Yêu ư ? Tôi không tin - Chương 01

Tác giả: Moonlight

Tại một căn biệt thư ở trung tâm thành phố của Mỹ:
- Sao cơ ạaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ? Bọn con phải dọn sang nhà khác ở á. Không được ở căn biệt thự này với Pama nữa sao, ? Bọn con ở đây vẫn tốt mà. Có chuyện gì không ổn đâu Pama. Pama không thương bọn con nữa à. Híc… híc…
Karen vừa nghe các Pama nói xong liền phản ứng lại, đứng dậy hét to làm cho cả cái biệt thự rung chuyển, xong tuôn nguyên một tràng, rồi nàng còn đem cái chiêu cũ của mình ra dùng nữa
- Haizzzzzzzzzz. Karen ơi, pama đã nói hết đâu nào, cậu chưa gì đã giở chiêu ra thế ? Karen vừa nói xong Rina cũng nhảy vào:
(P/s: Từ bây h Pama 1 sẽ là Pama của Karen, Pama 2 sẽ là Pama của Rina, còn Mama 1 sẽ là Mama của Yuri)
- Không những các con không còn ở căn biệt thự này nữa mà các con còn xuất ngoại… Papa 1 còn chưa nói xong lại đến lượt Rina hét:
- Sao cơ ạ ? Bọn con còn phải xuất ngoại nữa ạ.
- BỌN CON KHÔNG MUỐN ĐÂU ? Rina với Karen đồng thanh tập 1.
- Karen, Rina, pama chưa nói xong mà, sao các cậu đã phản ứng dữ thế. Các cậu ngồi xuống nghe tiếp đi. Yuri vẫn đang vừa ngồi uống trà vừa nói với hai cô bạn thân của mình nhưng người ta vẫn cảm thấy sự lạnh lùng trong con người cô.
Còn Karen và Rina vưà nghe Yuri nói xong liền ngồi xuống (lời Yuri hiệu quả zữ ha) rồi tiếp tục đồng thanh tập 2:
- PAMA NÓI TIẾP ĐI Ạ ?
Mấy ông bà nhìn mấy cô phản ứng dữ quá cũng đổ mồ hôi luôn, Papa 2 lên tiếng:
- Các con thật là, Pama chưa nói xong mà. Phải, các con sẽ xuất ngoại về Việt Nam, chính xác là các con sẽ ở Hà Nội. Các Pama đã thu xếp hết rồi các con sẽ ở biệt thự Angel,
Bỗng Karen và Rina nhảy cẫng lên sung sướng hét, rồi lại hét đồng thanh tập 3 (mấy nàng này hét còn đồng thành nữa ==”) :
- YEAH. THÌ RA LÀ VỀ VIỆT NAM. VẬY THÌ KHÔNG VẤN ĐỀ GÌ RỒI.
- Và các con sẽ phải học lại cấp III, sau 1 tuần đến đó, các con sẽ đi học và học ở trường Lily Diamond. Mama 1 lên tiếng.
- SAO Ạ ? BỌN CON PHẢI HỌC LẠI CẤP III ? TẠI SAO ? Hai nàng kia lại đồng thanh tập 4 (Sợ hai chị này quá đi)
- Mấy cô tưởng bên Việt Nam cho mấy cô nhảy cóc như bên này à. Nhưng các con sẽ không học lại bắt đầu từ lớp 10 mà học lại từ lớp 11. Mama 3 lên tiếng.
- Vâng ạ. Rina tiủ nghiu trả lời.
- Yuri, con vẫn luôn là người chín chắn nhất nên khi về Viết Nam, con hãy trông chừng hai đứa này để bọn nó ít gây chuyện đi nhé. Mama 2 nói.
- Vâng ạ. Yuri trả lời nhưng vẫn mang sự lạnh lùng.
- Mama này, bọn con đâu có gây chuyện gì chứ. Karen chu mỏ lên nói.
- Ah quên, mà hai đứa không phải lo, 2 tháng nữa sau khi các con về thì Pama sẽ về đó.
- YEAH. THẬT Ạ ? Lại hét đồng thanh tập 5.
- Uh. Thôi được rồi bây giờ mấy đứa lên chuẩn bị đồ đi, sáng mai 11h sẽ bay.
Cả ba nàng trả lời “Vâng ạ”. Hai nàng kia thì lại đồng thanh tập 6. Còn Yuri thì trả lời nhẹ nhàng. Hai nàng kia đã chạy vèo vào phòng chuẩn bị. Còn Yuri vẫn với phong cách lạnh lùng như vậy mà đi lên. Mama 2 nhìn Yuri đang đi lên mà lo lắng, bà biết nó vẫn buồn với “chuyện đó”, nó cho rằng đó là lỗi tại nó. Trước kia, bà đã từng dặn Yuri rằng, dù như thế nào cũng không được để cho người khác biết cô là họ “Hàn Vũ”ngoại trừ các Pama và hai nhỏ bạn thân của nó. Bà đã dặn nó khi ở trường sẽ lấy họ ‘Hàn” của bà.
Sáng hôm sau, Yuri sau khi đã dậy và vệ sinh cá nhân xong thì liền đi sàng phòng của hai “con heo nướng” kia, trước tiên là Karen (bà này nướng zữ nhất nhóm), cô vào phòng của Karen rồi đứng bên cạnh giường gọi:
- Karen, 7h rồi mau dậy đi.
- Cho tớ ngủ thêm tí đi mà. Lát tớ dậy. Cậu sang gọi Rina trước đi (Híc. Lát của chị nay là 2 tiếng)
- Cậu có dậy không ? Yuri vẫn nói với cái giọng lạnh đấy nói nhưng có thêm sát khí.
Nhận thấy không ổn, Karen vội dậy ra khỏi giường và làm vệ sinh cá nhân nhanh chóng. Sau khi gọi Karen xong, cô đi sang phòng Rina gọi:
- Rina, cậu mau dậy đi.
Yuri vừa gọi, Rina đã dậy luôn và đi vệ sinh các nhân vì cô nàng lúc vẫn đang ngủ đã cảm thấy sát khí của Yuri bên phòng Karen rồi (ba nàng phòng cạnh nhau mà).
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Yuri cùng hai nàng kia vẫn hơi ngáp ngủ đi xuống ăn sáng. Đến 11h50 ba nàng đang ở sân bay cùng với các pama:
- Các con sang đấy nhớ giữ sức khoẻ. Mama 1 sụt sùi.
- Sang đấy đừng quậy đấy nhé. Mama 2 nói.
- Kìa mama tụi con sao chứ ? Có quâỵ đâu mà. Karen chu mỏ cãi
- Pama sẽ gọi điện thường xuyên kiểm tra đấy. Papa 1 nói với vẻ nghiêm nghị.
- Thôi đến giờ rồi, mấy đứa vào đi. Mama 3 nói
- Bọn con đi đây ? Pama nhớ giữ sức khoẻ. Yuri nói.
- Thôi bọn con đi đây. Rina nói rồi vẫy tay chào.
- Các con đi nhé. Papa 2 nói.
Karen và Rina vẫy tay chào mọi người rồi lên máy bay. Cả ba nàng nhà ta ngồi ngủ trong lúc máy bay bay. Các nàng nhà ta riêng một khoang VIP luôn mới ghê chứ. Khi sân bay sắp đáp xuống, thì Yuri đang nằm ngủ bỗng đổ mồ hôi, mồm cứ luôn kêu “Anh hai, anh hai” rồi cô chợt khóc. Cô lại nằm mơ lại tới chuyện “ngày hôm đó” Hầu như đêm nào cô cũng mơ thấy rồi lại khóc. Karen và Rina đã dậy từ 5 phút trước, các cô thấy Yuri đang nằm mơ rồi khóc thì các cô đã biết Yuri đang mơ thấy cái gì rồi. Tuy Yuri bề ngoài luôn lạnh lùng mạnh mẽ nhưng trong lòng cô thực rất yếu đuối, cô luôn ngăn luôn cho nước mắt mình chảy ngược vào trong và nụ cười vốn có cô không được nở khi trước mặt của cô. Nếu cô có khóc hay cười thì cũng chỉ có hai nhỏ bạn thân của cô biết. Rina nhìn thấy vậy, vội đến chỗ Yuri rồi đánh thức cô dậy. Cả hai nhỏ bạn đều không muốn nhìn thấy cô khóc. và đau khổ như vậy. Khi Yuri thức dậy rồi, nước mắt cô vẫn không ngừng chảy. Karen vội ôm Yuri và nói “Yuri à, cậu hãy trở lại như trước đi, chuyện đó cũng không phải lỗi của cậu mà, bọn mình không muốn cậu như thé này đâu” Karen rồi cũng khóc nức nở theo. Rina cũng vậy, cô cũng khóc rồi ôm Yuri “Karen nói đúng đấy, tớ không muốn nhìn thấy cậu như thế này đâu” Yuri không nói gì rồi vẫn tiếp tục khóc rồi ôm lấy hai người. Sau khi máy bay hạ xuống Sân Baì Nội Bài, thì Yuri cũng đã lấy laị dang vẻ lạnh lùng. Khi các cô vừa ra khỏi máy bay đi được một lúc thì đã thấy một người đàn ông bước đến:
- Các vị có phải tiểu thư Yuri, Rina, Karen không ?. Người đàn ông đó hỏi.
- Vâng là chúng chúa. Bác là quản gia Lee ? Rina nói và hỏi.
- Vâng, là tôi các vị tiểu thư. Tôi sẽ đưa các vị tiểu thư đến biệt thự Angel, mời các vị tiểu thư đi theo tôi. Quản gia Lee lại nói.
- Vâng nhưng sau này, bác đừng gọi bọn chuáu như vậy nữa, như bình thường là được rồi. Karen nói.
- Nhưng, các vị tiểu thư...
- Bác cứ gọi như vậy đi, không chúng cháu giận bác đấy. Karen lém lỉnh nói.
- Vâng ạ. Nếu các vị tiểu thư muốn vậy.
- Quản gia Lee. Bọn cháu bảo bác cứ gọi như bình thường cơ mà. Đến lượt Rina nói có pha một chút tức giận.
- Được rồi, bây giờ ta sẽ đưa các cháu về biệt thự.
Quản gia cùng ba vị tigểu thư lên xe rồi đi về biệt thự Angel. Khi bốn người vừa bước vào biệt thự thì cả một dàn người hầu đứng trước cửa cúi đầu xuống đồng thanh chào:
- KÍNH CHAÒ CÁC VỊ TIỂU THƯ. CHÀO MỪNG CÁC VỊ TIỂU THƯ VỀ BIỆT THƯ ANGEL.
Lần này Yuri lên tiếng nói với Rina:
- Rina, cậu nói đi.
Rina hiểu được ý Yuri nên nói với người hầu:
- Sau này các anh chị cứ gọi bọn em như bình thường. Đừng dùng kính ngữ nữa không bọn em giận đấy.
Sau đó, Yuri lại nói với quản gia:
- Quản gia, phiền bác đưa bọn cháu lên phòng.
- Được rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc