Hiên Viên Tiêu, hoàng đế Kim Quốc , lãnh khốc tàn bạo.
Thượng Quan Lăng, công chúa Ngọc Quốc, kiêu ngạo ác độc.
Đông Phương Cửu, hoàng tử Lương Quốc , âm hiểm tàn nhẫn.
Âu Dương Vân, thiên tử Ngôn Quốc, thanh lãnh cô đạm.
Một nữ sinh dung mạo như hoa, đối đáp tựa mây trôi nước chảy,
xuyên thời không trở thành người đẹp khuynh quốc Thượng Quan Sở Sở, con riêng của phi tử tiên hoàng Ngọc Quốc, trải qua cảnh bị Thượng Quan Lăng ghen ghét, đố kị , hành hạ đến chết đi sống lại, duyên tình với Hiên Viên Tiêu cũng dở dang bất thành…
Câu chuyện đầy kịch tính như vậy, là một tay “mẹ kế” Lam Vân Lăng – một
tiểu thuyết gia yêu tiền như mạng, tuyên ngôn chính là “Chỉ cần giàu có,ta đều yêu, bất kể ếch nhái hay biến thái” - viết nên, tên gọi “Tứ phân thiên hạ” (Thiên hạ chia tư)
Sẽ ra sao nếu một ngày Lam Vân Lăng đương mơ mơ màng màng, bỗng nhiên tỉnh giấc lại thấy một mĩ nam tử đang nhìn mình không chớp mắt, tự xưng Đông Phương Cửu ? Lẽ nào cô nàng lại đi vào thế giới do mình sáng tạo, trở thành Thượng Quan Sở Sở vạn người mê?
….Thật tiếc, sự đời đâu có như thế ! Quả báo cho bà “mẹ kế” này, cư nhiên nhập thân Thượng Quan Lăng hung ác – dù không vạn,cũng ngàn người ghét ! Đông Phương Cửu nhìn không chớp mắt thật, nhưng ánh mắt cực kì căm hận, tay siết chặt cổ Tiểu Lăng đến thở cũng không nổi. Chuyện gì xảy ra a? Là chương mấy cơ chứ? “Ta là tác giả mà, không biết thì ai biết đây?” Cứu mạng a………..
- Ngắn gọn : Tiểu thuyết gia Lam Vân Lăng một đêm tỉnh dậy,thấy mình rơi vào thế giới trong sách do mình viết ra, lại còn nhập hồn vào nhân vật nữ phản diện bậc nhất, tình cảnh giống như bà “mẹ kế “(gọi thế vì quá ác với “các con” – nhân vật) , hại người không được thành ra hại mình (vì mấy đối thủ trong truyện của mình cô nàng lỡ viết lợi hại quá, giờ lại phải lo đối phó, bắt đầu bằng “tình tiết này là ở chương nào nhỉ?” )