Nguồn ảnh: Pinterest"Thư kí Mộc, giúp tôi một chuyện."
"Chuyện gì ạ?"
"Cùng tôi đi xem mắt!"
Mộc Vân Hi vừa nghe xong, suýt chút nữa đánh rơi cốc cà phê đang cầm trên tay. Cô vội vã đặt cốc xuống, xua tay lắc đầu:
"Chu tổng à, xem mắt là chuyện tốt. Tại sao anh cứ phải lôi tôi tới phá hỏng chuyện vui thế nhỉ?"
Không biết đã bao nhiêu lần Chu tổng xem mắt ép cô đi theo đóng giả người tình bé nhỏ của anh nữa. Lần này cô thực sự làm không nổi nữa rồi.
Chu Diệc Phong thở dài cất lời:
"Gấp đôi lương!"
"Vấn đề không phải là..."
"Gấp năm"
"Sếp à, chuyện tình cảm không thể..."
"Gấp mười"
"Ai ya, lần cuối cùng tôi giúp sếp đấy nhé."
Mộc Vân Hi nghĩ tới mấy con số 0 bay lượn trên đỉnh đầu mà âm thầm nín nhịn. Lần cuối. Đây sẽ là lần cuối cô bị mua chuộc bằng tiền lương.
Ai bảo cô là con đỗ nghèo khỉ thâm niên cơ chứ. Huhu.
***
Đối tượng xem mắt của Chu tổng nếu không phải là thiên kim tiểu thư có tiếng thì cũng là tiểu hoa đán trong giới giải trí, ai nấy đều xinh đẹp mĩ miều, phong thái thanh thoát. Ngay cả Mộc Vân Hi là con gái nhìn họ còn thấy mê mẩn nữa là.
Vậy mà vị sếp tổng khó tính này của cô lại không chút động lòng. Thật kì lạ.
Lần này cũng không có gì thay đổi. Một mĩ nữ chân dài miên man, đi đứng dịu dàng, ngay cả nhấc chân cũng như đem tới phong tình vạn chủng.
"Chu tổng quả nhiên giống như thiên hạ đồn thổi, nhan sắc tuấn tú, khí thế hơn người, chắc chắn là một người tốt bụng, ngay thẳng!"
Mộc Vân Hi liếc xéo Chu Diệc Phong, cảm thấy lời của mĩ nữ kia có phần không hợp lý lắm. Luận nhan sắc, khí thế, Chu tổng quả thực có phần hơn người. Cơ mà cái tính cách tốt bụng, ngay thẳng thì cô nào có thấy. Mấy năm làm việc ở công ty chỉ thấy anh cả ngày chưng ra bộ mặt bao thanh thiên, hận không thể đem cô nuốt trọn ấy chứ?
Nhất là những lúc cô lén bỏ việc chạy tới chỗ anh quản lý buôn chuyện, hoặc mò tới bàn anh Vu tìm đồ ăn liền bị sếp bắt gặp, lôi tới văn phòng kiểm điểm trừ lương.
Thật bất công. Tại sao Mộc Vân Hi lại cảm thấy chỉ mình cô là bị sếp đối xử như vậy nhỉ?
"Cảm ơn lời khen của Du tiểu thư. Nhưng mà...đây là bạn gái tôi"
Mộc Vân Hi đang đắm chìm trong suy nghĩ trách móc sếp tổng thì bả vai bị Chu Diệc Phong kéo lại, gương mặt tuấn tú sán lại gần cô, nháy mắt ra hiệu.
Mộc Vân Hi nhìn gương mặt xám xít của vị tiểu thư xinh đẹp kia, có chút đau lòng. Nhưng mà mấy số 0 kia vẫn đang chờ cô đó nha~
"Ai ya darling. Người ta đang bận cầm tiền anh đi shopping, anh lại lôi người ta tới đây làm cái gì vậy? Cô gái này là ai đây? Không phải lại là em gái mưa nắng của anh đấy chứ? Hư. Chẳng phải chỉ bảo yêu mình em hay sao? Còn ở ngoài tìm thêm phụ nữ, có tin em bỏ anh không hở?"
Cô càng diễn càng nhập tâm, Chu Diệc Phong bên cạnh bị nói xấu mà mặt mày đen sì. Nhưng vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh, cười ngọt ngào:
"Không có. Cô ấy là đối tượng xem mắt của anh!"
"Hư...~ Anh lại định lấy vợ tiếp sao? Lấy vợ cũng được, nhưng không được bỏ lại Hi Hi đâu nha"
Mộc Vân Hi cười dịu dàng, vuốt ve lồng ngực Chu Diệc Phong, âm thầm quan sát biểu cảm của vị Vu tiểu thư kia. Đúng như dự đoán, tím tái!!
"Chu tổng, có vẻ anh đã có bạn gái rồi. Chúng ta kết thúc ở đây đi!"
Nói xong, Vu tiểu thư kia tức tối bỏ đi.
Mộc Vân Hi thở dài cái thượt. Cuối cùng cũng xong. Hại cô phải diễn lâu như vậy, mệt quá!
Chu Diệc Phong bên cạnh nhìn bộ dạng thoát c/h/ết của cô, gương mặt sầm lại:
"Thư kí Mộc, tôi nhờ cô làm bóng đèn, chứ không thuê cô đi hủy hoại thanh danh của tôi."
"..."
Đọc Truyện