Theo mình nghĩ
Bỏ Em Ư? Có Mà Đợi Đến Kiếp Sau là một câu chuyện hay, phù hơp với tuổi teen đang yêu. Biết đến
tác giả Trang Trang qua truyện
Vĩnh Dạ nhưng tới khi đọc truyện này mình mới thực sự thích tác giả này.
Trường tôi dạy là một trường tư nhân, vì làm cho phụ huynh học sinh yên tâm hơn khi nộp mức học phí rất cao nên chuyện lắp camera giám sát cũng là việc rất bình thường. Không bình thường là Hạ Trường Ninh không có việc gì làm nên cả ngày ngồi uống trà bên cạnh con đường ngân hạnh trông coi công nhân làm việc.
Tôi rất sợ hắn gọi tên tôi trước mắt các giáo viên khác rồi giới thiệu tôi là
bạn gái hắn.
Công việc này rất quan trọng đối với tôi, bây giờ tìm việc khó lắm, bố mẹ tôi đã phải sử dụng hết quan hệ tôi mới có thể đến đây dạy học. Tôi không muốn trở thành người nổi tiếng trong trường học vì Hạ Trường Ninh, càng không muốn mất việc vì hắn. Tôi lo lắm, không biết vạn nhất tình hình đó xuất hiện thì tôi sẽ phải làm thế nào.
Đột nhiên tôi cảm thấy Hạ Trường Ninh là một người cực kì thông minh. Hắn ngồi năm ngày dưới tán cây ngân hạnh mà không hề chào hỏi tôi một lần làm lần nào đi qua tôi cũng tim đập chân run.
Còn như vậy thì sớm muốn tôi cũng bị suy nhược thần kinh.
Vì vậy một hôm dạy xong đi qua chỗ hắn tôi chủ động chào hắn: "Chào anh!"
Đọc Truyện