- Tên gì?
- Mạc Nhu.
- Tuổi?
- 23.
- Vì sao ɡɪ.ếт ngư.ời?
ɡɪ.ếт ngư.ời? Mạc Nhu cô ɡɪ.ếт ngư.ời? khi nào chứ?
Quả thật cô đã cầm d/ao, nhưng cầm dao là ɡɪ.ếт ngư.ời? sao?
Cảnh sát nam này tuy có hơi tuấn tú nhưng sao lại ngốc thế?
- Tôi không ɡɪ.ếт ngư.ời. - Mạc Nhu nhìn thẳng vào mắt viên cảnh sát, ánh nhìn sắc bén không hề sợ hãi, cô bình thản phủ nhận.
Tay Mạc Nhu bị còng lại bằng chiếc còng số tám màu bạc, ngồi im trên ghế trong phòng thẩm vấn nhưng cô lại không hề lo sợ.
- Bằng chứng rõ ràng, cô còn chối? - Tề Bắc ngồi đối diện Mạc Nhu lạnh lùng hỏi. Anh thật sự không hài lòng về thái độ không hợp tác này của cô.
- Bằng chứng? Cái gì? - Mạc Nhu Nhướng mày đầy vẻ khiêu khích.
- Vào 13 giờ 15 phút ngày hôm nay, cô đã ra tay ɡɪ.ếт c/hết bạn trai của em gái mình. - Tề Bắc nhẫn nại nói lại sự việc hôm nay cho cô nghe, muốn ép cô khai mọi việc.
Quả thật là tức cười mà, bạn trai của Mạc Giai thì có liên quan gì đến cô, mắc mớ gì cô phải ɡ.ɪếт, cô đâu bị điên?
Chỉ là cô ngốc quá mà thôi, làm sao lại nghe lời Mạc Giai, bây giờ lại được vào tù ngồi.
Mạc Nhu nhớ kĩ sự tình lúc nãy khi cô đang ở quán cà phê cùng bạn, lúc đó Mạc Giai gọi đến nói có chuyện muốn gặp cô. Thái độ của nó rất nghiêm túc, như là chuyện quan trọng lắm, cô cũng đồng ý đến nhà nó.
Vừa bước vào phòng khách Mạc Giai liền đặt con d/ao gọt trái cây vào tay cô, Mạc Nhu không hiểu hành động đó, ánh mắt cô vô tình quét sang một bên thì thấy cách đó không xa là một người đàn ông đang nằm im trên vũng m/áu.
Và người đàn ông đó đã c/h-ết rồi.
Lúc ấy Mạc Nhu mới hiểu ra mọi chuyện, thì ra đây là cái bẫy nhưng cũng không trách Mạc Giai được, tất cả là do cô quá ngốc nên mới bị mắc lừa.
Mạc Giai đã lao sạch hiện trường có vân tay của nó, dọn dẹp sạch sẽ sau đó đổ hết mọi chuyện cho cô. Em cô quả thật rất thông minh.
Nó lại có thể vu oan cho cô, là cô đã sai lầm khi chịu tin tưởng những lời nó nói.
Tim Mạc Nhu như bị d/ao cắt, người thân thiết của cô lại hại cô, muốn cô làm kẻ c/h-ết thay!
Giây phút ấy cô như vỡ vụn, nhất là lúc nó thét lên câu "A, sao chị lại ɡɪ/ếт bạn trai của em?" cũng ngay sau đó, cảnh sát từ cửa lao vào và nhanh chóng còng tay cô lại.
Lòng đau đớn khôn xiết, Mạc Nhu chỉ biết cười, có đánh c/h-ết cô cũng không nghĩ đến cảnh này, quả thật rất đặc sắc.
Có ân báo ân, có oán báo oán. Mạc Giai đã hãm hại cô, Mạc Nhu cô nhất định sẽ vạch trần nó. Coi như không hề có người em vô nghĩa này.
- Tôi bị vu oan, người ɡɪ.ếт bạn trai Mạc Giai chính là nó.
- Vu oan? Ai vào đây cũng đều nói mình bị oan như cô!
Tề Bắc đã gặp loại người như Mạc Nhu nhiều rồi, họ đều cứng đầu không chịu nhận tội nhưng khi đưa ra bằng chứng thì họ lại câm nín.
Anh cũng không muốn lòng vòng nữa, dù thế nào thì hôm nay anh cũng sẽ xử xong án này!
Mạc Nhu không nhận tội thì anh sẽ có cách khiến cô tâm phục khẩu phục!