Tên gia hỏa này... Luôn không bớt miệng như thế!
Lăng Vi thật muốn đá cho anh một phát.
Cô mặc xong quần áo, cầm một vật trong tủ quần áo ôm bụng đi vào nhà vệ sinh.
Thật muốn chửi người... đau quá, hơn nữa... đầu tóc rối tinh như vậy, sắc mặt tiều tụy, còn làm bản chăn ga... khá lắm sao?
Có tính đây là vết nhơ lớn nhất cuộc đời cô không?
Sau này mỗi ngày đối mặt với anh cô sẽ xấu hổ...
Nếu thật như thế thì cả đời chỉ cúi đầu, không nhìn anh thì không cần nhớ tới chuyện đó.
Đang nghĩ nghĩ bên ngoài có người gõ cửa: “Bữa sáng đã chuẩn bị xong, bao giờ em mới chịu ra hả? Ngã bên trong rồi sao? Có cần gọi 119 không?”
“Ra đây, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì...” cô từ từ tắm rửa, rửa mặt tiện thể gội đầu luôn.
Thu thập sạch sẽ cô mới ra.
Diệp Đình nhăn mày: “Hiện tại em có thể tắm rửa gội đầu sao?”Anh cầm điện thoại gọi cho bác sĩ: “Bà xã tôi không hiểu chuyện, ông phổ cập cho cô ấy kiến thức cần chú ý gì đi.”
Diệp Đình bật loa đi tới ấn cô ngồi lên ghế, cầm khăn lông lau tóc cho cô.
Đầu dây bên kia bác sĩ Từ nói: “Thời kỳ kinh nguyệt không thể ăn đồ lạnh, thực phẩm chua cay, không thể thức đêm, không thể làm vận động kịch liệt, tốt nhất đừng ᴆụng nước lạnh.”
“Có thể tắm không? Có thể gội đầu không?”
Bác sĩ Từ nói: ‘Có thể tắm nhưng gội đầu thì phải chú ý. Tuyệt đối không thể gội nước lạnh, gội xong phải lập tức sấy khô tránh cảm mạo, trúng gió.”
Diệp Đình xoay người đi cầm máy sấy.
Sấy khô tóc cho cô, Lăng Vi ăn một chén cháo đậu phộng táo đỏ... quá thơm quá ngọt, đậu phộng thơm mềm, ăn cực kì ngon.
Lăng Vi cực kì thích đậu phộng cho nên ăn không ít.
Diệp Đình thấy cô ăn uống thỏa thích mới ầm thầm mở di động lật sổ tay ’36 cách theo đuổi vợ’ anh đã lưu vào máy, dò từng cái một.
Điều thứ nhất để theo đuổi vợ: Bà xã thích ăn đậu phông.
Nhớ cho kỹ.
Lúc này tivi bắt đầu phát bản tin, Lăng Vi nhìn lướt qua màn hình thấy trên đài TIB đang đưa tin về bữa tiệc đêm qua...“Này, lạ thật, sao TIB lại đưa... tin về gièm pha của Louis.” Lăng Vi kinh ngạc: “Khong phải bọn họ đã xóa hết ghi hình rồi sao?”
Diệp Đình uống mấy miếng cháo không nói gì.
Đột nhiên Lăng Vi nhíu mày: “Anh cho người lén quay hả?”
Diệp Đình cho cô ánh mắt tán thưởng, nhàn nhạt cười nói: “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Em ở bên cạnh anh lâu như vậy rốt cuộc cũng thông minh hơn, anh rất vui mừng.”
Lăng Vi tức giận trừng anh một cái, tiếp tục xem TV.
Lần này Paolo - Louis thật là mất hết mặt mũi, người đàn bà bị hắn liên lụy hận hắn tận xương, hận không thể lập tức Gi*t ૮ɦếƭ hắn.
“Paolo - Louis gặp phiền toái lớn rồi!” Lăng Vi thổn thức không thôi, chiêu thức ấy Diệp Đình chơi thật xinh đẹp, chỉ làm bẩn thanh danh của hắn thì không tính là gì, chỉ có phá hỏng mạch ngầm của hắn, phá hỏng làm ăn của hắn mới là một kích trí mạng.”
“Lá gan của TIB cũng đủ lớn, loại tin tức này cũng dám công bố ra, không sợ gia tộc Louis chỉnh ૮ɦếƭ bọn họ sao?”
Diệp Đình hừ một tiếng: “Mới vừa khen em, em lại hiện về nguyên hình.”
Lăng Vi bị anh nói chọc, đột nhiên minh bạch cái gì, nhìn chằm chằm vào anh nói: “Bọn họ dám báo loại này tin tức, là bởi vì... có anh làm chỗ dựa đằng sau!”
Diệp Đình không nói nữa.
Tin tức đã truyền đi lập tức ném một cú boom lớn.
Một nhà đài khác còn phóng đại nói Lăng Vi và Diệp Đình kết hôn vì hợp đồng, nói hôn nhân của bọn họ chỉ là nói dối.
Còn nói, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Diệp Đình, Lăng Vi sẽ xử lý thủ tục ly hôn vào hôm nay.
Diệp Đình đen mặt, anh gọi điện cho người điều tra một chút ông chủ sau lưng nhà đài này, không nghĩ tới Sở Minh Y cho anh ‘đại lễ’ lớn như vậy.
Sắc mặt Diệp Đình âm trầm đáng sợ.
Clip quay xong, tin tức tiếp tục công bố bài phỏng vấn đối với dân chúng.
Dân chúng xem chuyện này không giống nhau.
Có người nói Diệp Đình là ngụy quân tử, có ý hãm hại Paolo – Louis.
Có người nói: “Paolo – Louis là biến thái, không xứng làm ba.”
Bởi vì Diệp Đình và gia tộc Louis đã sớm trở thành đối tượng được công chúng bàn tán náo nhiệt, hai tin tức này vừa truyền ra lập tức tạo nên cơn lốc dư luận.
Phía dưới Mặt thư (giống wibo) của Paolo và Diệp Đình như ná pháo, đều là bình luận chửi rủa.Ngôn ngữ dơ bẩn, khó coi, toàn là lời công kích và ác ý.
Lăng Vi chẳng ăn nổi nửa miếng cháo.
Nhìn thấy nhiều người chửi rủa Diệp Đình, cô cực kì khó chịu, cổ họng như bị nhét bông.
Anh mắt cô trầm xuống thầm nghĩ: “Hiện tại dân chúng nhìn thấy tin tức này nhất định đều cho là bọn họ ly hôn nhưng không phải. Tuy bọn họ ký tên nhưng không đi đến cục dân chứng, bọn cô lại bắt đầu lần nữa, tâm ý của Diệp Đình cô hiểu, cô phải để cho công chúng biết hiện tại bọn họ rất ngọt ngào, hạnh phúc.
Nói như vậy truyền thông đưa tin đối với Diệp Đình đều là chửi bới.
Đột nhiên Lăng Vi nhớ tới lời anh nói: “Hôm nay chúng ta lại bắt đầu một lần nữa, đã không còn hợp đồng trói buộc, hai chúng ta thoải mái yêu đương.”
Lc mỉm cười, ngước mắt nhìn Diệp Đình nghiêm túc nói: “Em cảm thấy hôm nay là một ngày quan trọng, em sẽ nhớ kỹ ngày hôm nay, chúng ta chụp một tấm hình làm kỷ niệm, xem quan hệ của chúng ta sẽ duy trì được bao lâu.”
Nói xong dán mặt qua cầm di động muốn chụp hình. Cô muốn post hình lên mặt thư thay Diệp Đình làm sáng tỏ hiểu lầm.
Diệp Đình cau mày né tránh, ghét bỏ nhìn cô: “Sao lại nói như vậy? Cái gì mà bảo có thể duy trì được bao lâu?”
Anh nghiêm túc nói: “Yêu thì sao có thể nói là duy trì bao lâu? Yêu là phải hưởng thụ, là ngọt ngào. Em cứ nghĩ duy trì thì nhất định không thể nào lâu dài được, hiện tại em cần phải sửa đổi cho đúng thái độ của em đi.”
Lăng Vi lập tức nhấn ai: “Được, được rồi, là em nói sai rồi, chúng ta phải hưởng thụ phải ngọt ngào, không cần duy trì, nào tới cười một cái đi.”Lúc này Diệp Đình mới ghé mặt lại gần cô.
Anh nhìn hai cái đầu to trên di động của cô không khỏi nhíu mày, đời này anh chưa bao giờ chụp tấm hình xấu như vậy, tự chụp? chơi trò gì vậy? Khó coi muốn ૮ɦếƭ được không?
“Không cần nhíu mày, nhanh cười đi nào.” Lăng Vi từ trong màn hình trừng anh.
Diệp Đình mặt thối cười một chút, muốn miễn cưỡng bao nhiêu có miễn cưỡng bấy nhiêu.
Lăng Vi tức giận, làm sao mà chụp đây, khó coi ૮ɦếƭ đi được. Cô nghiêng đầu nhìn anh, đột nhiên hôn lên má anh một cái, Diệp Đình sửng sốt biểu tình lập tức dịu dàng, ngay cả ánh mắt cũng nhu tình như nước.
Lăng Vi cười với màn hình nhấn chụp.
Oa, đẹp ngây người, quá ngầu rồi.
Không cần tạo hình, hai người chụp tự nhiên, hiền hòa, tuy không trang điểm nhưng hoàn toàn thể hiện được sự ngọt ngào.
Pv phát hiện biểu tình của Diệp Đình… thật sự say mê, ánh mắt mê ly quyến rũ.
Mà cô, cười ngọt ngào… đôi mắt sáng ngoài cong thành mặt trăng.
Mà lúm đồng tiền như ẩn như hiện cực kì xinh đẹp.
Lăng Vi nhìn mình trong hình, lại thất thần.
Cô thật sự không biết… Thì ra, cô lại cười như vậy? Ngọt ngào, đẹp đẽ, hạnh phúc như thế…
Bỗng nhiên… không nỡ đăng hình. Hình đẹp như vậy, cô không muốn cho người khác nhìn.
Nhưng cô càng không muốn Diệp Đình bị người khác chửi rủa, không muốn anh bị người khác hiểu lầm, không muốn anh bị người khác gièm pha.
Lăng Vi đăng tấm hình này xong, lại gửi tấm hình cô sườn xám sứ thanh hoa tham gia tiệc rượu, phối một hàng chữ trên hình: “Nước vận thanh hoa dật, giọt mưa nhuận hàn hương… Cạn tiếu thầm sinh tình, vị ta hộ hoa phương.” Ký tên, viết —— Diệp Đình, cô còn cố ý gửi trâm cài tóc đó.
Đăng lên mạng, toàn bộ hình ảnh cực kỳ có ý thơ, cực kỳ có hàm súc.
Cô muốn để cho tất cả mọi người quan tâm chuyện này đều biết tài hoa và mị lực của Diệp Đình! Có thể vì vợ mà làm thơ thâm tình như vậy, có thể là người không vợ sao?
Cô cẩn thận kiểm tra một lần, huých cánh tay Diệp Đình: “Anh nhìn đi.”
Cô cười kêu anh. Diệp Đình nhìn hình, ánh mắt ấm áp đến mức có thể xúc tiến hoa đào nở.
Anh nhìn một lúc lâu, gửi đi. Thừa dịp cô không chú ý, lưu hình trong điện thoại, cài thành màn hình chính.
Diệp Đình đăng lại, facebook của anh lập tức nổi lên làn sóng lớn!
Fan hay anti đều bùng nổ.
Bên fan có đau lòng, có hâm mộ, có ghen tỵ, có càng mê luyến. Tiếng tăm chửi rủa của bên anti ngược lại nhỏ rất nhiều…
Sau khi công bố, “MB Tân Ngu” lập tức trở thành đối tượng công kích của người ái mộ!“Giải trí truyền thông uy tín lâu năm lại phát tin giả lừa gạt đại chúng! Nói người ta là hôn nhân hợp đồng, chứng cứ đâu? Nói người ta hôm nay ly dị, chứng cứ đâu? Người ta còn khoe tự sướng ngọt ngào kìa! MB Tân Ngu, các người thật mất mặt!”
“Lầu cuối! +10086! Lão tử vừa dậy, anh liền cho tôi xem cái này? MB Tân Ngu, anh có phải trâu không? Nói người ta ly dị, ly dị còn khoe hình chụp chung sao? Người ta còn khoe ngọt ngào!”
“…”
Sở Minh Y giận đến mũi cũng bị lệch!
Rõ ràng bọn họ kết hôn hợp đồng, rõ ràng Diệp Đình đã đuổi Lăng Vi ra ngoài, Jack và Benn đều theo dõi Lăng Vi, bắt cô ta đi!
Sao Diệp Đình đột nhiên tìm được Lăng Vi chứ?
Sở Minh Y giận đến đau иgự¢…
Trộm gà không thành, còn mất nắm gạo, vừa nhận điện thoại, Diệp Đình ra tay với “MB Tân Ngu”!
Sở Minh Y giận đến nước mắt chảy ròng!
Tin tức MB Tân Ngu sắp thị thu mua không kính mà đi, một tin khác bùng nổ hơn: “Jasda, công ty tài chính Ân Thái bị Đỉnh Phong Quốc Tế thu mua!”
“Jasda, Ân Thái… Đó là công ty dưới danh Jack và Benn!”
Sở Minh Y như lâm đại dịch, da đầu tê dại! Diệp Đình đã xuống tay với Jack và Benn, hơn nữa thành công!
Ước chừng một ngày, có thể tưởng tượng được, Diệp Đình dùng số tiền lớn! Anh phải bỏ tiền vốn bao lớn?!
Thủ đoạn của Lôi Đình! Thủ đoạn sắt đá máu lạnh!
Mặc dù không tận mắt thấy một màn thu mua, nhưng cô ta ngửi thấy được mùi tinh phong huyết vũ trên thương trường.
Lăng Vi ôm điện thoại, không ngừng share bài viết của Diệp Đình.
Người ái mộ của anh ngày càng nhiều, người viết bình luận mắng chửi rốt cuộc từ từ bị ép xuống.
Dần dần, mọi người đều chúc phúc, còn có fan nữ muốn lấy bài thơ Diệp Đình viết in thành bưu thi*p, thẻ kẹp sách… Còn nói anh và Lăng Vi muốn giao quyền, chia lợi nhuận cho hai người… Lăng Vi trả lời bọn họ: “Có thể in thành bưu thi*p hoặc thẻ kẹp sách, không cần chia lợi nhuận, nhưng phải làm thật đẹp nha.”
Những fan nữ hưng phấn kêu to nhảy cỡn lên, lập tức theo dõi facebook của Lăng Vi.
Diệp Đình không nghĩ tới tình hình thay đổi nhanh như vậy, anh vốn không chú ý chuyện này lắm.
Ai mắng anh, khen anh, anh lại không để tâm…
Nhưng chỉ cần vợ vui vẻ… Anh nhất định sẽ toàn lực phối hợp.
Nháo theo cô, chỉ cần cô vui vẻ là được rồi.
Diệp Đình share hình anh vừa đăng, có chút không hoàn mỹ là luật thơ anh nổi hứng làm kia không chỉnh tề lắm, nếu cho anh thời gian dài, có thể sẽ viết tốt hơn, có điều… vậy thì phải dồn hết tâm trí, cho anh lựa chọn lần nữa, anh vẫn thích nổi hứng mà viết như vậy.
Tâm tình hai người rất tốt tiếp tục ăn cháo.
“Tiên sinh, phu nhân, chào buổi sáng!” Lúc này, luật sư Chu đi tới trước bàn ăn, đưa hợp đồng tới trước mặt Lăng Vi.
“Phu nhân, phần hợp đồng sau ly dị tặng những gì này cần cô ký tên xác nhận… Cô ký xong, tất cả trong hợp đồng, tôi sẽ lần lượt chuyển qua danh nghĩa cô.”
Lăng Vi nhận lấy hợp đồng, nhìn lướt qua: “Không còn bao lâu nữa là kết hôn, cũng không cần ký tên xác nhận.”Diệp Đình và luật sư Chu đồng thời giương mắt nhìn chăm chú vào cô.
Lăng Vi nhìn Diệp Đình, đột nhiên cười lên, hỏi: “Anh hy vọng em ký?”
Diệp Đình nhìn cô, ánh mắt có chút khẩn trương. Lăng Vi cầm hợp đồng trong tay cân nhắc.
Nếu cô ký, nói rõ hai tháng qua, đối với Diệp Đình mà nói, tất cả cô làm đều là hư tình giả ý…
Nhưng tối qua bất ngờ bị bắt, để cho cô biết cũng không phải vậy! Hơn nữa, cô cũng đã rất rõ ràng thái độ của Diệp Đình. Nếu bọn họ đều muốn cho đối phương một cơ hội, số tiền này cô không thể nhận!
Nghĩ vậy, hai tay Lăng Vi cầm tờ hợp đồng, xé nát bấy.
Xé nát?!
Luật sư Chu run lập cập, đây chính là tài sản có giá trị hơn trăm triệu!
Cô cứ thế mà xé!
Mắt không chớp một cái nào!
Tim Diệp Đình đập nhanh hơn, “hành động vĩ đại” này của Lăng Vi khiến anh chấn động, nói thật, anh gặp quá nhiều phụ nữ coi tiền bạc là cha mẹ!
Chỉ có một người trước mắt rất sợ tiền cắn tay.
Diệp Đình suy nghĩ, mở laptop, nghĩ thêm một tài sản để tặng trong hợp đồng kết hôn.Đợi luật sư Chu in hợp đồng ra, lúc đưa tới trước mặt cô, Lăng Vi liền vui vẻ: “Tiền này anh không chuyển ra ngoài, bỏng tay đúng không?”
Lại còn tặng nhiều hơn ly dị!
“…”
Diệp Đình nhìn mặt cô, một lát sau, lãnh đạm nói: “Đúng vậy, có tiền chính là tùy hứng.”
…
Lăng Vi suy nghĩ, vẫn lắc đầu: “Phần hợp đồng này tạm thời để đó đi, đến khi chúng ta chân chính ở bên nhau, em nhất định ký.”
Luật sư Chu nhìn Diệp Đình, thấy trong đôi mắt thâm trầm của anh có một tia trách nhiệm nặng nề, còn có tia ngạc nhiên mừng rỡ ngoài ý muốn.
Thật lâu, Diệp Đình gật đầu, luật sư Chu lấy hợp đồng, xoay người đi ra ngoài.
Lăng Vi tiếp tục ăn, tựa như chưa xảy ra chuyện gì.
Ăn hai chén cháo đậu phộng, Lăng Vi bỗng nhiên nhìn Diệp Đình, nói: “Em muốn học đầu tư chứng khoán.”
Diệp Đình nhìn cô: “Chứng khoán phải mạo hiểm, gia nhập cần cẩn thận.”
“Em biết chứng khoán phải mạo hiểm.” Lăng Vi gật đầu: “Nhưng sư phụ em là cao thủ mà.”
Diệp Đình kiêu ngạo cười: “Anh cũng chưa nói thu nhận em làm đồ đệ.”
“Em có nói bái anh sao? Đừng tự mình đa tình… Lôi Tuân làm phân tích chứng khoán, em đi tìm anh ta, em đóng học phí, anh ta còn có thể không nhận em?”
“…” Diệp Đình cắn răng, tay dưới bàn gửi tin nhắn: “Cậu dám nhận cô ấy, tôi cho cậu ૮ɦếƭ không chỗ chôn!”
Lôi Tuấn nhận được tin nhắn, đầu óc mơ hồ, trò gì đây nha?
Cái gì… cái gì mà… cậu dám nhận cô ấy?
Lôi Tuấn nhìn mấy chữ sau, không khỏi run rẩy…
“Tôi cho cậu ૮ɦếƭ không có chỗ chôn!” Thù gì? Oán gì?
૮ɦếƭ không có chỗ chôn đó, cũng quá ác rồi!
Anh ta nhìn đi nhìn lại. Anh Đình đây là muốn làm gì?
Cậu dám nhận cô ấy?
Nhận ai?
Lôi Tuấn đang mờ mịt, đột nhiên nghe tiếng gõ cửa.
Anh ta chạy đi mở cửa, thấy Lăng Vi đứng ngoài cửa: “Chị dâu, tại sao chị tới đây? Tìm tôi có chuyện gì?”
Lăng Vi ôm một xấp tài liệu trong иgự¢.
Khách sáo nói với Lôi Tuấn: “Tôi muốn học đầu tư chứng khoán, anh dạy tôi đi.”
Sấm sét đánh xuống đầu Lôi Tuấn.
Bất chợt biết… “Cậu dám nhận cô ấy, tôi cho cậu ૮ɦếƭ không có chỗ chôn!”
Thì ra, câu đó… là ý này.૮ɦếƭ không có chỗ chôn đó, anh ta tuyệt đối tin tưởng anh Đình làm được…
“Cái đó… Chị dâu, dạy chị không thành vấn đề! Tuyệt đối không thành vấn đề! Nhưng… hôm nay tôi có chút việc, phải đi ra ngoài ngay lập tức…”
“À, vậy tôi chờ anh trở lại.”
“Cái đó…” Lôi Tuấn gãi đầu: “Tôi phải đi Hy Lạp… Có thể một tuần cũng chưa về được.”
Lăng Vi nhìn anh ta, hỏi: “Đến đó làm gì?”
“Ách… Tôi có một bạn học sắp kết hôn, tôi đi tham gia hôn lễ.” Anh ta mở to mắt biên kịch.
“À…” Lăng Vi gật đầu, ánh mắt cong cong cười một tiếng.
Lôi Tuấn thấy đôi mắt đào hoa xinh đẹp kia của cô cười như không cười nhìn anh ta chằm chằm, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh toát.
Sau đó, nghe cô nói: “Đừng quên chụp nhiều hình… Tôi thích nhìn người ta kết hôn nhất.”
Đỉnh đầu Lôi Tuấn thiên lôi cuồn cuộn…
Lập tức gật đầu: “Được được được, tôi nhất định chụp nhiều hình!” Trong lòng âm thầm suy nghĩ, hình dễ làm, đến tiệm áo cưới trộm mấy tấm hình, tương đối dễ dàng.
Thật may chưa nói bạn học sinh con… Nếu không, anh ta phải đến phòng sinh…
Lăng Vi ôm tài liệu, gật đầu.
Lôi Tuấn cười “ha ha”, lấy lòng nói: “Chị dâu… Chị không biết anh Đình là cổ thần sao? Tài nguyên tốt như vậy, tại sao chị không dùng? Chị không biết có bao nhiêu người muốn nghiên cứu lý niệm đầu tư của anh Đình sao?”
Lăng Vi bĩu môi: “Anh ấy không thể dạy tôi đâu.”
Lôi Tuấn trợn to hai mắt, tựa như nghe được chuyện buồn cười nhất thế giới!Vừa rồi là ai muốn anh ta ૮ɦếƭ không có chỗ chôn? Anh Đình, anh đã nói gì khiến chị dâu có ảo giác này?
Mặt Lôi Tuấn đầy chân thành nói: “Chị dâu, chị và anh Đình còn chưa hóa giải hiểu lầm sao? Anh ấy… đối với chị… đó là… Sao chị cứ không tự tin như vậy chứ?” Giọng Lôi Tuấn cũng run run.
Lăng Vi ruồng bỏ: “Tính tình anh ấy không tốt, hơn nữa không có kiên nhẫn…”
“Không có! Tuyệt đối không! Tôi lấy đầu đảm bảo!” Lôi Tuấn thề thành khẩn.
Lăng Vi quan sát anh ta từ trên xuống dưới, xoay người đi ra phòng khách.
Sau lưng Lôi Tuấn toát mồ hôi lạnh.
Hai người này… thật ђàภђ ђạ người khác.
Cạnh cửa sổ phòng khách, Diệp Đình đang nhàn hạ mở cuộc họp video, trên bàn còn bày ly càfe hương nồng.
Lăng Vi ngồi cạnh anh, im lặng.
Nửa giờ, Diệp Đình họp xong, đứng dậy chuẩn bị đi.
Lăng Vi đột nhiên hỏi: “Khi nào chúng ta trở về?”
“?” Diệp Đình làm bộ kinh ngạc: “Sao thế?”
Cô bĩu môi nói: “Lôi Tuấn nói anh ta phải đi tham gia hôn lễ… Em muốn tìm thầy để học đầu tư chứng khoán…”
Diệp Đình nhìn cô, nghe rất nghiêm túc.
Lăng Vi nói tiếp: “Em còn muốn đi làm.”
“Ừ…” Diệp Đình suy nghĩ một lát, nói: “Em cần công việc, có thể làm đề án thiết kế ở nhà. Ngành thiết kế, không cần phải tới công ty mỗi ngày…”