Tên truyện:
Ngọa Hổ Tàng LongTác giả:
Thể loại:
Kiếm HiệpTình trạng:
Hoàn ThànhNguồn: Sưu tầm
Trích đoạn:Rất nhiều người ở đó đều bàn tán, thương xót, nói cô nương đó ngã thật không nhẹ, sau này e không thể đi dây được nữa. Lại có người nói Ngọc tam tiểu thư cũng không khỏi quá vô tình, cho một đứa con gái nhà lành vào phòng bộc phu già trong phủ dưỡng thương cũng không đáng gì ! Lưu Thái Bảo vừa rồi rất tức giận, rất khó bỏ qua, lúc này thì y chỉ kinh ngạc, vì cúi đầu nhìn xuống mặt đất thấy không có chút máu, ngay một giọt máu cũng không có thì làm sao ngất đi được? Nghểnh cổ nhìn, thấy Thái Cửu dĩ nhiên đã cõng Tương Muội đi xa, y cũng đi về phía tây, thẳng tới Tích Thủy đàm.
Lúc này trời lại đã hoàng hôn, bốn bề lại vắng ngắt không có ai, bỗng thấy Thái Cửu đặt con gái xuống. Lưu Thái Bảo vội núp sau một gốc liễu to lén nhìn, thấy Tương Muội ngồi dưới đất, kế cha nàng nhìn ra phía sau, thấy không có ai, Tương Muội đứng dậy, nhận song thương từ tay phụ thân bước đi, lại đi rất nhanh, trở về ngôi nhà cũ nát kia.
Lưu Thái Bảo bất giác cười nói:
“Giỏi lắm! Thật biết lừa người, ta sẽ ở đây đợi cô, biết đâu cô lại ra đi mua nước tương không chừng”. Lúc ấy Lưu Thái Bảo bèn tới chỗ ngôi nhà, lại tới núp ở bức tường cách trước căn phòng cũ nhìn trộm, thấy phòng phía đông đã thắp đèn, nhưng y nghiêng tai lắng nghe cũng không thấy hai cha con nói chuyện. Lưu Thái Bảo đợi hồi lâu, trời đã tối mịt vẫn không thấy Tương Muội đi ra, cũng không thấy Thái Cửu ra khỏi cửa, y vỗ tay hai cái, bên trong cũng không ai đáp, càng không thấy có hòn gạch nào ném tới. Lưu Thái Bảo hơi chán nản, bụng cũng đã đói, bèn nghĩ cứ đi ăn cơm, có gì lúc quay lại hãy nói, rồi quay đi.
Đọc Truyện