Yêu - Hoặc là đi chỗ khác

Tác giả:

Bây giờ có yêu không? Yêu – hoặc là đi chỗ khác!”
“Anh ơi mở cửa cho em nhanh lên! Mẹ em rượt tới đít rồi kìa!”

“Lại vi phạm gì bị gọi về à?”
“Mở cửa đi em kể sau!”
“Từ từ để tìm cái khóa đã”
“Bảo mở cửa tìm khóa làm gì?”
“Thì khóa lại cho mẹ em đừng vào”
“Em chưa có vào mà…”
“Thì ở ngoài luôn đi!”
“Tiên sư nhà bố chứ, đồ đao đần. Không mở thì đạp cửa vào đấy, tin không?”
* * *
Nó quen anh hàng xóm đó trong một lần bị mẹ rượt đánh vì trả treo với chủ nhiệm nên bị mời phụ huynh. Đang lúc bối rối vì rẽ vào ngõ cụt trong khi sau lưng là một bầy chó và sau đó nữa là mẹ hiền thân yêu đang cầm roi thong thả đuổi theo thì nó thấy một anh dzai đang lạch cạch mở cửa nhà. Và máu liều nổi lên, nó đẩy cả anh dzai kia ra rồi xông vào nhà núp từ trưa đến tối. Từ hôm đó, nó có được nơi “nương thân” mỗi khi bị đuổi đánh, và nó quen được anh.
* * *
- Giờ mày có ra đây không? Mày không ra thì mẹ đợi đến chiều đến tối, lúc đấy đừng trách sao ௱ôЛƓ mày in bông in hoa nhé con!
Mẹ nó đứng trước cửa nhà anh mà gào lên, hy vọng nó sẽ biết sợ mà đi ra, nào ngờ lại nghe tiếng nó vọng lại:
-Đi ra thì đít cũng in hoa, có con nào bị đao mới đi ra cho mẹ đánh í!
Anh đứng sau lưng nó phì cười, vì đây đã là lần thứ n+1 hai mẹ con nó lặp lại cái lời thoại đó, nhưng tần suất diễn ra càng lúc càng ít dần. Túm nó vào sofa, anh bỏ qua đoạn ba hoa bốc phét, vào thẳng vấn đề:
- Lại vi phạm?
- Vầng!
- Tội gì?
- Chia rẽ đoàn kết của lớp, lôi kéo ban cán sự cúp tiết, truyền bá tư tưởng “đoàn kết là ૮ɦếƭ hết, chia rẽ là sống khỏe”.
- Cụ thể?
- Đặt điều con lớp phó trước mặt thằng lớp trưởng, đợi 2 đứa đứng chất vấn nhau thì lôi 4 con tổ trưởng đi ăn bánh tráng trộn.
- Lần trước hứa với anh thế nào?
- Không cúp học nữa!
- Sao hôm nay còn tiếp tục?
- Buồn!
- Thế thì đi chỗ khác mà nấp!
- Thôiiiii, anh tình thương mến thương chứa chấp em đi, anh nỡ để em bơ vơ đầu đường xó chợ sao? Da bụng em nó dán vào da lưng rồi này, huhu!
- Vào bếp úp mì gói đi! Phải hứa là không cúp nữa – hoặc là đi chỗ khác! Cuối cấp rồi…
- Vângggg, em hứa mà!
* * *
Anh là siêu nhân cứu giúp đời nó, lôi nó ra khỏi con đường tà đạo. Đối với cái đứa hung dữ nhất lớp, đốp chát nhất trường, đanh đá nhất phường và ương bướng nhất thành phố như nó, việc quay về với đường lối của Đảng, của Nhà nước dường như là không tưởng, nhưng anh lại làm được. Chỉ bằng câu nói nhẹ nhàng: “Hứa không? Hứa – hoặc là đi chỗ khác!”
Lời nói gió bay vào tai này ra tai kia qua bao nhiêu lần cuối cùng cũng lọt được vào màng nhĩ, theo dây thần kinh số 8 mà đến não nó, trở thành câu nói gây ám ảnh, khiến nó khó lòng lặp lại hành động sai trái.
* * *
Có một ngày, nó lại bị mẹ đuổi đánh, lí do là vì ăn vụng cả một chảo gà rán lại còn vứt xương trong chảo. Nó lại chạy đến nhà anh, và anh lại mở cửa cho nó như n lần khác.
Sau một hồi tra khảo cộng với nghe ngóng mẹ nó ở ngoài càu nhàu, cuối cùng anh cũng tin là nó nói thật.
- Huhu, em muốn ăn gà rán!
- Vừa ăn hết cả chảo ở nhà còn gì?
- Anh tra khảo một buổi cả bị mẹ rượt chạy nữa, tiêu hết rồi còn đâu!
- Vào bếp lấy gà ra mà rán!
- Hêhê, yêu anh nhất luôn í
- Yêu thật không?
- Không, đùa đấy!
Những tưởng anh cho qua như mọi lần, nó xoay lưng đi vào bếp rồi bất ngờ khi anh cất tiếng:
- Không yêu thật luôn à?
- Không, hêhê, sao giọng anh nguy hiểm thế?
- Bây giờ có yêu không? Yêu – hoặc là đi chỗ khác!
- Ơ, đang tỏ tình đấy à?
- Ừ, đang tỏ tình đấy!
- Thôi đi, mặt thộn ra như thằng đao thế kia thì lừa được ai hả bố? Sinh viên năm ba rồi chứ có phải con nít 3 tuổi đâu mà chơi trò í, hề hề!
- Nói thật mà không tin à? Anh yêu em đấy, bây giờ tóm lại là có yêu không? Hay ra ngoài kia bồi thường chảo gà cho mẹ?
Im lặng 5 phút…
- Vầng, yêu. Đừng đuổi em mà anh ơiiii T.T
Không hoa không quà, từ yêu giả thành yêu thật. Cuối cùng nó sa đà vào con đường “chông gai” làm người yêu của anh…
* * *
Có một hôm nó trốn học đi chơi với đám con trai “chiến hữu ruột”, bị anh bắt tại trận. Thế là giận nhau…
- Anh êiiiiii
- …
- Em xin lỗi mà!
- Anh làm gì có lỗi cho em xin? Em nghĩ ai cũng thừa lỗi như em à?
- Đừng dỗi mà, sao anh con nít thế?
- Con nít ảnh hưởng gì em?
- Huhu, bỏ bê em thật sao? Em thề em hứa em bảo đảm là em không bao giờ bỏ học theo trai nữa đâu!
- …
- Tôi bực anh rồi nhé, tóm lại là bây giờ có chịu bỏ qua không? Không yêu thì thôi, đi nhé!
- Vừa nói gì?
- Không yêu thì thôi, đi nhé!
- Đi đâu?
- Liên quan à? Thế túm lại bây giờ có yêu không? Yêu – hoặc là tôi đi chỗ khác!
Nó quay lưng đi, kèm theo động tác phủi đít vô cùng “chuyên nghiệp” và bất ngờ vỗ bốp một phát vào ௱ôЛƓ khi nghe anh cất giọng
- Yêu mà, hehe!
- Thôi anh cứ khỏi phải nói, em biết thừaaaaaa. Người tình bé nhỏ êi tha lỗi cho em, nhớ anh nhớ!
-… – Bây giờ có bỏ qua không? Hay là đi chỗ khác?