ta-muon-ve-nha-1-thichtruyenvn.jpg

Ta Muốn Về Nhà

Tác giả: Bích Khuê

Chuyên mục: Ngôn Tình Việt Nam

Chương: 23 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

ta-muon-ve-nha

Nguồn ảnh: Pinterest

//

-" Hoàng Hậu...Hoàng Thượng muốn gặp người "

-"Gặp ta làm gì, không gặp "

Ông trời ơi, tại sao đối xử với con như vậy chứ .Đã xuyên không thì thôi đi còn chọn đúng vị Hoàng Hậu yếu ớt toàn bị trà xanh, phi tần và nô tì trong cung bắt nạt .Cả tên Hoàng Thượng tra nam kia cũng suốt ngày đến gây chuyện làm ta phải gánh chịu. Số chó thui gì thế này, bây giờ ngay cả về nhà thế nào ta cũng k biết.

-" Thẩm Tư Khanh ,nàng ra đây cho Trẫm, còn không ra có tin Trẫm chém đầu nàng không... "

Tên nam nhân khoác trên người long bào ,khuôn mặt tuấn tú không có một khuyết điểm nào, nói chung là hoàn mỹ tức giận đứng từ ngoài quát vào trong ,đằng sau biết bao nhiêu thái giám đi theo . Từ lúc bị xuyên không đến đây hầu như ngày nào hắn cũng đến làm ta ,toàn với lý do ta hãm hại Ái Phi của hắn , hôm chắc không ngoại lệ. Thẩm Tư Khanh trước đây không biết phải chịu biết bao nhiêu đau khổ...

Lần này hắn tức giận đến mức muốn chém đầu ta thì chắc tội danh cũng không nhẹ đâu nhỉ.

Chém đầu...nếu thế chắc chắn sẽ chết vậy ta có thể trở về thế giới của ta,về nhà gặp cha mẹ và người thân của ta rồi...Thế thì cứ chém đi...

-" Hoàng Thượng... Tһɪếρ không biết đã làm gì sai nhưng nếu người ghét Tһɪếρ như vậy thì cứ chém đầu đi ,Tư Khanh tuyệt đối không một lời oán trách... "

Ta chạy đến ôm trầm lấy chân của hắn trước sự ngỡ ngàng của bao nhiêu tên đang đứng đần mặt ra đấy. Ta không cần quan tâm chỉ cần có thể về nhà thì dù khó thế nào cũng phải làm.

Hắn cúi xuống nhìn nữ nhân đang ngồi bệt xuống đất ôm chân mình. Trước giờ theo hắn biết thì Hoàng Hậu đi đứng nhẹ nhàng, cẩn trọng, gặp hắn không bao giờ dám ngẩng đầu lên, suốt ngày khóc lóc...nhưng mấy ngày nay tính cách của nàng thay đổi một cách kỳ lạ không giống như Hoàng Hậu của hắn.

-" Hoàng Hậu có phải nàng tưởng Trẫm không dám chém đầu nàng phải không...Còn dám xin Trẫm chém nàng..."

Hắn đạp ta một cái đau muốn c/h/ết. Khuôn mặt như kiểu vừa ăn phải trái đắng , lửa bốc lên tận đầu khiến mấy tên nô tài sợ đến mức run bần bật người nào người ấy quỳ xuống nhìn chằm chằm xuống đất không dám ngẩng lên.

-" Hoàng Thượng bớt giận...Hoàng Thượng xin tha mạng... "

-" Ai cần các người cầu xin hộ chứ" Ta liếc nhìn đám thái giám đó , nhìn cũng tội nhưng toàn phá chuyện của ta.

-" Nàng...Người đâu không được cho Hoàng Hậu ăn cơm trong 3 ngày, tên nào trái lệnh lập tức chém đầu cho Trẫm..."

Hắn quả thật không biết lên làm gì để trừng trị nàng , Tư Khanh yếu đuối trước đây đâu tại sao một người có thể thay đổi nhanh như vậy.

Nhưng lại không nỡ chém nàng? Hắn sao vậy, không phải trước giờ hắn chưa từng yêu nàng sao"

Nhìn hắn dần khuất sau cánh cửa trong lòng ta khóc thầm, sao không chém đầu ta đi. 3 ngày không cho ăn cơm ngươi cũng quá đáng vừa vừa thôi chứ. Ở hiện đại ta đường đường là người cầm đầu băng nhóm xã hội đen , giỏi bắn súng , đua xe . Gia đình thì giàu có không ai dám bắt nạt vậy mà đến cái nơi như thế này ta lại bị...

-"TA MUỐN VỀ NHÀAAAAAA "

Đọc Truyện

Thử đọc