Có những thói quen không dễ dàng từ bỏ. Giống như việc em yêu thương anh, dù không thể cùng nhau bước tiếp trên một chặng đường dài thì em vẫn đứng đó, đợi đó, chờ mong đó...
Kết thúc của một mối tình… là bao nhiêu nước mắt mặn môi…
Kết thúc của một mối tình… là bao nhiêu kỉ niệm hòa với xót xa…
Kết thúc của một mối tình… là bao nhiêu đêm em thao thức…
Em chẳng biết…
Chia tay anh, em chưa bao giờ đong đếm được ngần ấy thứ, trong ngần ấy thời gian. Bởi một lẽ, chia tay anh, em chỉ biết rằng mình đang sống, và sống thiếu đi một người, là anh…
Có những thói quen không dễ dàng từ bỏ. Giống như việc em yêu thương anh, dù không thể cùng nhau bước tiếp trên một chặng đường dài thì em vẫn đứng đó, đợi đó, chờ mong đó…
Có những người lướt qua và trao em cái lắc đầu ngán ngẩm. Vì em chưa quên anh, vì em chưa mở lòng và vì em khờ dại…
Con gái, trước, trong và sau khi yêu đều khờ dại, trao cho người ta quyền làm tổn thương mình, xong cứ rấm rứt hoài với một nỗi niềm riêng…
Là con gái, em mong manh trong một chiều thương chớ. Thương nhớ trong anh vơi dần, rồi cạn hết, thương nhớ trong em dày lên, cứ mải mê dành trọn cho một người, là anh…
Nhưng cuộc sống làm cho em khắc khoải. Em thấy mình bải hoải với những bước chân quen lạc về con đường cũ. Ánh mắt em ngày hồn nhiên đâu mất, ánh mắt nay nhuộm buồn, tím cả một miền hoang…
Em sợ mảng đời xám buồn như màu mắt em mang, em sợ những phần ௱ôЛƓ lung từ những kí ức vụn vặt. Em sợ buồn, em sợ cô đơn, em sợ phải một mình…
Vậy nên… anh à… em sẽ lại yêu nhé!
Em sẽ học cách gom yêu thương và kết thành những chuỗi hạt. Con gái như em đỏng đảnh biết bao, thích tô hồng cho cuộc sống từ những điều nhỏ nhắn xinh xinh…
Em sẽ học cách gom nụ cười trên môi và hong khô đi nước mắt. Em sẻ chia cùng những bạn bè em quen, cùng những người em mến…
Em sẽ học cách vực dậy lòng tin kể cả khi nó vừa bị làm cho sứt mẻ. Vì anh à, cuộc đời này có ai hoàn hảo đâu anh? Kể cả khi đó là anh, người mà em từng yêu thương nhất, cũng đã có những phút không thực với lòng mình…
Vậy là em sẽ lại yêu vào một ngày không xa xôi nào cả, em yêu đương nồng nhiệt và trọn vẹn đủ đầy bởi đó là “cuộc sống”. Cuộc sống của riêng em và của những cô gái như em, kể cả khi đau khổ vì thất tình hay cô đơn đến mấy, cũng phải nhuộm hồng và nhiều sức sống đúng không?
Những ngày chúng ta đang sống là một thời tuổi trẻ, là tuổi thanh xuân tràn nhiệt huyết. Em nhận ra một điều thật đặc biệt, chỉ khi nào biết cách yêu thương và nâng niu cuộc sống của chính mình, con người ta mới đủ bản lĩnh để chinh phạt những miền xa xôi khác…
Và khi đó, em không còn quẩn quanh với nỗi sầu sau một mối tình vừa tan vỡ, không còn sợ hãi khi kết bạn với cô đơn. Hơn ai hết, em yêu thương cuộc sống của mình, sự tự do và phút bình yên tĩnh tại.
Trước khi tiếp tục yêu một ai đó khác, hãy biết cách yêu thương bản thân mình. Vậy nên, hiện tại, dù không phải là anh, em vẫn đang yêu đấy thôi!