Yêu một người không yêu bạn, giống như ôm một cây xương rồng, càng xiết chặt vòng tay ôm, càng khiến mình bị tổn thương và trái tim rướm máu
"Trách tim mình chẳng đủ vô tình để phôi pha màu kí ức, ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm...."
Anh ! em đã nghe đi nghe lại lời hát này biết bao lần, mỗi lần nghe em đều khóc, đối với anh giờ nước mắt của em là vô nghĩa, vì không biết đã bao lần em khóc trước mặt anh. Nhưng giờ em không khóc vì anh, em khóc cho bản thân em, khóc cho tình yêu của em, khóc cho bản thân mình một lần cuối cùng để không bao giờ khóc nữa...
Những người bạn đã tùng biết từng an ủi em, từng khuyên em nên từ bỏ mối tình này giờ vẫn ở bên cạnh em, tất cả đều là bạn nhưng em không thể dựa vào họ nữa.. họ đã ít nhất hơn 1 lần cho em dựa vào nhưng em đã không mạnh mẽ buông tay anh, để bây giờ đối với họ em không thể xứng đáng cho một câu an ủi nữa.
Em không biết bao nhiêu lần viết về anh, viết những tâm tư, những nỗi đau mà em đã chịu, bởi với em không ai có đủ thời gian và lòng kiên nhẫn nghe em nói. Anh biết không có những nỗi đau em không thể nói được, lời anh nói ra là nỗi đau lớn nhất của đời em vì tất cả lời anh nói đều rất chân thành, chưa bao giờ em ước anh là người giả dối như lúc này vì chỉ có như vậy em có thể tin rằng điều anh nói không phải là sự thật... "anh không thể quan tâm em nhiều được và dù em có làm gì cho anh đi nữa anh cũng không thể quan tâm em nhiều hơn".
Em không giận anh, không hề giận anh, vì anh không sai gì hết anh hoàn toàn không sai gì, hết người sai là em, là tại bản thân em đã quá cố chấp, em cứng đầu bất chấp tất cả giữ lấy tình yêu này, và bây giờ không nỗi đau đớn nào hơn khi em thừa nhận người đàn ông mà em yêu thương không hề có hình bóng của mình, thật tàn nhẫn biết bao nhiêu đúng không anh?
Tình yêu không thể là sự thương hại, em đã nhận sự thương hại của anh rất lâu rồi giờ đến lúc trả lại cho anh tất cả, trả tất cả những yêu thương, những quan tâm mà anh đã ưu ái giành cho em. Làm sao để em có thể nói hết được hả anh, nói hết những đắng cay, xót xa trong lòng em...em không thể nghĩ rằng anh có đáng để em khóc giây phút này em chỉ có thể an ủi mình bằng cách nghĩ về những gì tốt đẹp nhất mà chúng ta đã có với nhau, những nụ cười những hạnh phúc khi ở cạnh anh, làm cho anh 1 ly sensa cool mát lạnh, nấu những món ăn anh thích ăn dù không ngon cho lắm.
Anh ơi ! Em đã chấp nhận đánh cược, nên giờ sẵn sàng chấp nhận chịu thua. Em đã quá tự tin, anh nói đúng anh không thể yêu em vì những chuyện đã xảy ra được, người anh yêu phải tốt hơn em rất rất nhiều lần, xinh đẹp hơn em và yêu anh hơn em gấp trăm ngàn lần...em ước gì những gì em nghĩ sẽ là sự thật, cầu mong cho anh hạnh phúc..
Em biết khi em chấp nhận buông tay em sẽ mất tất cả nhưng liệu nếu em nắm chặt tay anh, em có giữ được gì không ? Người trong cuộc hiểu rõ hơn tất cả những gì đang xảy ra, dù mọi người không nhìn rõ nhưng em là người hiểu rõ nhất em cảm nhận rõ ràng, em cảm nhận sâu sắc tình yêu của anh, rất phũ phàng nó không giành cho em.
Có một câu nói em vô tình đọc được em rất thích "Yêu một người không yêu bạn, giống như ôm một cây xương rồng, càng xiết chặt vòng tay ôm, càng khiến mình bị tổn thương và trái tim rướm máu". Xin lỗi gì tất cả đã qua, vì những giận hờn vô cớ em giành cho anh, những lúc em làm anh khó xữ bằng giọt nước mắt...em sẽ biến mất trước mặt anh và mãi mãi
Trả lại anh tất cả những ngày tháng yên bình, để anh đi tìm hạnh phúc mới, hạnh phúc là của anh do anh chọn lựa...phải không anh..???
Mong rằng sao này khi xa nhau hãy nhớ về em như một người bạn, chúc anh hạnh phúc, xin đừng quên em.
Chúc anh hạnh phúc !!!