Mọi người khuyên em yêu phải thực tế, và rằng em xinh, công việc tử tế, sợ gì không kiếm được mối"ngon"mà phải yêu người nghèo rớt mùng tơi như anh
Có người còn nặng lời bảo em:"Ngu mới yêu người nghèo!"và"Sướng không biết đường… sướng".
Mấy đứa bạn có nhan sắc của em đều cố gắng"câu"chàng có hộ khẩu thành phố hay ít ra cũng phải"ví dày"một chút. Em không bài xích điều này bởi vì, ai cũng có quyền đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Chỉ có điều, em không cần thiết phải đi tìm ở đâu nữa, vì em thấy mình hạnh phúc khi bên anh, cho dù anh… nghèo.
Em và anh đều là dân tỉnh lẻ nhà nghèo, đi học rồi tự lập ở thành phố. Đồng lương có hạn mà phải thuê nhà và trang trải bao khoản chi tiêu, thành ra phần dành cho"tình phí"của chúng em cũng rất"hẻo".
Hồi mới yêu nhau, địa điểm hò hẹn của hai đứa thường xuyên là các quán trà chanh vỉa hè. Có lần lĩnh lương, anh dắt em vào một quán cà phê sang trọng để"đổi gió". Nhưng sao em vẫn không thể thấy thoải mái khi ngồi bên bờ hồ hóng gió mát, nhấm nháp vị chua chua, chát chát của cốc trà chanh.
Anh đùa bảo:"Đang khổ nên sướng không quen ấy mà!". Chẳng biết, nhưng em thích cùng anh ngồi cắn hướng dương tí tách, hóng gió trời và tám chuyện trên trời dưới bể hơn.
Bây giờ thì những cuộc hẹn hò của anh với em chủ yếu là ở nhà em với những bữa cơm do em tự nấu. Mùa đông trời rét căm căm, 2 đứa ở nhà ríu rít nấu nấu nướng nướng rồi thưởng thức những món ăn nóng hổi tự tay em chế biến. Với 2 đứa, đây là thú vui không gì sánh được. Nói thực có cho tiền và bảo em ra nhà hàng sang trọng ăn em cũng chả đi, vì làm sao so được với không khí ấm cúng vui vẻ như ở nhà, anh nhỉ?
Em không có điều kiện đi du lịch trong ngoài nước hay những nơi sang trọng. Nhưng em với anh thi thoảng đi ngoại thành làm một chuyến dã ngoại cũng vui lắm. Đồ ăn em tự chuẩn bị, 2 đứa với con Wave"ghẻ"của anh thế là thành 1 chuyến đi đầy tiếng cười.
Có thể người khác cho là thú vui của hai đứa thật trẻ con và"thảm hại", nhưng em vẫn thích. Chỉ cần nằm gối đầu lên chân anh trên bãi cỏ, ngửa mặt ngắm trời mây là em thấy mọi ưu phiền lo toan bỗng dưng bay biến hết.
Những ngày lễ, anh thường tặng em 1 bông hồng mà anh bảo"gọi là tượng trưng thôi". Còn quà anh tặng em ngoài chiếc đồng hồ đeo tay vào mùa Valentine đầu tiên mình yêu nhau thì không còn những món quà nào có"tính chất trang sức"như vậy nữa.
Món trang sức quý giá và đẹp đẽ nhất đối với em có lẽ chính là chiếc nhẫn cưới đeo vào ngón áp út mà anh sẽ tặng em trong ngày cưới của chúng mình. Lòng em lâng lâng hạnh phúc khi anh nói"Sang năm anh muốn tặng em chiếc nhẫn ấy". Em chỉ mong sao chiếc nhẫn ấy mãi mãi trên tay em không bao giờ phải tháo xuống.
Những ngày lễ có khi chả có món quà nào từ anh đâu. Nhưng ngày thường, bất cứ khi nào em cần cái gì đó, anh đều có thể tặng em. Khi sang nhà em chơi, thấy cái ấm điện hay quạt hỏng là anh lại mang đi sửa hoặc mua cho em cái mới. Rồi con xe của em, 1 tay anh chăm sóc, mang đi bảo dưỡng, sữa chữa mỗi khi nó dở chứng. Đó cũng là quà tặng anh nhỉ, chỉ là quà tặng của 2 chúng mình hơi đặc biệt thôi!
Anh chẳng có xe đẹp, chỉ có con Wave anh mua từ hồi mới đi làm. Nhưng trong mắt em nó là phương tiện tiện dụng nhất, lại ít tốn xăng, hơn tất cả mấy con SH,@hay"4 bánh"sành điệu. Chỉ có ngồi đằng sau chiếc xe ấy và người cầm lái là anh, em mới thấy bình yên và hạnh phúc.
Bọn bạn em hỏi:"Có thấy tủi thân không khi người khác được người yêu dẫn đi ăn đi chơi những chỗ sang trọng, tặng quà đắt tiền này nọ?". Em bảo"Không"mà chúng nó không tin. Thật lòng em không hề tủi thân và ghen tị. Vì em đâu có mong mỏi những điều như vậy.
Có nhiều cô gái, bạn trai phải túi Gucci, Prada mới thỏa mãn, nhưng với em, cái túi Vascara cũng là quá tuyệt rồi. Có người phải có chục cái túi để thay đổi phù hợp với đồ, nhưng với em, 1-2 cái màu be trung tính là có thể mix với rất nhiều màu sắc, quần áo khác nhau vẫn đẹp và chỉn chu.
Mà cái túi của em đa-zi-năng lắm, có phải chỉ để lèo tèo hộp phấn, thỏi son đâu. Sáng sáng em còn nhét hộp sữa, gói xôi và đủ các thứ linh tinh lỉnh kỉnh khác. Rồi sau này có khi còn đựng cả bỉm cho con nữa (như 1 cô ca sĩ nào đó đã nói túi Prada với cô ấy chỉ để đựng... bỉm mà).
Hai đứa nghèo nhưng cả hai đã và đang cố gắng hết mình cho 1 tương lai tốt đẹp hơn. Em và anh đều cùng cố gắng, không ai phụ thuộc, dựa dẫm vào nhau.
Tiền mỗi đứa kiếm ra không nhiều nhưng tháng nào cũng để ra được một khoản để tích góp sắp tới mua căn hộ chung cư còn gì. Tình yêu chân thành của anh, ý chí kiên trì và lòng cầu tiến của anh là cả 1 gia tài giàu có mà chỉ riêng em được sở hữu. Vậy chả phải em đã yêu được người giàu rồi còn gì. Anh giàu về tinh thần và tình cảm!
Có những tình yêu được nuôi dưỡng và nở hoa trong nghèo khó nhưng cũng có những cuộc tình tan vỡ trong sự giàu sang. Em cũng không cho rằng giàu là không hạnh phúc hay nghèo mới thanh cao.
Định nghĩa về hạnh phúc thì rất khác nhau, tùy theo quan niệm của mỗi người. Có người chỉ cần nhìn thấy chồng con cười vui thì lấy đó là hạnh phúc. Có người phải có tiền, có quyền mới thấy hạnh phúc. Còn em, ở bên anh thế này, em thấy rất mãn nguyện, mặc cho mình vẫn chưa giàu về tiền bạc.
[maimai]-Sưu tầm!