Chúng tôi quen nhau khi cả hai đều từng một lần tan vỡ gia đình và ít nhiều có địa vị trong xã hội. Anh đã hơn 40 tuổi và là chủ một công ty tư nhân chuyên xuất khẩu nguyên liệu thủy sản, còn tôi cũng ngoài 30 tuổi và hiện đang dạy ở một trường đại học. Chúng tôi quen nhau qua một người bạn, anh đã làm quen và sau đó ngỏ lời yêu tôi. Vì đặc trưng công việc của tôi là giảng dạy và nghiên cứu ít thời gian rảnh nên sau khi ly hôn tôi cũng chưa muốn nghĩ đến chuyện tìm bạn mới. Lần đầu anh mời đi uống nước tôi nhận lời nhưng cảm thấy vô vị lắm, rồi khi nói chuyện với anh tôi lại cảm thấy có chút gì đó thú vị cuốn hút ở anh và kết quả sau ba lần gặp chúng tôi yêu nhau. Thật sự những khi bên nhau anh cũng tạo cho tôi những cảm giác rất ấm áp, bình yên. Anh luôn ân cần lo lắng và chiều chuộng tôi, tôi cảm thấy thật sự vui và hạnh phúc lắm.
Ngoài công ty riêng anh còn kinh doanh một khách sạn và nhà hàng nên công việc dường như quá bận rộn, có khi cuối tuần anh không có thời gian tôi thường đến nhà thăm anh. Và mọi chuyện bắt đầu khi tôi đến nhà anh. Chuyên ngành cũng như đặc thù công việc khiến tôi ngại và khó nắm bắt công việc của anh. Mỗi lần như thế anh hay trách tôi không quan tâm đến chuyện nhà chuyện cửa, anh nói tôi sẽ thành vợ anh thì phải để ý công việc của anh, nhưng anh không hiểu tôi không biết làm quen bằng cách nào. Rồi tôi cũng cố gắng tìm hiểu và góp ý thêm về cách trang trí nhà hàng, khách sạn, cách anh quản lý nhân viên nhưng tôi không nói ở nhà hàng mà tôi nói riêng với anh.
Một vấn đề khác giữa chúng tôi là chuyện quan hệ riêng tư, do cũng đã lớn tuổi và cũng đã quyết định đi đến hôn nhân với nhau nên chúng tôi có quan hệ gần gũi cùng nhau. Anh luôn muốn tôi phải để có thai rồi sinh con vì anh muốn có con, tôi thì lại muốn phải xong mọi thứ và ổn thỏa gia đình mới sinh con dù tôi cũng rất muốn có con với anh. Khi tôi bày tỏ ý của mình thì anh chỉ im lặng không nói gì tôi cũng không biết anh có đồng ý hay không. Khi cả hai gần gũi, anh là người có sức vóc cao to tôi lại là người rất thấp bé nên sau mỗi lần gần nhau tôi gần như kiệt sức. Anh là người đàn ông từng trải và có nhiều dịp trải nghiệm chuyện âи áι, tôi là một phụ nữ lớn lên trong gia đình nề nếp nên những cái anh biết và anh thích là những điều tôi chưa từng biết. Tôi không biết như vậy sau này khi chung sống liệu anh có nhàm chán và liệu tôi có giữ được anh không bởi anh là người đàn ông có ngoại hình và nói chuyện rất thu hút. Chính như vậy, anh càng chứng tỏ mình thì khiến cho tôi càng mất tự tin bên anh. Tôi cứ mãi nghĩ về cái lý do tại sao anh lại đến với tôi, nếu để bông đùa sao anh phải nhọc công vậy? Nếu vì mục đích nào đó thì tôi chẳng có gì để anh phải lợi dụng cả nhan sắc cũng không, tiền bạc cũng không.
Và một điều khiến cho tôi bâng khuâng nữa là mỗi khi gần nhau anh chiều tôi lắm, lo lắng và nói rất nhiều nhưng khi xa nhau hầu như anh không quan tâm tôi nữa, thi thoảng mới nhắn cho tôi một tin nhắn với nội dung là bảo nhớ tôi nhưng bận quá. Rất hiếm khi anh điện thoại hỏi thăm tôi, có điện thoại cũng hỏi thăm qua quýt vài câu cho nên thât sự tôi không hiểu tình cảm anh như thế nào? Liệu tôi có nên tiếp tục mối quan hệ này không nữa? Liệu anh có tình cảm thật sự hay chỉ bông đùa cho vui? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên có nên tiếp tục mối quan hệ này hay không?
lamthuy..@gmail.com