâng niu trân trọng dây Trường Mệnh tự tay Phó Dung tết cho chàng, mặc dù chàng biết đó là do một mình chàng ép buộc. Vì nàng, Từ Tấn giúp cho gia đình nàng có thể vào kinh sớm 3 năm, nâng đỡ vị trí của huynh trưởng cùng anh rể nàng trong quân đội (2 ông kia cũng có tài cả ). Cứ ngỡ rằng làm vậy là Phó Dung sẽ yêu chàng, nhưng Từ Tấn phát hiện chàng đã thật sai lầm. Khi nhận ra nàng cũng sống lại giống như mình, chàng vô cùng tức giận. Cảm giác chính mình như một trò chơi bị nàng đùa bỡn và lợi dụng trong lòng bàn tay, chỉ để nàng giúp người thân cuả mình. Từ Tấn thay đổi thái độ, muốn Phó Dung nhận ra nàng đã sai lầm, chẳng ngờ lại càng đau đớn hơn khi nàng nhân cơ hội đó muốn rũ bỏ hết tất cả với chàng, trả lại hết tín vật, muốn được tự do và một lòng theo đuổi An Vương . Chàng vờ cắt đứt, nhưng vẫn lặng lẽ theo dõi và quan tâm nàng. Biết bao lần nghe thuộc hạ thông báo về nàng, về những gã nam tử si mê nàng, Từ Tấn hận không thể cất giấu nàng . Biết tin nàng lén gặp mặt An Vương, rồi khi nàng và Từ Bình nói chuyện với nhau, Từ Tấn giẫm những viên trân châu trên chiếc dây trường mệnh thành bột vụn . Nhận ra không thể chờ đợi lâu hơn nữa, chàng khẩn xin phụ hoàng được lấy nàng. Tính toán nàng sẽ không đi dự thi tuyển phi, chàng cầu hoàng thượng tuyển phi cho tất cả các hoàng tử, nhân đó nàng sẽ rơi vào bẫy của chàng. Từ Tấn nhanh hơn An Vương 1 bước, chàng là người xin trước nên Phó Dung chẳng thể thoát khỏi tay chàng ...
Làm Vương phi của Từ Tấn khác với làm tiểu thiếp của chàng. Phó Dung được hưởng thụ cuộc sống ngoài những gì nàng mong đợi. Không có mẹ chồng ghét bỏ, Thục phi hiền dịu hòa nhã yêu thương. Ban đầu nang vẫn lo lắng Từ Tấn yểu mệnh , mặc cho chàng mong mỏi vẫn tìm cách thoái thác không muốn sinh con cho chàng. Vì nàng, Từ Tấn nguyện ý đợi, chàng tìm mọi cách hóa giải từng khúc mắc trong lòng nàng ...
Đọc Truyện