Yêu Chú Chồng

Yêu Chú Chồng

Tác giả: Hoàng Chi

Chuyên mục: Ngôn Tình Việt Nam

Chương: 29 | Full

Thể loại:

Nguồn: FB: Hoàng Chi

Đọc Truyện

Tôi tên là Lan Thuyên, tôi sinh ra và lớn lên ở một tỉnh của miền tây sông nước, gia cảnh của tôi cũng không có gì để nói ngoài chữ" nghèo" năm nay tôi vừa bước qua cái tuổi 17, có thể mọi người thường nói đó là cái tuổi đẹp nhất của một người con gái, nhưng đối với tôi nó không hề đẹp mà ngược lại đầy thương đau, vì hôm nay là ngày tôi bước lên xe hoa về nhà chồng, nói cho nghe sang thế thôi chứ thật chất tôi được người ta mua.

Dù gia đình tôi nghèo thật nhưng ba mẹ của tôi vẫn nuôi tôi và hai em ăn học đầy đủ,năm nay tôi vừa học xong 12 định sẽ không học tiếp nữa vì tôi biết học đại học sẽ tốn rất nhiều chi phí nên tôi định sẽ tìm việc gì làm để phụ giúp ba mẹ và cho hai em ăn học,nhưng không may ba tôi là trụ cột chính cho cả nhà lại ngã bệnh,nhà thì chẳng có dư giả nên phải vay mượn khắp xóm mới đủ tiền lo thuốc thang cho ba, mà bệnh tình của ba tôi cần có nhiều tiền thì mới có thể khỏe lại được. Giữa lúc nhà tôi đang túng quẫn thì bà Tư Mến đến.

Hôm ấy vào một buổi chiều mát tôi đang lo cắt rau muống cho mấy con vịt ăn thì nghe tiếng chó sủa um sùm,tôi liền nhìn ra thì thấy bóng ai đang đi vào nhà,càng lúc càng gần tôi mới nhận ra là bà Tư Mến ở cuối xóm. Bà là một bà mai mối có tiếng trong vùng,rất nhiều người được bà ta làm mai mà bây giờ có cuộc sống sung sướng,quần áo hàng hiệu đi xe sang không những vậy còn có tiền giúp cho gia đình nữa,bà mặc bộ đồ bà ba màu sáng chói, gương mặt bóng loáng vì thoa mấy lớp kem,thấy bà đi đến gần thì tôi liền cười lễ phép kêu một tiếng.

-Bà Tư !

Nghe tôi kêu bà ta liền cười giã lã.

-Ừm ! Lan Thuyên hả bây,nhìn mày mới lớn mà đẹp quá,mà ba má mày có nhà không ?

Nghe bà ta khen tôi cũng chỉ cười cho qua rồi vội trả lời.

-Dạ ba mẹ con ở trong nhà,mà bà Tư kiếm ba mẹ con có việc gì hả ?

-Thì có việc tao mới qua đây,thôi để tao vô nhà nói chuyện với ba má mày

Nói xong thì bà Tư đi một hơi vào nhà,còn tôi đang dở việc cho vịt ăn nên làm tiếp.

Bà Tư Mến đi vào bên trong nhà,do căn nhà lá có phần xập xệ nên bà ta phải khom người để tránh phải đụng đầu. Lúc này bà Thắm mẹ của Lan Thuyên đang ngồi bên giường lấy nước cho chồng mình là ông Toàn uống.

-Cô Thắm đang cho chú Toàn uống thuốc à ?

Nghe tiếng nói bà Thắm mới nhìn đến thấy bà Tư Mến liền nói :

-Thím Tư !Thím qua chơi

Ông Toàn đang bệnh người xanh xao giọng khàn khàn.

-Thím Tư !

Bà Tư Mến đang nhìn ngó xung quanh nhà rồi bà ta đưa tay phủi cái ghế bằng cây có phần đã cũ kỷ,sau đó ngồi xuống chách lưỡi.

-Tôi thấy nhà của cô chú tệ quá rồi đó nên coi sửa lại đi ,để mùa mưa đến không chừng gió thổi mạnh nó cũng xập đó,thêm nghe nói chú Toàn bệnh đã khỏe hơn chưa ?

Sau khi cho chồng uống thuốc xong bà Thắm đi đến chỗ giường tre gần cái bàn bà Tư Mến đang ngồi

-Dạ vợ chồng tôi cũng biết thế nhưng mà thím cũng biết gia cảnh nhà chúng tôi rồi đó,thêm giờ chồng tôi đang bệnh nữa nội chuyện chạy vạy tiền lo thuốc thang cũng đã mệt

Cơ hội đến bà Tư Mến liền nói.

-Tôi thấy cô có mỏ vàng mà không biết đó thôi

Bà Thắm không hiểu mà hỏi :

-Mỏ vàng gì hả thím? Thím nói gì mà tôi không hiểu gì hết vậy ?

-Tôi nói mà cô không hiểu hả? Tôi thấy con Lan Thuyên đẹp gái quá trời,trong xóm này chắc không ai qua nó đâu,tôi có được mối này ngon lắm,họ ở trên thành phố rất là giàu đang tìm con dâu về cho con trai họ,tại tôi thấy nhà cô chú khó khăn nên muốn giúp đỡ

Bà Thắm chẳng nghĩ ngợi mà từ chối ngay.

-Thôi thím ơi,nhà tôi nghèo thì nghèo thật chứ tôi không bán con đâu,thêm họ là ai mình đâu có biết

-Ôi giời,ai nói cô bán con đâu, họ là ai cần gì mình phải biết chỉ cần họ giàu có là được rồi,thêm tôi được biết gia đình họ cao sang quyền quý lắm ,nếu con Lan Thuyên về đó thì chắc sung sướng lắm chứ chẳng chơi,mà gả nó đi cô lại được mớ tiền có thể sửa nhà với lo thuốc thang cho chú Toàn

Bà Thắm vẫn kiên quyết.

-Thôi thím chồng tôi mà biết ổng không chịu đâu, mà con Lan Thuyên còn nhỏ biết gì đâu mà gả

-Cần chi biết gì chỉ cần nó đẹp là được rồi, người ta giàu có thiếu gì người làm,về đó chả đụng móng tay nữa đó

-Thôi thôi ,nói gì nói tôi không bán con đâu

Bà Tư Mến thấy khó mà thuyết phục được bà Thắm nên trề môi hách giọng.

-Đã nghèo mà còn thanh cao

Lúc này khi đã cho vịt ăn xong tôi mới đi vòng ra nhà sau,đứng bên vách tôi đã nghe hết mọi chuyện,tôi biết dù nhà tôi nghèo nhưng ba mẹ rất thương chị em tôi nhưng bà Tư nói đúng bây giờ ba tôi đang bệnh cần tiền lo thuốc thang,nhà thì sắp vào mùa mưa rồi sợ là không chống đỡ nổi,hai em tôi cũng cần phải ăn học vì vậy trong lòng của tôi đã có quyết định

Tôi đi vào nhà.

-Mẹ,bà Tư

-Bà Tư qua nhà mình chơi thôi,con coi nấu cơm đi chiều rồi để mẹ nói chuyện với bà Tư

Bà Tư nhìn mẹ tôi xem thường ra mặt. Tôi biết vì nhà tôi nghèo nên họ đâu coi ra gì, thậm chí còn khinh khi.

-Mẹ ! Con đã nghe hết rồi,con thấy bà Tư nói đúng nên con sẽ chịu

Mẹ lúc đó bất ngờ nhìn tôi hỏi :

-Lan Thuyên ! Con đang nói gì vậy hả ?

-Con biết con đang nói gì mà mẹ,con cũng lớn rồi con muốn giúp ba mẹ đỡ phần nào

-Nhưng đâu cần con phải làm vậy,ba biết ba sẽ không đồng ý cho con làm vậy đâu,thêm mẹ cũng không cho con làm thế

Bà Tư Mến lúc này đổi sắc mặt mà cười vui vẻ.

-Ừm ! Mày nói đúng đó như thế mới là hiếu thảo,mày yên tâm chỗ bà Tư kiếm cho mày không tệ đâu

-Dạ con nhờ cả vào bà Tư

-Vậy thôi giờ bà Tư về để chuẩn bị,thôi tôi về nha cô Thắm,mà cô cứ nghe theo con gái đi,có đứa con hiếu thảo hiểu chuyện thế là nhất cô rồi

Nói xong thì bà Tư Mến õng ẹo rời đi.Lúc này mẹ mới nhìn tôi

-Con biết con vừa làm chuyện gì không hả Lan Thuyên? Sao con không hỏi ý ba mẹ mà đã đồng ý rồi,con có biết chỗ người ta ra sao không mà chịu hả ?

Tôi biết mẹ lo lắng nhưng tôi đã lớn không còn nhỏ nữa. Tôi đủ hiểu việc mình làm.

-Tuy không biết gì về người ta nhưng họ giàu mà mẹ nên mẹ cứ yên tâm con gái mẹ không có cực đâu, mình sẽ có tiền sửa nhà rồi lo thuốc cho ba còn hai em được đầy đủ mà ăn học nữa.

Mẹ bật khóc rồi ôm lấy tôi.

-Mẹ chỉ lo cho con gái mẹ khi phải lấy người mình không biết,phải chi nhà mình có tiền thì con đã được đi học tiếp như người ta rồi,chứ không phải như bây giờ...

-Mẹ con lớn rồi mà, con sẽ biết lo cho mình nên mẹ cứ yên tâm.

Do tôi muốn mẹ yên tâm mà nói thế chứ trong lòng tôi cũng rất lo lắng và sợ nhưng tôi phải cố gắng.Sau đó tôi đã cố sức nói thuyết phục cuối cùng mẹ cũng cắn răng mà chấp nhận,còn về phần ba tôi thì tôi với mẹ tạm giấu không để ba biết ,vì ba sẽ không đồng ý mà ba đang bệnh sợ ảnh hưởng rồi nặng thêm nên tôi với mẹ đã nghĩ ra lý do để nói với ba. Đó là tôi sẽ đi lên thành phố làm, ba nghe xong mặt rất buồn, thở dài rồi nói :

– Tất cả điều tại ba mà con phải khổ

Lúc đó tôi phải cố kiềm lòng mình để không phải khóc trước mặt ba…

Hôm nay là ngày tôi phải về nhà người ta,do không muốn ba nghi ngờ nên tôi qua nhà bà Tư Mến rồi mới đi,mẹ có đi theo tiễn tôi. Cả hai mẹ con đều không cầm được nước mắt mà khóc. Khi qua nhà bà Tư tôi được người ta trang điểm và thay bộ áo dài đỏ,tất cả điều do bà Tư chuẩn bị sắp xếp cả,sau khi tất cả đã xong hết thì có chiếc xe hơi chạy vào nhà bà Tư,đây là lần đầu trong xóm tôi mới được thấy một chiếc xe đẹp như thế. Bà Tư hối thúc.

-Xe đón dâu tới rồi,thôi cô dâu lên xe đi

Tôi nhìn mẹ mà mắt đỏ hoe.

-Con đi nha mẹ,có tiền rồi mẹ nhớ sửa nhà lại với lo thuốc cho ba hết bệnh,sắp vô học rồi mẹ sắm đồ mới cho hai em nữa nha mẹ,còn dư thì mẹ coi mua ít đồ mới cho mình,con thấy đồ mẹ đã cũ hết rồi

Mẹ ôm tôi khóc nức nở.

-Con về nhà chồng phải sống cho đàng hoàng nha con,nhớ biết chăm sóc cho mình nữa nha con

-Dạ con biết rồi mẹ đừng lo lắng

Nói xong tôi bịn rịn chia tay mẹ mà ngậm ngùi nuốt nước mắt vào trong rồi bước lên xe,bên trong xe chỉ mỗi người tài xế và tôi. Khi người tài xế khởi động xe chạy đi nhìn bóng dáng mẹ qua cửa kính càng lúc càng mờ nhạt mà tôi òa khóc nức nở.

–-Mẹ ơi….

Xe chạy rất lâu cuối cùng dừng lại trước một căn nhà rất lớn,tôi nhìn vào cứ tưởng đó là một tòa lâu đài trong chuyện cổ tích,tôi tròn mắt mà ngây người.Lúc này từ bên trong nhà có người phụ nữ chạc tuổi trung niên mở cửa cổng đi ra nhìn tôi rồi nói :

-Đây chắc là mợ hai rồi

Tôi đứng ngây ngốc mà không biết trả lời sao thì bà ta lại nói tiếp :

-Thôi để tôi dẫn mợ vào nhà

Tôi gật đầu rồi đi theo bà ta vào bên trong,khi đi vào rồi tôi mới thấy được sự rộng lớn ở nơi đây.Từ ngoài cổng mà đi bộ vào trong nhà phải mất gần 10 phút,hai bên lối vào là những thảm cỏ xanh mướt, tôi thấy cả khu vườn chỉ trồng mỗi một loài hoa mà thôi, đây là lần đầu tôi nhìn thấy. Bước qua bậc thềm tam cấp tôi bước vào bên trong phòng khách,tôi phải choáng ngợp vì mọi thứ ở đây vô cùng lộng lẫy và sang trọng. Tất cả đều là lần đầu tiên tôi được thấy, cả phòng khách rộng lớn lại vắng tanh,lúc này tôi mới để ý đến có một người đàn bà ngồi ở trên ghế sopha,gương mặt được trang điểm kỷ,trên người mặc cái đầm màu đỏ nổi bậc,người dẫn tôi vào lúc này mới nói :

-Đó là bà hai cũng là má chồng của mợ hai đó

Nghe vậy thì tôi mới biết người ngồi đó là má chồng của mình,tôi liền khép nép đi theo bà ta đến chỗ má chồng.

-Dạ thưa bà hai,tôi đã dẫn mợ hai vào rồi ạ

Người đàn bà ngồi trên ghế liền nhìn đến tôi,khi ở khoảng cách gần tôi mới thấy bà ấy đẹp như thế nào,nhưng mà ánh mắt bà ta nhìn tôi có phần làm tôi phải rùng mình. Nhìn tôi qua một lượt rồi bà ta nói :

-Bà vú ! Bà coi đưa mợ hai lên trên phòng nghỉ đi,nên nhớ cái gì nên nói cái gì không nên nói đó

Nghe xong bà vú liền cúi người cung kính:

-Dạ bà hai !

Sau đó bà vú quay qua nhìn tôi.

-Mợ theo tôi lên lầu nghĩ đi

Tôi liền đi theo bà vú lên trên phòng,vừa đi tôi vừa hỏi :

-Vú ơi ! Sao con thấy cái người hồi nãy nhìn con kì kì vậy vú

Bà vú nhìn tôi, trong ánh mắt có phần thương cảm. Tôi cảm thấy có điều gì đó nhưng bà vú chỉ nói :

-Không có gì đâu mợ đừng để ý,ở đây đối với ai bà hai cũng vậy hết đó

-Dạ

Tôi cứ cảm thấy có gì đó không đúng ở đây,nhưng nghe bà vú nói thế tôi cũng không hỏi gì nữa mà lẳng lặng đi theo lên trên lầu. Đến nơi tôi mới thấy trên đây có tận mấy phòng,tôi để ý một phòng ở trên cánh cửa dán chữ hỷ màu đỏ nhưng phía trên lại có tấm vải trắng,tôi thắc mắc liền hỏi :

-Vú ơi !Phòng đó của ai vậy vú ?

Bà vú thấy tôi đưa tay chỉ về căn phòng đó thì sắc mặt có hơi tái lại sau đó nói :

-Phòng đó là của cậu hai đó mợ,nhưng bây giờ mợ sẽ ở phòng khác,vì đây là tập tục ở Kỷ gia.

Rồi bà Vú mở cửa một căn phòng khác gần đó đưa tôi vào.

-Đây là phòng của mợ đó,thôi mợ coi nghĩ đi chút tôi sẽ đem đồ ăn lên cho mợ

-Dạ con cảm ơn vú

Bà vú nhìn tôi như muốn nói gì nhưng rồi lại thôi, sau đó bà mới hỏi :

-Mợ tên gì ?Bao nhiêu tuổi rồi ?Sao mợ lại đồng ý đến đây, có phải vì tiền không ?

Tôi thật thà có sao thì nói vậy.

-Dạ con tên là Lan Thuyên,năm nay con gần 18 tuổi rồi,vú nói đúng con đến đây cũng vì tiền,nhà con nghèo lắm ba con lại đang bệnh,muốn có tiền cho ba chữa bệnh với sửa lại cái nhà do mua mưa gần đến rồi,còn hai em con gần vô học nữa nên con mới nghe theo lời bà mai mà gả về đây

Nghe tôi kể bà vú thở dài.

-Đúng là cái chữ nghèo đưa đẩy,nghe mà tôi thương mợ quá,mợ đúng là một người con gái hiếu thảo

-Mà vú ơi ,con thấy ở đây giàu có như vậy sao họ phải bỏ tiền mà đi cưới dâu vậy vú

Bà vú lúc này nhìn chầm chầm vào tôi,sau đó nắm lấy tay tôi.

-Thật tình do tôi thấy mợ đáng thương nên tôi mới nói,thật ra họ cưới mợ về là để minh hôn với cậu hai đó

Tôi không hiểu.

-Minh hôn là gì hả vú ? Mà cậu hai là người thế nào

-Minh hôn là tập tục có nguồn gốc ở Trung Quốc mà Kỷ gia lại là gốc Hoa,cậu hai là con của bà hai người ở dưới nhà lúc nảy,cậu hai từ nhỏ đã ốm yếu bệnh liên miên,năm nay cậu mới lên 10 nhưng mà đoản mệnh sớm,vì không muốn cậu ở dưới suối giàng cô đơn, phần để Kỷ Gia hưng thịnh mà bà hai đã nghe theo lời thầy bói mà kiếm vợ về để minh hôn cho cậu hai đó

Khi nghe bà vú nói xong thì tôi mới vỡ lẽ thì ra họ mua tôi về để làm đám cưới ma với người đã ૮ɦếƭ.

Đọc Truyện

Thử đọc