Tôi năm nay 21 tuổi. Tôi đã trải qua rất nhiều cuộc tình và cũng đã quan hệ tình dục với rất nhiều cô gái. Những mối tình trước đều chợt đến chợt đi và chẳng để lại dư vị gì… nhưng cho đến khi gặp em, tôi mới biết thế nào là tình yêu thực sự.
Gia đình tôi rất cổ hủ và tôi cũng là một người đàn ông phong kiến, gia trưởng. Ba mẹ tôi muốn tôi cưới một cô gái còn trinh vì các cụ vẫn quan niệm rằng, người phụ nữ còn trinh là người phụ nữ có đạo đức, phẩm hạnh và tôi cũng mong muốn như vậy!
Tôi đã từng quan hệ với 10 người con gái và mỗi khi bắt đầu làm chuyện ấy, tôi đều tự nhủ rằng, nếu người con gái ấy còn trinh, tôi sẽ cưới và yêu thương người ấy suốt đời… nhưng ước mơ đơn giản ấy của tôi vẫn chưa một lần trở thành sự thực.
Đến khi gặp em, người con gái tôi yêu và mong muốn sẽ lấy được em làm vợ. Thế nhưng… chính người con gái với vẻ bề ngoài nết na, ngoan hiền ấy lại khiến tôi một lần nữa thất vọng. Lần đầu tiên gần gũi nhau, tôi đã tin và hi vọng em còn trong trắng… thế nhưng sau lần âи áι đó, tôi mới biết em không còn con gái. Tôi thực sự rất buồn vì đấy là cô gái tôi yêu nhất từ trước đến nay… và thật lòng, tôi không muốn mất em!
Trong tâm trí tôi, em là một cô gái ngây thơ và trong sáng như thiên sứ. Tôi đã từng rất trân trọng và nâng niu em… nhưng sau lần quan hệ ấy, tôi cảm thấy rất buồn và thất vọng.
Dù biết được em đã từng chung ᴆụng với người đàn ông khác nhưng tôi đã không nhanh chóng rũ bỏ em như những người con gái trước đây của mình. Tôi chấp nhận bỏ qua tất cả để đến với em, để yêu thương em thật lòng… nhưng rồi, cứ mỗi lần ở bên cạnh em, quá khứ của em lại hiển hiện trước mắt tôi, giày vò bản thân tôi và xua đi tất cả những yêu thương tôi dành cho em.
Mỗi khi tưởng tượng ra cảnh em đã từng âи áι với người đàn ông khác, trái tim tôi như muốn xe tan thành trăm mảnh. Tôi căm ghét người đàn ông đã ςướק mất cái ngàn vàng của em, đã khiến em phải đau khổ và chịu nhiều thiệt thòi… nhưng tôi càng không thể nào chấp nhận được mình là kẻ thứ hai chạm vào người em, không thể đến sau một người đàn ông khác…
Em đã thú nhận với tôi về tất cả quá khứ của mình và mong muốn tôi sẽ là người mang đến cho em một tình yêu thật sự, không dối trá, không vụ lợi… Tôi cũng yêu em lắm, cũng mong mỏi được chung sống với em trọn đời… nhưng đấy chỉ là những ý nghĩ của một gã trai khi còn nhầm tưởng người yêu mình còn trong trắng. Còn giờ đây, khi biết được tất cả sự thật đó, rất khó để tôi có thể tha thứ và chấp nhận mọi lỗi lầm của em!
Đã nhiều đêm tôi thức trắng và nghĩ về chuyện của em rất nhiều. Tôi đã gắng vùi đầu vào công việc để quên em, quên đi những ám ảnh của người yêu mình bên tình cũ… nhưng rồi, những khi rời khỏi khỏi công việc thì hình ảnh của em và người đàn ông ấy lại bám riết lấy tâm trí tôi.
Tôi phải làm sao đây? Có nên bỏ em để chạy theo tình mới, với hi vọng sẽ tìm được một người con gái còn trinh tiết… hay tôi sẽ phải cố gắng gạt bỏ tất cả quá khứ của em để đến với em và có được tình yêu của cuộc đời mình?