Sáng nay, khi đón nhận một chút gió, một chút sương, một chút nắng nhẹ của tiết trời se lạnh cuối Đông như giúp tôi có thêm năng lượng sống để chờ đợi cái ấm áp, niềm hy vọng và hạnh phúc của một mùa Xuân yêu thương lại về.
Từ sâu thẳm trong tiềm thức, tôi luôn biết ơn cha mẹ đã cho tôi hình hài nguyên vẹn đủ đầy trong tình yêu thương ấp áp của hai tiếng gia đình. Cám ơn cha mẹ đã sanh thành, nuôi dưỡng tôi khôn lớn thành người để bước vào đời với muôn sắc màu và được nếm trải hương vị của cuộc sống. Cám ơn cha mẹ đã tha thứ và luôn nâng đỡ tôi những lúc còn non dại vấp ngã giữa trường đời nhiều thử thách. Cám ơn cha mẹ đã cho tôi nghị lực vươn lên từ trong cái đói nghèo, khổ sở. Cám ơn cha mẹ vẫn còn sống để mỗi năm cứ đến mùa Vu Lan, trên иgự¢ áo của tôi vẫn được cài đóa hoa hồng đỏ thắm. Cám ơn cha mẹ vẫn vui sống để chị em chúng tôi được chung tay góp sức phụng dưỡng, đền đáp công ơn sanh dưỡng.
Cảm ơn đấng tạo hóa đã cho tôi hiện diện trên thế gian này với một số phận long đong để trong chính cái khổ đau ấy tôi mới tìm về nguồn cội, mới gặp được con đường chánh đạo và hiểu được tự tánh của mình. Cảm ơn cuộc đời chông gai, thử thách đã tôi luyện cho tôi nghị lực sống để hoàn thiện nhân cách của mình. Và chỉ trong khổ đau tôi mới tìm được hạnh phúc của lòng tin, của sự tín thác và cảm nhận sự che chở, dìu dắt, yêu thương của đấng từ phụ.
Cám ơn không khí đã cho tôi hơi thở để tôi cảm nhận sự sống với những vui - buồn, hạnh phúc - khổ đau, những được - mất, những đam mê, ảo vọng và những thực tại phủ phàng như cảm nhận được sự vô thường của vạn vật thiên nhiên có sinh - có diệt, luôn biến đổi không ngừng để thấy được cái chân không, cái bản ngã của chính mình mà hiểu được ý nghĩa của sự sống là có hạn nên ta cần phải sống để yêu thương và chia sẻ yêu thương.
Cảm ơn đất mẹ đã cho ta phù sa để sinh ra trái ngọt, hoa thơm và bóng mát. Đất mẹ đã dõi trông ta từ lúc sơ khai lọt lòng đến lúc trưởng thành cho đến khi ta lìa bỏ cõi tạm mà trở về trong lòng đất mẹ, được mẹ cho nương náu, vỗ về. Cám ơn đất mẹ đã không màng những gớm ghê khi ta vô tình buông xả những chất thải sạch, dơ, ô uế và cả tấm thân bụi trần mà mẹ vẫn rộng lòng đón nhận không một lời trách mắng, nổi giận.
Cảm ơn cuộc đời
Cảm ơn nước đã cho ta nguồn sống thanh khiết, thanh lọc và tẩy uế những muộn phiền, những bụi bặm trong ta, giúp tâm hồn ta dịu mát giữa những cơn khát si mê, tục lụy thế gian. Cảm ơn nước đã sanh ra biển cả cho ta nguồn dinh dưỡng dồi dào, cho ta những chuyến phiêu lưu vượt đại dương với những cuộn sóng lúc ầm ào gào thét, lúc thì thầm tình tự làm say mê lòng người.
Cảm ơn gió đã cho ta dịu mát giữa những hanh hao nóng bức, cám ơn gió đã mang Xuân về sưởi ấm lòng ta bởi những yêu thương, hò hẹn. Cám ơn gió đã gieo vào lòng dất những hạt mầm non nớt để nguồn sống cũng từ đó mà bắt đầu sinh sôi nảy nở. Cám ơn gió đã nhắn gửi dùm ta những nhung nhớ, xuyến xao và cả những nụ hôn thưở yêu thương mặn nồng.
Cám ơn lửa đã thắp nên ánh sáng dịu kì, ấm áp, xua đuổi màn đêm âm u, buốt giá. Cám ơn lửa mà ta có được nguồn dinh dưỡng an toàn, những thức ăn thơm ngon, bổ dưỡng. Lửa đã hun đúc nên bao tạo vật tuyệt tác cho cuộc sống ta thêm tiện nghi đủ đầy. Cám ơn lửa đã thắp sáng lòng ta, làm bùng cháy những yêu thương, hy vọng và sưởi ấm những tâm hồn đơn lạnh cô lẻ giữa biển ái bao la trần thế.
Cám ơn những thầy cô đã cho tôi những kiến thức làm hành trang cho tương lai rộng mở. Cám ơn những khó khăn vất vả, những nụ cười và cả những giọt nước mắt mà trường đời đã dạy tôi từ khi ta còn chập chững trên những bước chân thơ dại cho đến ngày tóc đã điểm sương mà tôi đã dệt nên biết bao giấc mộng đẹp. Cám ơn những đau khổ lẫn tủi hờn mà tôi đã nhận được từ những người bạn, những người thân mà tôi luôn tin tưởng, yêu thương trong những cuộc tranh giành, hơn thua bởi quyền lợi mà tôi nhận ra hạnh phúc chính là sự tha thứ, cởi bỏ và mở lòng với nhau.
Cám ơn những cuộc tình và cả những người tình đã đi qua cuộc đời tôi vì nhờ họ mà tôi biết thế nào là sự rung cảm, là yêu thương, là nhung nhớ là khát khao đến cháy lòng. Đã có lúc tôi vấp ngã, đổ vỡ, đã từng tan nát, đớn đau, nhưng tôi phải cám ơn chúng vì nhờ thế mà tôi vẫn lưu luyến những giây phút thăng hoa trong tình yêu rất chân thật, ngọt ngào, ấm áp và hạnh phúc biết bao, để hiểu rằng tôi đã từng bỏ lỡ một cơ hội, đã từng quay lưng với người yêu thương tôi chỉ vì những nông nổi, giận hờn không đáng có, để hôm nay tôi biết sống chậm lại, biết trân quý yêu thương nhiều hơn, sống xứng đáng hơn với tình yêu.
Cám ơn cuộc đời ngắn ngủi với từng ngày, từng ngày đến rồi đi thật nhẹ nhàng chỉ tồn tại trong từng hơi thở, nhưng nó đã để lại cho tôi cảm nghiệm sâu sắc rằng vô thường luôn luôn hiện hữu như một quy luật luân chuyển biến đổi vạn vật thiên nhiên, như những hạt lúa cần phải thối rữa để nẩy mầm cho đời những hạt gạo thơm ngon, bổ dưỡng, như những con sóng tan ra để lại trở về với dòng nước dịu êm, tinh khiết, như những thân cây cổ thụ cũng đến lúc chịu đốn ngã để cho ra đời những vật dụng hữu ích, như chúng ta chào đời, trưởng thành tạo ra biết bao nghiệp duyên, rồi lại ra đi, để tái sinh luân hồi và bắt đầu một cuộc sống mới với chính nghiệp duyên của mình. Vì thế tôi luôn luôn biết ơn cuộc sống, biết ơn vô thường mà mỗi sớm mai thức dậy tôi có thêm một ngày nữa để yêu thương, để sống thật chậm, thật chậm, để nuốt trọn những cảm xúc thăng trầm, để tận hưởng trọn vẹn những niềm vui, nỗi buồn và những hạnh phúc an lạc mà cuộc đời làm người ngắn ngủi đã mang đến cho tôi. Chúc cho những ai vẫn đang hối hả, ngụp lặn, lăn trôi trên dòng đời hư ảo sẽ sớm tìm được niềm an vui của từng ngày sống, từng ngày yêu thương và 365 ngày năm mới chỉ toàn là những ngày Xuân hỷ lạc trong lòng mọi người.
Sưu tầm