Tư Vũ bị ôm lấy mà quẳng bách, mặt đỏ au,miệng mấp máy nhưng không nói được..
Chống cự thế nào cũng vô ích, bên má còn bị Lục Hạo hôn lấy.
Lục Hạo nhìn dáng vẻ này của cô,anh cười khẽ..
- Nói chuyện đi, em không cần đóng kịch trước mặt Tôi..
Tư Vũ lắc đầu, mắt cũng đỏ lên như con thỏ nhỏ đáng thương..
Lục Hạo nhìn cô chăm chú, anh trở tay đặt Tư Vũ xuống giường..Bao vây lấy cô, hơi thở đàn ông quấn quýt gần gũi khiến cho Bạch Tư Vũ thở không nổi..
Cọ muốn giơ tay ra hiệu,nhưng hai cánh tay bị anh ác ôn kéo lên đầu..
Anh nắm cằm cô,cúi đầu thân mật cắn nhẹ lên môi cô..
Hai mắt Tư Vũ trợn to,không nghĩ anh vô lại đến thế..
Lục Hạo cười bí hiểm..
- Em nói đi,bảo Tôi dừng lại đi,nếu không Tôi sẽ nghĩ em im lặng là đồng ý đấy.
- (..........)
- Chậc, em cứ non nớt,xinh đẹp thế này, Bạch Thiển có ngày sẽ chết vì em thôi..
Anh nhìn cô đầy mê luyến, đôi môi mỏng lâu lâu trên mặt cô hôn hít..
Ngửi hương thơm thiếu nữ như độc dược..
Anh ngưng một chút..
- Ông ta làm sao biết được, cô con gái mà mình ngày đêm mộng tưởng vốn chẳng hề đơn giản chút nào.
Vừa nói anh vừa quan sát thần sắc có chút biến đổi trên mặt xinh đẹp của Bạch Tư Vũ..
Ngón trỏ vuốt làn môi mềm mại của cô, anh thì thào..
- Em to gan thật,cả Tôi em cũng dám ra tay..Nhưng em nào biết là do Tôi chiều hư em thôi.Em nghĩ ngày em trộm chiếc bật lửa trên người Tôi,Tôi lại không biết. Để em chơi trò ném đá giấu tay à.Chỉ là Tôi muốn xem em chơi trò gì.Không ngờ em chơi lớn đốt cả kho hàng của Bạch Thiển..
Bạch Tư Vũ đôi mắt vẫn ngây thơ vô tội, cô lắc đầu nhẹ,chẳng rõ Lục Hạo đang nói chuyện gì..
Lục Hạo kéo cô sát thân thể cướng tráng của mình..
Anh híp mắt đầy nguy hiểm..
- Tôi Không ngu ngốc như Bạch Thiển, để xem em hôm nay làm sao trốn tránh.Nếu em không nghe lời Tôi sẽ không biết mình làm chuyện quá đáng gì đâu..?
Đọc Truyện