Giới thiệu:Cảm tình chưa từng chung hoạn nạn, không tính là chân tình;
Tình yêu chưa từng vào sinh ra tử, không tính là tình yêu thực sự.
Cổ Hách Tuyền, vốn là một người con trai anh tuấn nhưng cao ngạo lạnh lùng.
Luôn mang bộ mặt kiêu căng lạnh lùng, kiệt ngạo bất tuân tự phụ cũng không vì ai mềm lòng,
Trừ cô - Lạc Tiểu Hòa, luôn ở sâu thẳm trong lòng anh!
Tám năm trước, cô hồn nhiên nhìn thấu vẻ yếu đuối được che đậy bởi lớp vỏ bọc quật cường bên ngoài của anh.
Còn ngốc nghếch dũng cảm
xâm nhập vào trái tim mà anh đã cố tình đóng chặt.
Cô hồn nhiên, luôn mang theo khuôn mặt tươi cười ấm áp nhìn anh, nụ cười kia, ấm giống như ánh mặt trời nhỏ vào ngày đông,
Cô, là trụ cột tinh thần để anh sống sót.
Ai biết, tám năm sau, khi mọi việc đã ổn định, anh lại xuất hiện.
Ánh mắt tà mị bức người làm cô sợ hãi bất an, thoát khỏi anh, làm cho anh chỉ còn cách duy nhất là nhốt cô lại.
Sủng ái của anh, cô làm như không thấy; Anh thương yêu dỗ dành, cô lại không muốn đón nhận,
Ngay cả tấm chân tình của anh, cô cũng quay đầu bước đi!
Tám năm, là mức độ nhẫn nại cuối cùng của anh, Cổ Hách Tuyền biết rõ.
Vào hang hổ thế nào cũng phải bị “làm thịt” chật vật, nhưng anh vẫn kiên trì.
Đánh không đỡ, mắng không đáp, chỉ vì muốn ôm về tiểu mỹ nhân của anh.