Nguồn ảnh: Pinterest3 năm trước.
-Chị dâu, hôm nay ông trời có mắt cho em biết được bí mật của hai người. Thật đúng như em dự đoán suốt 1 năm qua 2 người phim thật tình giả mà. Chị dâu, chị cho em cơ hội đi, em sẽ đưa chị đi khỏi đây. Em biết đây không phải là nơi chị muốn sống. Đi theo em đi em sẽ lo cho chị an nhàn cả quãng đời sau này.
- Cậu đang nói gì vậy tôi không hiểu, tôi là chị dâu cậu đấy. Cậu ăn nói cho cẩn thận vào.
-Em đang nói nghiêm túc không một câu dối trá hay trêu đùa chị đâu. Chị ở bên anh hai sẽ mãi không có ngày nao bình yên đâu. Hơn nữa hai người là quan hệ hợp đồng thế này thì chị còn luyến tiếc cái gì đây hả?
Phải, cô và anh lấy nhau thông qua một cuộc giao hảo trên giấy tờ rõ ràng. Đáng lẽ chuyện sẽ không có gì to tát ảnh hưởng đến mọi người xung quanh nếu như cậu em chồng này không có tình ý trái ngoáy với cô. Mới về đây sống được 1 năm cô đã hiểu anh em nhà họ không thuận thảo. Cậu em chồng này cũng đã để mắt đến cô từ những ngày đầu tiên. Cũng chẳng biết cậu ta đã lén lút như thế nào mà phát giác được ra bản hợp đồng hôn nhân của cô và Vương Hạo. Đã vậy cậu ta còn chụp lại hình ảnh làm bằng chứng và rồi hôm nay nhân lúc Hạo đi làm cậu ta mới lẽn vào phòng chất vấn cô. Cô biết chuyện này là sai trái, nên chưa bao giờ cô cho phép mình quá gần gũi cậu ta, trước cũng vậy, bây giờ càng như vậy.
-Mối quan hệ của tôi và anh cậu cho dù là giả hay thật thì trên danh nghĩa tôi vẫn là chị dâu cậu và tôi không cho phép cậu được đến gần tôi dù chỉ là 1 bước. Mời cậu đi ra ngoài cho.
- Sao chị phải cố chấp như vậy chứ? Có phải vì em không tài giỏi bằng anh ấy nên chị không để em vào mắt không?
- Cậu càng nói càng đi xa vấn đề rồi đấy. Tôi không so sánh bất cứ ai cả. Một lần nữa tôi mời cậu đi ra. Nếu không tôi sẽ la lên đấy.
Cô sắp hết kiên nhẫn nên trừng mắt nhìn cậu nổi đóa. Tuấn vừa muốn tiến đến nắm lấy cô thì giọng nói bên ngoài cũng vang lên gọi cậu.
- Tuấn à con xong chưa vậy, mau ra sân bay nhanh để trễ chuyến nè con.
Tuấn luôn cho rằng mình thua kém anh hai nên mới không có được những điều tốt đẹp. Và cũng vì mong muốn cả đời của mẹ mình rằng cậu sẽ tài giỏi hơn Vương Hạo nên cậu quyết phải đi du học với mong muốn lúc quay về sẽ quang vinh bái tổ. Và hơn hết là kéo chị dâu ra khỏi vũng lầy máu lạnh kia.
Tuấn nghe mẹ gọi thì sợ sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cô nên liền nhỏ giọng.
- Bây giờ chị có thể cứng đầu không nghe. Nhưng 3 năm sau em nhất định tìm mọi cách đưa chị ra khỏi đây an toàn. 3 năm nhanh thôi, chờ em.
3 năm sau.
Người ta nói một cuộc hôn nhân mai mối thì đối phương sẽ yêu nhau khi về sau . Cô thuờng nghe biết bao nhiêu bậc trưởng bối nói với con cái của họ như thế . Sự thật thì sao , có đúng như vậy không ? Hay nó chỉ là 1 lời rót tai dễ nghe để những đứa trẻ buộc phải vâng lời ?
Cô là Yến Ngân , năm nay vừa tròn 22 tuổi , cô đang là nhân viên thu ngân của một khách sạn cao cấp . Cô đã lập gia đình từ năm mình vừa tròn 18 tuổi . Ba cô đã mất từ khi cô chưa biết nói tiếng đầu tiên . Chỉ còn 1 mình mẹ cực khổ nuôi cô khôn lớn nơi vùng quê hẻo lánh . Năm cô 18 tuổi mẹ vì lao lực quá độ nên lâm bệnh nặng . Mẹ sợ cô 1 thân con gái bôn ba khổ sở nên nghe lời mọi người trong xóm gả cô đi . Vốn dĩ ban đầu họ bày cho bà gả cô đi lấy chồng nước ngoài . Thế nhưng sau đó mẹ đã đổi ý vì sợ gả con đi phương xa nơi xứ người là ɢɨết con nên liền được bà mai dẫn mối gả cho một thiếu gia lớn hơn cô 1 con giáp . Mới đầu mẹ cô cũng e ngại bởi số tuổi của con rể . Nhưng rồi mẹ cũng gật đầu đồng ý vì câu nói " Rồi chúng nó sẽ yêu nhau thôi " ngọt lịm của bà mai mối .
Năm đó anh đã 30 tuổi nhưng mãi cũng không chịu để bất cứ cô gái nào vào mắt nên ba mẹ anh bắt đầu lo lắng cho sự nghiệp nối dõi sau này . Và thế là họ chọn cách tìm dâu vùng quê với ý nghĩ gái nhà quê thì thật thà chân chất và không biết toan tính .
Thế rồi đúng như dự định , một đám cưới linh đình nhất trong thôn quê cô cũng được diễn ra nhanh chóng . Nhà trai xuống tận nơi bằng một giàn siêu xe sang trọng . Vàng bạc lẫn kim cương tặng cho cô dâu cũng nhiều vô số kể . Và đêm hôm đó cả cô và anh cũng giống như bao nhiêu cặp đôi bị ép gả khác cũng lập ra một hợp đồng hôn nhân . Cô còn nhớ khi ấy anh rất điềm tĩnh dù đã say khướt . Lúc làm hợp đồng anh cũng chẳng gắt gỏng gì cả . Cả hai vốn không yêu nhau nên đều thỏa thuận đồng ý 4 năm sau sẽ thuận tình ly hôn . Lúc đó cô không suy nghĩ nhiều , chỉ nghĩ đơn giản không yêu thì không nên ở lại nên đã kí ngay lập tức . Nhưng sau đó cô vẫn luôn thắc mắc , tại sao là 4 năm mà không phải là 2 hay 3 năm ? Nghĩ mãi cũng không nghĩ ra , hỏi cũng chẳng dám hỏi nên một khoảng thời gian trôi qua cô cũng quên mất mình đã thắc mắc chuyện gì .
Anh là Vương Hạo năm nay đã ngót nghét 33 tuổi đời . Từ nhỏ ai cũng nói anh được sinh ra từ vạch đích . Đúng , anh được sinh ra ở vạch đích chẳng sai chút nào . Nhưng cái vạch đích đó nó lạnh lẽo , chính bởi vì nó lạnh lẽo không có tình người nên đã vô tình nắn dạy nên một Vương Hạo máy móc , sống như một con rối có lập trình sẵn .
Từ khi đến tuổi cặp kê anh cũng chẳng muốn qua lại với một ai . Không phải anh cũng không có cảm xúc và không có hứng thú với người khác giới như người ta thường đồn đại . Mà vì anh lo người ta khi lấy anh rồi thì sẽ khổ . Khổ tay khổ chân cuối cùng cũng không bằng khổ tâm mà . Vì hơn ai hết anh hiểu mình đang phải sống trong môi trường khắc nghiệt như thế nào . Được sống trong một mớ vải lụa tơ đào nhưng nó chứa đầy gai độc khiến con người ta ngày ngày phải đơm thương tích đầy trên thân mình cũng không thể rứt ra được .
Nếu nói anh chưa bao giờ yêu ai hay chưa biết rung động là gì thì là nói dối . Có , anh có yêu , nhưng cho đến hiện tại người anh yêu chính xác là ai anh cũng chưa xác định được nữa .
- Yến Ngân , hôm nay cuối tuần mọi người rủ nhau đi ăn kìa . Ngân đi không ?
- Thật ngại quá nhưng mà Ngân phải về nhà trước 7h tối rồi .
- Ui xời , Ngân lập gia đình sớm làm gì cho mệt thế không biết . Thôi vậy Ngân về đi , nói chứ là con dâu nhà giàu cũng có sung sướng gì đâu . Sau này chắc Liên phải suy nghĩ lại việc lấy chồng giàu rồi .
Đó là Liên , là đồng nghiệp cùng phòng với Ngân . Từ lúc Ngân vào đây làm việc thì chỉ có Liên là thường hay hủ hỉ tâm sự cùng cô thôi . Vì ở mảnh đất đô thành hoa lệ này dù có đông căch mấy thì lòng người cũng trùng trùng hiểm nguy . Chẳng mấy ai có thể đối đãi với nhau thật tâm cả . Thôi thì chơi nhiều thì chơi không đẹp . Chi bằng chơi ít mà vẹn toàn tâm can vậy .
6h hơn Ngân mới làm xong sổ sách rồi chuẩn bị về nhà . Thật ra chẳng ai trong nhà quy định cho cô giờ giấc đi đứng cả . Chỉ là cô hiểu chuyện nên biết tính mẹ chồng thì tranh thủ mà tuân theo thôi .
Chạy xe hơn 20 phút thì cũng đến cửa nhà , đứng đợi 1 chút thì dì Năm cũng ra mở cửa .
- Thiếu phu nhân hôm nay về trễ vậy ?
- Dạ tại có vài sổ sách tính toán hơi lâu nên con ở lại thêm một chút . Ba mẹ đã ăn cơm chưa dì ?
- Chưa , ông bà nói đợi cô về ăn cho vui . Một mình ông bà thì buồn quá .
- Dạ , vậy để con vô tranh thủ tắm rửa rồi xuống ăn với ba mẹ luôn . À còn ..
- Lúc sáng thiếu gia có báo với ông bà chủ là tối nay công ty có tiệc bên khách hàng nên về trễ .
- Dạ dì .
Cô chỉ định hỏi hôm nay có món gì ngon thôi mà dì Năm lại hiểu lầm cô muốn hỏi đến Vương Hạo . Ừ thì cũng không sao , vì cũng chẳng biết từ bao giờ cô lại thích nghe chuyện bao đồng về anh . Biết là đã có giao ước không được xen vào chuyện riêng tư của nhau . Nhưng cứ hễ nghe được tin gì về anh là cô lại thấy yên tâm hơn rất nhiều .
- Thưa ba mẹ con mới về .
- Ờ con lên tắm rửa đi rồi xuống ăn cơm . Ba chờ con về ăn đó .
- Dạ ba mẹ đợi con một chút con xuống ngay đấy .
Đấy là ba mẹ của Vương Hạo , hai ông bà nói chung cũng dễ tính lắm. Không cấm cản con dâu làm việc gì hay bắt buộc cô phải làm theo những gì . Chỉ là việc tiền nông gia sản thì không bao giờ nghe nhắc tên cô . Dù làm dâu nhà giàu nhưng cô chưa một ngày ăn không của nhà chồng dù chỉ 1 nghìn .
Trong một phòng làm việc xa hoa sang trọng toàn mùi gỗ quý . Vương Hạo đang say sưa theo dõi những con số đang nhảy liên tục trên màn hình máy tính . Lúc này bầu trời bên ngoài cũng đã ngả tối . Cánh cửa phòng anh cũng chợt mở toang . Sau đó là thư kí của anh vội vàng bước vào .
- Vương tổng, cổ phiếu của chúng ta cứ liên tục giảm . Hơn nữa tôi thấy càng lúc càng giảm sâu . Chúng ta phải làm gì đây Vương tổng . Có nên báo với chủ tịch không ?
-Ý cậu là tôi không có khả năng ?
- Ơ dạ không , tôi chỉ đang lo quá nên nói bừa vậy thôi Vuơng tổng .
Chỉ một câu nói phát ra từ một khối hàn băng lạnh lẽo cũng đủ khiến trợ lý Tâm rén mình ngay lập tức . Thật ra anh đã đoán được chuyện này từ trước nên hôm nay thay vì đi dự tiệc cùng khách hàng anh lại ở lại công ty theo dõi tình hình . Có kẻ muốn lợi dụng thời gian anh đi gặp khách hàng lớn nên giở trò . Cũng mâynh đã sắp xếp người khác đi gặp khách rồi .
-Chuyện này tôi giải quyết được , cậu đi ra ngoài đi .
- Vương tổng , cậu đoán được là ai làm có đúng không ?
- Ra ngoài đi .
- À dạ dạ tôi đi ra ngay đây .
Đợi trợ lí Tâm đi ra ngoài hẵn anh mới lấy điện thoại ở kế bên nhấc lên rồi thực hiện một cuộc gọi quốc tế .
- Hình như cậu sắp về rồi nhỉ ?
Đầu dây bên kia lúc này là một giọng nói có vẻ cười cợt thanh trẻ của một chàng trai trẻ trung nào đó vang lên .
- Anh hai, sao giờ này gọi cho em mà giọng trầm ghê thế ?
- Cậu còn biết kêu tôi một tiếng anh hai là tôi mừng rồi. Món quà gặp mặt truớc khi về nước của cậu cũng hấp dẫn quá đấy .
- Vậy sao, anh là thiên tài quả không sai nhỉ . Có chuyện một chút là biết ai hãm hại mình rồi. Em chỉ là đùa 1 chút tạo thêm không khí cho anh em mình thôi mà.
- Cái không khí mà cậu nói đang làm bốc hơi hết hơn 20 tỷ đồng của công ty nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Không khí này đắt quá đấy.
- Con số đó vẫn nhỏ mà, nó vẫn chưa đủ để ba phải phạt anh. Mà vấn đề cũng có to tác gì đâu. Mới chỉ 1 thông tin nhỏ thôi anh giải quyết được ngay thôi mà.
Vương Hạo nghe đến đó thì chau mày, ban đầu anh biết người đang quậy phá trong chuyện giá cổ phiếu rớt này. Nhưng lại chưa nghĩ ra được rốt cuộc cậu em trai cùng cha khác mẹ Vương Tuấn này rốt cuộc đã giở trò gì. Anh đang suy nghĩ chưa nói thêm gì thì bên kia Tuấn đã nói tiếp.
- Hum, nói sao ta, chỉ là em đã lỡ tạo ra một tài khoản giả rồi tung tin Tổng giám đốc tập đoàn Vương thị bạc tình ly hôn vợ thôi. Tính ra anh ở trong nươc tiếng tăm cũng ghê đấy nhỉ. Mới có 1 tin nhỏ thôi mà lại khiến mọi thứ rầm rộ lên như thế thật là hấp dẫn mà.
- Cậu thôi được rồi đấy, đừng nghĩ biết được bí mật của tôi thì nhằm vào đó mà đá đổ tôi mãi. Cậu sẽ không có cơ hội lần 2.
- Thì anh cứ lo dâp tin đi, chuyện em nói vốn là sự thật nên cũng chẳng có lo hì cả. Em còn có cả bằng chứng đây mà.
- Đồ vật do ăn cắp mà có được có thể khiến cậu vẻ vang thế à?
- Đối với chuyện của ai em sẽ không thấy hứng thú như thế. Nhưng đối với chuyện của anh thì em ngược lại hứng thú gấp đôi đấy. Nhiều khi em lại nghĩ anh dựa vào cái gì mà nắm giữ quyền lực mãi như thế. Ngay cả chị dâu anh không màn để mắt tới cũng phải thuận theo anh làm ra cái thỏa thuận điên rồ đó. Nghe em nói này anh hai, lần này em về nhất định sẽ lấy lại hết những thứ không đáng để thuộc về anh, kể cả chị dâu.
Dứt lời Tuấn liền tắt máy ngang, Hạo từ từ rời điện thoại ra khỏi tai rồi cũng ném xuống bàn tức giận. Trên thế giới này có mấy ai biết được bản thân anh lại là đứa con ngoài luồng của ông Vương. Anh được như ngày hôm nay cũng may là do tài năng thiên bẩm anh có được nên mới được ông Vương hết mực đề bạc yêu thương. Còn người đàn bà tên Mộc Miên kia bề ngoài là một người mẹ hiền dịu . Nhưng bên trong sâu thẳm là một con dã thú độc ác chính là mẹ kế của anh.
Vương Hạo ngồi trầm ngâm một hồi nhìn màn hình máy tính thật lâu. Những con số cứ biến động sắp xuống con số âm tròn trịa. Đến cuối cùng anh lại điện thoại ra ngoài cho trợ lý Tâm .
-Tung tin ra ngoài Tổng giám đốc tập đoàn Vương thị và thiếu phu nhân đang trong quá trình làm thủ tục ly hôn.
"Sao, làm vậy có phải châm thêm dầu vào lửa không Vương tổng?"
- Thông tin làm họ thắc mắc chẳng rõ thực hư đương nhiên khiến họ đưa ra nhiều giả thiết làm ảnh hưởng đến sàn cổ phiếu hôm nay. Chi bằng tôi cho thông tin chính xác giúp họ khẳng định sự việc thì mấy tin tức lá cải tự nhiên sẽ bị dẹp loạn. Một khi được dẹp loạn thì cậu nghĩ xem cổ phiếu có ổn lại không?
"Vậy.. vậy tin này.."
- Làm đi .
Hạo không nói nhiều thêm một lời nào nên cúp máy ngang. Vương Hạo anh là người như thế nào mà lại để bị đe dọa chứ. Anh phải khiến cho mọi người cùng nhìn thấu Vương Hạo anh không dễ để bất cứ ai có thể uy ђเếק.
Kết thúc một ngày làm việc Hạo quay về nhà mà tâm trạng có chút tồi tệ. Giờ này đã khuya cả nhà đã tắt đèn đi ngủ hết cả. Anh đi vào không mở đèn mà đi thẳng lên lầu. Trong phòng bây giờ vẫn còn sáng đèn vì Yến Ngân vẫn còn đang làm việc mà chính xác hơn là mượn việc để chờ anh về. Lúc chiều nghe dì Năm nói tối nay anh phải đi tiếp khách hàng. Mà lúc anh vào phòng lại không nghe mùi rượu gì cả trái lại vẻ mặt anh có chút buồn bã như áp lực lắm. Thấy vậy cô liền đứng lên hỏi .
- Anh về trễ quá vậy?
- Ừ.
- Anh đã ăn gì chưa? Em đi xuống tìm chút gì cho anh ăn nhé.
-...
Hạo nghiêm mặt nhìn cô khó hiểu không trả lời rồi bỏ đi vào nhà tắm xả nước nghe ranh rách. Yến Ngân tắt đèn bàn làm việc của mình rồi đi sang giường anh ở sát tường trải mền giúp anh. Cô còn tinh tế biết anh thích sạch sẽ thơm tho nên còn xịt thêm ít nước hoa anh thích vào trong mền nữa. Xong xuôi cô mới trở lại giường ngủ của mình cách đó vài bước rồi nằm im giả vờ ngủ. Lát sau Hạo đi ra ngoài với một bộ quần áo ngủ thoải mái. Anh đến ngồi xuống giường của mình rồi xem điện thoại. Thấy anh đã chuẩn bị đi ngủ cô cũng định chợp mắt thì tiếng tin nhắn điện thoại cô lại vang lên khiến cô giật mình. Vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường mở lên xem, đọc nó xong mà cô lại run bần bật.
"Chào chị dâu, chị còn nhớ em không? 3 năm không gặp chị rồi nhanh quá nhỉ. Hôm nay em nhắn cho chị để báo với chị rằng em sắp về nước rồi. Chị chờ em về giải thoát cho chị nhé chị dâu. Bên đó giờ chắc cũng khuya rồi. Chị ngủ ngoan nhé, vài ngày tới là em về."
- Cô có thói quen nhắn tin lúc nửa đêm bao giờ vậy? Để yên người khác còn ngủ.
- A ơ, em biết rồi, chỉ là tin nhắn rác thôi. Em ngủ liền đây.
-Rác hay không trong lòng cô tự biết. Vương Tuấn sắp về rồi, cô lại sắp có người kề bên rồi nhỉ.
- Em..
- Ngủ đi, tôi mệt rồi.
Vương Hạo xoay người sang hướng khác quay lưng về phía cô rồi im lặng. Ngân cũng nhanh tay xóa tin nhắn vừa nhận được rồi kéo mền qua khỏi đầu nhắm mắt ngủ.
Đọc Truyện