Người tạo nên Valentine

Tác giả:

Gin là người ngoại hình bình thường, học lực bình thường, khá trầm tính ít nói. Gin thầm để ý Bad – cậu bạn cùng lớp, nổi về ngoại hình, giỏi về thể thao. Biết rằng mình không thể nào hợp với Bad nhưng tình cảm của Gin ngày càng sâu sắc thêm. Hai năm THPT thầm thích Bad, Gin quyết định bày tỏ với cậu nhóc vào đúng ngày Valentine. Nhưng vì tính nhút nhát, Gin không có gan đứng trước mặt Bad để thổ lộ, chỉ còn cách nhân giờ TD cả lớp xuống sân Gin đã bỏ quà vào cặp Bad kèm theo bức thư nhỏ.


Nhóm bạn của Bad chơi thể thao xong lên lớp trước mọi người, Gin đứng ngoài lớp, đưa mắt nhìn theo Bad, tim đập thình thịch như trống dồn. Bad kéo cặp, nhìn thấy túi quà, cậu nhóc ngắm nghía hộp quà và rút thư ra xem. Bad bỗng cười phá lên khiến Gin ૮ɦếƭ trân tại chỗ. Bad ấn bức thư cho một thằng bạn, cả bọn xúm lại đọc cùng.
+ Hahaha Con bé Gin ngốc thích tớ cơ đấy !! Ôi tớ thấy buồn cười quá. Hahaha.
Đọc xong thư cả bọn cũng cười ầm lên, chúng bắt đầu trêu chọc Bad, mắng và cười nhạo chủ nhân của bức thư kia.
+ Không biết tự lượng sức, vịt bầu mà đòi sánh với thiên nga.
+ Gin là con bé hay ngồi một góc phải không? Tớ không biết nó là ai cho tới khi đọc thư đấy.
+ Tờ giấy viết nhảm nhí, một hộp quà vớ vẩn mà nó nghĩ sẽ thành bạn gái của Bad này. Ngây thơ thật.
Bad ném mạnh hộp quà xuống đất, dẫm nát. Cả bọn cười ồ lên thích thú. Gin khóc, khóc nhiều, khóc nấc lên mà không dám kêu. Gin nào có hi vọng được làm người yêu của Bad, cô bé đã rất cố gắng mới bày tỏ được với Bad, chỉ để Bad biết tấm lòng của Gin thôi. Bad lại cư xử tàn nhẫn thế, Gin đau lòng và thấy xấu hổ vô cùng. Cô cắm cúi chạy đi, lau nhanh nước mắt.
Bóng một cậu bạn cùng lớp đang ôm trái bóng rổ bước lên cầu thang thì bị Gin xô vào. Cậu ấy khá ngạc nhiên nhìn Gin, Gin càng ngượng ngùng chán nản, cô cúi gằm mặt vội chạy mất. Vào lớp học, Bad kể lại chuyện cho cậu bạn bằng giọng điệu tự đắc kiêu căng. Cậu bạn kia im lặng, nhặt bức thư và đọc. Sau đó:
+ Cậu không xem quà gì à Bad?
+ Tớ không rảnh. Lát tớ sẽ nhận quà của Hasy. Tớ cần để thời gian quý giá cho người yêu hotgirl của tớ.
Mối tình đầu của của Gin đã “ra đi” như thế, đi cùng chính là sự mạnh dạn đối với tình yêu của Gin. Cô bé không dám thích bất kì ai nữa, càng rụt rè khép mình, tự ti rằng bản thân mình kém cỏi. Bad đưa cho cả lớp xem thư, họ cười Gin ngốc. Gin xin chuyển lớp khác, kiên quyết không chịu học lớp cũ.
Năm sau: 12/2:
Gin được chuyển vào lớp có cô bạn thân từ cấp I là Sam, ngoài Sam thì Gin không muốn nói chuyện và thân thiện với ai khác. Chỉ vài ngày nữa lại tới Valentine, Gin bị ám ảnh trong đầu về Bad và nỗi “sợ hãi” không dám thích ai, dù đơn phương. Không hiểu sao dạo gần đây Sam lại hay dẫn bạn lớp khác vào chơi và họ đặc biệt chọn bàn của Gin làm tụ điểm.
+ Chào cậu !!
Một cậu bạn cao ráo, đẹp trai cười thân thiện với Gin, cậu ấy là Jei – bạn của Luka (người yêu Sam), Jei rất hay cùng Luka tới lớp Sam. Gin giật mình, nhỏ giọng chào lại rồi vội hạ vở xuống, bỏ đi. Sam – Luka – Jei ngơ ngác nhìn theo. Chính xác thì 5 ngày nay Jei tới chỗ Gin, ra chiều muốn làm bạn mà Gin toàn tránh.
+ Cậu ấy ghét tớ hả?
+ Không, chắc vì kiểu người chói lòa như cậu khá giống Bad *Sam giải thích*
Jei không hỏi thêm mà chỉ nhìn Gin đi khuất ngoài cửa sổ.
13/2:
Jei lại cùng Luka và Sam kéo tới chỗ bàn Gin ngồi, lần này linh tính mách bảo, Gin chủ động chuồn trước. Cả ba thấy Gin bỏ đi thì nghiêm mặt, họ không vui chút nào. Gin thở dài, sao cứ thích ra bàn Gin ngồi, cố bắt chuyện để Gin phải nói nhỉ? Gin không ưa Jei, à không, Gin nghĩ Jei sẽ không ưa nổi Gin. Hôm nay đã là 13, mai là 14/2 – Valentine, khắp nơi Gin đều thấy bạn bè chuẩn bị quà, socola… Gin bực bội và nặng nề trong người, những lời vô ý của Bad nhưng khiến Gin rất buồn, buồn và chán nản.
+ Mai là Valentine, Jei. Cậu tính sao? Hay đừng cố nữa, Gin khó gần quá.
+ Tớ hiểu vì sao Gin khó gần. Có điều “cậu ấy không khó gần mãi được”. Tớ sẽ là người chứng minh điều đó.
Jei cười rồi chạy theo Gin, cô bé đang đứng ở hành lang tầng dưới. Từ hành lang chỗ Gin đứng sẽ thấy Bad và bạn đang chơi bóng dưới sân. Có lẽ Gin cứ thần người nhìn Bad nếu Jei không nhào tới đặt tay lên vai Gin bất ngờ.
+ Cậu làm gì vậy !! *Gin hơi to tiếng vì giật mình và tâm trạng đang bực bội thì..*
+ Tớ xin lỗi…
Jei hạ tay, tắt nụ cười. Thế đấy, Gin thật dễ dàng để làm cho người ta ghét mình. Cô bé tự trách bản thân đã lớn tiếng với Jei, Jei tốt mà, rất tốt, thế nên Gin không thể làm bạn được với Jei, đó là “vịt bầu đòi sánh với thiên nga”.
+ Tớ xin lỗi…
Gin rối rít, chưa dứt câu đã định quay đầu chạy đi. Jei kéo tay Gin giữ lại.
+ Ngày mai là Valentine !!
Jei vội nói, Gin gạt tay Jei nhưng cậu nhóc giữ chặt không buông, Gin nghe thấy cả tiếng tim mạnh và nhanh khủng khi*p của mình trong Ⱡồ₦g иgự¢.
+ Thì …thì là Valentine thôi.
+ Tớ muốn có quà Valentine !!
+ Hả *Gin tròn mắt nhìn Jei như nhìn sinh vật lạ*
+ À, vì tớ không có bạn gái, tớ nghĩ cậu cũng không có bạn trai. Tớ với cậu làm bạn nha, nếu cậu tặng tớ 14/2 tớ nhất định đáp lễ Valentine trắng 14/3 này.
Việc đầu tiên Gin nghĩ là đầu Jei có vấn đề, sau đó tâm trạng của Gin bỗng chùng xuống, u ám, Gin thấy Gin thật đáng thương.
+ Cậu thấy tớ ngớ ngẩn và ngốc nghếch quá nên muốn biến tớ thành trò cười phải không? Cậu sẽ cười vào mặt tớ hay sẽ để bạn bè thấy tớ là đứa khờ tội nghiệp?
+ Cậu nói gì?
+ Thôi đừng quan tâm, tớ bất thường vậy đó.
+ Gin, cậu đừng nghĩ linh tinh, cậu sẽ lại nói nhảm để người khác phải tránh xa. Nhưng tớ rất vui nếu cậu thôi không “tự kỉ”. Chắc cậu nghĩ ngoại hình và điều kiện của tớ tốt nên không bao giờ thèm làm bạn với những người điều kiện bình thường hả? Bad tự cao tự đại, nhưng đó là Bad, còn tớ là JEI, cậu hiểu chưa?
Jei nói thế khiến Gin rất kinh ngạc, Jei nói nhiều, dường như những lời của Jei đáng tin cậy. Mặc dù?
+ Cậu vừa nhắc… Bad? Ý cậu là sao? *Gin lại bực bội* Có phải cậu biết chuyện tớ gửi thư cho Bad ngày Valentine và bị Bad cười nhạo? Phải thế không?
+ Oh. Cậu làm gì với bạn Gin của chúng ta thế Jei?
Giọng nói đầy tính khinh thường vang lên, Gin và Jei quay nhìn, Bad đẫm mồ hôi, tay đút túi quần bước lên cầu thang. Đằng sau Bad, đám bạn của Bad cười khúc khích liếc nhìn Gin. Gin đỏ mặt.
+ Chào Gin *Bad nháy mắt* Mới năm ngoái viết thư mùi mẫn cho tớ mà năm nay đã chuyển mục tiêu sang Jei rồi à.
Gin mất vài giây mới có thể hiểu được lời Bad. Vậy ra …Jei là bạn của Bad, bạn thân chăng?
+ Tớ không ngờ tiêu chuẩn của cậu thường thế. Chắc cậu cũng muốn nhận được thư tình của Gin rồi xù Gin thật đau? Haha.
Hai mắt Gin nhòe đi, sống mũi cay cay.
+ Jei đã đọc bức thư ấy, nghe bọn chúng cười nhạo tớ là đứa ngốc, nhỉ?!! Dù rất cố gắng nhưng năm nay tớ lại thành trò hề của Bad rồi.
Gin cười gượng, đẩy Jei chạy đi. Trong một phút ngắn ngủi Gin đã nghĩ Jei khác với Bad. Nhưng thực sự thì không tồn tại sự khác biệt, Jei là bạn thân của Bad, Jei biết những điều mà Gin đã làm, cậu ta ở đây là muốn xem hài kịch một lần nữa. Những người hoàn hảo như Jei và Bad không chịu nổi những người tầm thường như Gin, trêu đùa và chế nhạo vốn là một phần trong cuộc sống của Jei và Bad.
+ Chà nó điên rồi. Đi nào Jei, cả tuần nay cậu không chơi bóng với bọn tớ, buồn muốn ૮ɦếƭ.
BỐP
Jei không ngần ngại tặng cho Bad một cú đấm vào mặt, thẳng tay không thương tiếc.
+ Nói trước nhé, đừng chọc giận Jei nổi tiếng nóng nảy và kém kiên nhẫn này.
+ Mày… !!!
+ Xía vào chuyện của tao không đảm bảo trả giá nhẹ nhàng đâu.
Jei tức giận nhào tới đánh Bad. Không có người xung quanh cản lại, người yêu của Bad sẽ phải làm giỗ đầu cho Bad vào 13/2 năm sau – trước ngày Valentine.
14/2:
Hôm nay Gin không đi học, tâm trạng tệ lắm, thậm chí Gin chỉ nằm lì trong phòng. Điện thoại của Gin reo từ sáng tới chiều, gần 50 cuộc gọi lạ. Là ai cũng mặc, Gin ác cảm với tất cả, không trừ Sam ! Gin gỡ pin điện thoại ném lăn lóc. Gần tối đường sá nhộn nhịp hẳn, phần đông là các cặp hẹn nhau đi chơi tối Valentine.
+ Gin. Có bạn tìm con này.
Bạn?
+ Con không có bạn, mẹ bảo về hết đi.
Không thấy dưới nhà có tiếng đáp lại, một lúc, có tiếng bước chân lên cầu thang.
+ Gin, tớ là Jei, tớ cần nói chuyện, gấp lắm *Jei gõ cửa*
Sam cho Jei địa chỉ nhà Gin, thật may là Gin đã khá cửa phòng. Cô bé sẽ im lặng tới khi Jei phải bỏ về.
+ Tớ là bạn cùng lớp với Bad và cùng lớp cũ với cậu, chắc cậu chẳng nhớ tớ đâu. Tớ có đọc thư cậu gửi Bad, tớ là bạn trong nhóm với Bad, tớ biết Bad cười cậu, bạn bè của Bad cũng cười cậu. Đúng là tớ biết nhiều về cậu hơn cậu tưởng…
Gin ôm chặt gối mà khóc, giờ thì Gin mới được nghe sự chế nhạo từ Jei, cứ nói tiếp đi, cùng lắm khó nghe như Bad chứ gì.
+ Nhưng tớ không cười cậu khi tớ đọc thư, vì tớ cảm nhận cậu chân thành và khó khăn để viết ra bức thư ấy. Bạn của Bad cười không phải tớ cũng sẽ cười. Nói thật, vì cậu khép mình quá nên tớ cũng không nhớ cậu là ai trong lớp học. Từ khi đọc thư, tớ dần chú ý đến cậu, đối với tớ cậu là người đặc biệt, thật đấy. Nếu cậu không ghét tớ, tớ nghĩ có thể bắt đầu từ… tình bạn…
Gin thấy nhẹ nhõm trong lòng rất nhiều, cô bé ngừng khóc, chậm chạp chui ra khỏi chăn, tới cửa phòng.
+ Jei, vịt bầu… không thể sánh với thiên nga đâu. Cậu không cười tớ là tớ vui rồi…..
+ Thực tế không có vịt bầu hay thiên nga gì cả, đơn giản cậu là cậu và tớ là tớ thôi *Jei cười*
Gin mở cửa phòng nhưng núp phía sau, ngại ngùng. Jei đẩy mạnh cửa và kéo Gin bước ra.
+ Từ nay tớ và cậu là bạn !
+ Ừ… Ừ. Nhưng…
+ Haizzz, bây giờ chúng ta ra ngoài xem người khác đón Valentine nhé. Vì tớ và cậu vẫn là hai kẻ độc thân mà.
+ Thôi !! Tớ không đi, cậu cứ đi một…
Gin lúng túng, Jei kéo Gin xuống dưới nhà và lôi ra phố.
+ Valentine năm nay tớ đã nhận quà của Gin.
Gin ngơ ngác, Jei chỉ cười thầm mà thôi. Jei thích quà này hơn socola và những thứ khác. Có điều Gin khó tính quá, chắc phải năm sau mới lên chức từ “bạn” tới “người yêu”…………..Jei khẽ thở dài………
Valentine năm sau, sau, và sau nữa… Bàn tay Gin vẫn nắm chặt bàn tay Jei.
Tác giả: Nhokkonkenvil