Sau đó, nói với Lý Khắc Gia: “Cậu đi về trước đi, nhiệm vụ hôm nay của mình còn chưa hoàn thành, mình ở thêm một lát rồi đi.”
Lý Thiên Mặc cực kỳ vui vẻ yên tâm, anh cười một tiếng, anh rất thích tác phong của cô gái này!
Lý Khắc Gia mờ mịt: “Nhiệm vụ gì thế? Cậu còn chưa hiểu sao? Trên đường đi mình nói cho cậu!”
Lôi Niễu Niễu囧 囧: “Hôm nay mình còn chưa qua level trong game… Mình phải giành cúp mới đi…”
Lý Khắc Gia cũng囧: “Cậu còn chơi game? Còn ở đây chơi?” Anh ta mờ mịt!
Biểu tình của Lôi Niễu Niễu rất bình thường, gật đầu: “Đúng, mình chơi ở đây cả kỳ nghỉ hè rồi!”
“Hả?” Lý Khắc Gia hoàn toàn bối rối! Hai người này là quan hệ gì?
Tim Lý Khắc Gia đột nhiên nhảy khỏi cổ họng… Nghe ý này, Lôi Niễu Niễu đã quen thầy Lý trước? Tại sao cậu ấy ở nhà thầy Lý cả kỳ nghỉ hè?
Chẳng lẽ thầy Lý là… cậu nhỏ của Lôi Niễu Niễu? Hay là anh họ? Hay là chái ngoại lớn?
Dù sao, chắc chắn có quan hệ thân thích!
“À… Vậy tôi về trước.” Lý Khắc Gia đi ba bước lại quay đầu nhìn Lôi Niễu Niễu: “Không cần mình chờ cậu?”
Lôi Niễu Niễu còn chưa lên tiếng, Lý Thiên Mặc đã chen vào: “Không cần!”
“Ầm ——” Lý Thiên Mặc tiễn anh ta, đóng cửa. Lý Thiên Mặc đứng chống nạnh, bắt đầu dọn nhà, mở quạt lớn! Lau bụi, dọn dẹp, dọn xong, lấy quần áo đi tắm…
Tắm xong đi ta, tới Lôi Niễu Niễu đi tắm. Lôi Niễu Niễu tắm xong đi ra, cảm giác… tại sao hơi đói?
Cô vừa đi ra phòng tắm liền ngửi được mùi thơm bột yến mạch, Lý Thiên Mặc bưng chén, đang đứng trước quạt gió, mỗi ngày anh đều thổi cơm nguội rồi mới cho cô ăn.
Lôi Niễu Niễu bưng chén ăn một miếng, độ ấm vừa phải! Cô ăn tiếp… bột yến mạch âm ám, thơm ngát, ăn thật ngon!
Lý Thiên Mặc nhìn dáng vẻ cô ăn, cực kỳ thỏa mãn, anh cũng hài lòng cười lên. Như vậy mới đúng chứ!
Vừa rồi lúc ăn cơm, cô không chú ý, bị phỏng đầu lưỡi.
Cô ăn xong, chơi game cùng anh, nhiệm vụ kết hôn của hai người sắp hoàn thành rồi, hôm nay hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng này là có thể kết hôn, sau đó có thể vào động phòng rồi!
Hai người hoàn thành nhiệm vụ, đi tới cạnh nguyệt lão. Lôi Niễu Niễu giao nhiệm vụ, trên màn hình hiện lên khung đối thoại:
Nguyệt lão: Chúc mừng hai người đã tâm ý tương thông, mời hôn ngọt ngào để bày tỏ hai người thật lòng.
Lôi Niễu Niễu chê bai: Nguyệt lão đại nhân, đại lão gia như bà mà còn thật nhiều từ hình dung… còn hôn ‘ngọt ngào’… Sao bà không lên trời đi? A, đúng rồi, nguyệt lão lên trời…”
Lôi Niễu Niễu chịu thua tính nói nhiều của mình…
Trên màn hình vi tính có phím ấn hôn, Lôi Niễu Niễu ấn xuống. Hoàn thành nhiệm vụ này, bọn họ là vợ chồng rồi. Sau này chơi được thêm đủ loại trò chơi! Ví dụ như vợ chồng họp thành đội có thêm kinh nghiệm, có thêm tiền vàng, còn có thêm công kích!
Ha ha ha ——
Lôi Niễu Niễu đang đắc ý, chợt phát hiện Lý Thiên Mặc bên cạnh vẫn chưa ấn.
“Làm gì thế?” Lôi Niễu Niễu nổi giận, cô quay đầu hung tợn hỏi Lý Thiên Mặc: “Anh muốn gì? Mau ấn đi! Làm sao? Không muốn kết hôn với tôi? Đổi ý?”
Lý Thiên Mặc ngước mắt nhìn cô chăm chú. Lôi Niễu Niễu nhéo cánh tay anh, nói: “Mau đi! Mau đi!”
Lý Thiên Mặc nhìn cô chằm chằm, yết hầu trượt lên trượt xuống, ánh mắt thâm trầm, sâu không lường được…
Lôi Niễu Niễu hung tợn nhìn anh.
Anh quay đầu nhìn màn hình, đưa tay, cầm con chuột ấn nút hôn.
Bọn họ kết hôn! Trên màn hình nở đầy hoa tươi, còn có mưa hoa đào… Hai người trong màn hình ôm nhau, nam chính cúi người hôn nữ chính…
Tầm mắt Lý Thiên Mặc từ màn hình dời đi, nhìn chằm chằm cô gái bên cạnh, cô gái này vỗ tay cười, cười vui vẻ.
Lý Thiên Mặc hít sâu một hơi, đột nhiên hô hấp nóng lên, màu nóng chảy loạn trong thân thể.
Anh đưa tay áp Lôi Niễu Niễu vào lưng ghế. Lôi Niễu Niễu sợ hết hồn, nhìn chăm chú vào anh, chỉ thấy khuôn mặt anh tuấn của anh nhanh chóng ép tới… Anh cắn môi cô, dùng sức khuấy vào trong miệng cô.
Máy vi tính phát nhạc, còn có tiếng nói chuyện của nhân vật, nữ chính nói: “Tướng công, chúng ta bái đường xong rồi.”
Nam chính nói: “Nương tử, bái đường xong, có thể động phòng rồi.”
Động phòng cụ bà anh!
Lôi Niễu Niễu đột nhiên rất muốn cười… Hệ thống này, thật đầy đủ các bước…
Lúc này, Lý Thiên Mặc nâng cằm cô, hôn cực kỳ tập trung, cực kỳ chuyên chú…
Lôi Niễu Niễu không tim không phổi mà! Chợt nghĩ tới… cô bỗng nhiên bị hôn, có phải nên giãy giụa chút không?
Theo lẽ thường, dù thế nào cũng cho Lý Thiên Mặc biết, miệng con gái không phải tùy tiện hôn! Cô phải anh cho anh một bạt tai thật vang!
Cho một bạt tai xong, cô phải hai một khóc hai ầm ĩ ba treo cổ: “Đồ không bằng cầm thú nhà anh! Tại sao đột nhiên hôn tôi?”
Sau đó, Lý Thiên Mặc liền ôm đầu đầy cục u to, la: “Tiểu gia tha mạng! Tiểu gia tha mạng… Tôi nhất thời kích động, nổi lên sắc tâm…”
Một bàn tay lại tát tới. Ha ha ha —— hình ảnh trong đầu làm Lôi Niễu Niễu không ngừng cười được…
Cô cho mình điểm khen, cứ thế hớn hở quyết định —— cô quyết định theo cách đó! Cô đưa tay muốn tát mặt anh ——
Nhưng lúc này… “Niễu Niễu…” Anh ôm cô vào trong иgự¢, dùng sức hôn cô thật sâu, cô ngửa đầu… Không tự chủ đưa tay ôm cổ anh…
Cánh tay anh ôm chặt lấy cô, cô theo lực của anh, ngồi lên đùi anh.
Một tay Lý Thiên Mặc ôm cô, một tay dùng sức đè ót cô, anh dùng hết toàn lực áp môi mình lên môi cô, giống như không như vậy thì hôn không đã ghiền.
Quần áo mùa hè đều rất mỏng, cách quần áo cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể đối phương tăng cao.
Lôi Niễu Niễu sắp không thở nổi, quay đầu khắp nơi tránh, khi Lý Thiên Mặc buông cô ra, phát hiện môi cô bị anh cắn như nhỏ máu.
Lôi Niễu Niễu trừng anh: “Tại sao anh đột nhiên hôn tôi?”
Lý Thiên Mặc vuốt môi cô, nhìn vào mắt cô, vô cùng nghiêm túc trả lời: “Thích em nên muốn hôn em, nào có nhiều lý do như vậy?”
Mặt Lôi Niễu Niễu đỏ bừng.
Kỳ nghỉ hè này, cô cũng âm thầm suy đoán có phải Lý Thiên Mặc thích cô hay không… Bọn họ ở chung chơi đùa với nhau ba tháng, cũng không thấy Lý Thiên mặc chủ động chạm vào cô, cô đoán thích của anh đối với cô không phải loại thích đó.
Cô ở nhà anh chơi, anh cũng không đuổi cô đi, ngược lại còn nấu cơm cho cô ăn, nhưng lại không có tiến triển gì, cô đoán Lý Thiên Mặc xem cô là em gái…
Cô còn tưởng rằng hai người họ sẽ luôn bình lặng như vậy, không nghĩ tới, hôm nay anh điên rồi, chợt phát động tấn công! Chẳng lẽ bị Lý Khắc Gia kích thích?
Nghĩ thế, Lôi Niễu Niễu nháy mắt hỏi anh: “Anh thích tôi? Là loại thích nào?”
Thấy anh đột nhiên sững sờ, Lôi Niễu Niễu hỏi lại lần nữa: “Nói mau đi! Anh nói anh thích tôi, là loại thích nào?”
Lý Thiên Mặc囧 囧 nhìn cô, cố ý giơ tay lau chóp mũi che giấu nội tâm quẫn bách của mình, anh hắng giọng nói: “Thích còn phân loại sao? Chính là loại tim đập rộn lên…”
Chính là loại tim đập rộn lên! Lôi Niễu Niễu nhất thời nở gan nở ruột, cô lập tức đưa tay ôm cổ anh: “Vừa vặn em cũng thích anh! Mau mau, chúng ta hôn lần nữa, vừa rồi em không có chuẩn bị gì, cũng không cẩn thận lĩnh hội xem sẽ có cảm giác gì…”
Lý Thiên Mặc bị cô nói đến đỏ mặt, anh bật cười, giơ tay vuốt gò má cô, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô mềm mại như đào chín, anh há miệng cắn, Lôi Niễu Niễu liền vươn tay lau sạch.
Lý Thiên Mặc cười lên, hôn ʍúŧ môi cô. Lần này Lôi Niễu Niễu cực kỳ chủ động, gần như đề Lý Thiên Mặc vào ghế dựa, hôn mạnh bạo.
Tim Lý Thiên Mặc nhảy thình thịch thình thịch, anh biết Niễu Niễu cũng thích anh, hôm nay lại bị người ta theo đuổi cô làm cho đầu sắp phát nổ! Nên anh mới không khống chế nổi…
Lý Thiên Mặc buộc mình tĩnh táo, anh vừa hôn cô vừa nói: “Cửa trường học sắp đóng, anh đưa em về.”
“Ầm ầm ầm ——” Đột nhiên có người gõ cửa: “Thầy Lý, em bỏ quên usb ở đây! Em là Lý Khắc Gia ——”
Lý Khắc Gia trở về phòng ngủ, càng nghĩ càng không ngủ được! Lôi Niễu Niễu vẫn còn ở nhà thầy Lý!
Ai biết bọn họ rốt cuộc có phải quan hệ thân thích hay không? Lỡ như không phải thì sao? Để một mình Lôi Niễu Niễu ở lại nhà đàn ông rất nguy hiểm nha!
Lý Khắc Gia lập tức nhảy cỡn lên, gọi cho Lôi Chân: “Lôi Chân, Niễu Niễu về chưa?”
Lôi Chân nói: “Niễu Niễu còn chưa về, sao thế?”
Lý Khắc Gia trong nháy mắt có cảm giác bị sét đánh trúng!
Anh ta vội chạy ra trạm xe buýt! Chạy đến trạm xe buýt, xe buýt còn chưa tới, anh ta không đợi được, trực tiếp đón taxi đến nhà Lý Thiên Mặc.
“Ầm ầm ầm ——” Tiếng gõ cửa càng ngày càng lớn!
Lôi Niễu Niễu nhảy cỡn lên như lò xo, cả người cô đều đỏ như trái đào, quần ngủ cũng xốc xếch, dây an toàn trượt xuống cánh tay. Lý Thiên Mặc cũng đứng lên…
Anh cao hơn cô, từ trên cao kề sát tới… Dây an toàn trượt xuống bán đứng cô, bả vai cũng lộ ra.
Lý Thiên Mặc lập tức cài dây lại cho cô. Lôi Niễu Niễu cúi đầu, mặt đỏ bừng.
“Thầy Lý có ở nhà không? Em thấy đèn vẫn sáng!” Lý Khắc Gia kêu không ngừng.
Lý Thiên Mặc sợ quấy rầy hàng xóm, liền đáp: “Chuyện gì?”
Bên ngoài, Lý Khắc Gia nghe anh trả lời, trong lòng không khỏi hừ một tiếng, đây không phải là biết còn hỏi sao? Vừa rồi anh ta nói quên usb ở đây!
Có quỷ! Trong lòng Lý Thiên Mặc nhất định có quỷ!
Hu hu hu… Có lẽ nào thầy ấy khi dễ Niễu Niễu không? Cô gái kia bình thường nhìn rất lợi hại, nhưng mà… còn là một nữ sinh nha!
Nếu một người đàn ông muốn dùng lực, chỉ với chút sức lực kia của cô tuyệt đối không phản kháng nổi! Anh ta phải cứu cô trong dầu sôi lửa bỏng…
Nghĩ tới đây, Lý Khắc Gia càng có động lực, anh ta lớn giọng nói: “Thầy Lý, usb của em ở đây!”
Cửa đột nhiên mở ra, Lý Khắc Gia trong nháy mắt thò đầu vào, kết quả… anh ta nhìn thầy Lôi Niễu Niễu mặc đồ ngủ màu tím nhạt… ngồi trước máy vi tính chơi game…
“Răng rắc ——” Một luồn sấm sét đánh anh ta đến bối rối! Lôi Niễu Niễu không chỉ ở lại nhà Lý Thiên Mặc, còn thay đồ ngủ?
Đây là tình hình gì? Cô luôn ở nhà anh sao? Có cả quần áo để thay?
Lý Khắc Gia kích động, vội hỏi cô: “Niễu Niễu, bình thường cậu đều ở đây sao? Cậu và thầy Lý là thân thích sao? Thầy ấy là cậu của cậu? Hay là anh họ cậu?”
Lôi Niễu Niễu trợn trắng mắt: “Liên quan gì đến cậu?”
Má ơi! Lý Khắc Gia trong nháy mắt chắc chắn hai người này không phải quan hệ thân thích!
Anh ta khó chịu, chạy tới cạnh Lôi Niễu Niễu, sốt ruột nói: “Niễu Niễu à! Cậu đừng ngu ngốc! Cô nam quả nữ sống chung một nhà rất nguy hiểm đó, cậu biết không?”
Lôi Niễu Niễu không hiểu ngẩng đầu nhìn anh ta: “Không phải cậu nói để quên usb sao? Mau tìm đi! Nói nhảm nhiều như vậy làm gì?”
Lý Khắc Gia có lòng muốn ૮ɦếƭ, cô gái này giả ngu sao? Anh ta mặt Lý Thiên Mặc không phải đỏ bình thường!
Xong rồi, xong rồi! Nếu tối nay không dẫn Lôi Niễu Niễu đi, cô nhất định chạy không thoát lòng bàn tay của Lý Thiên Mặc.
Lý Thiên Mặc luôn im lặng không vui: “Lý Khắc Gia, có phải não em bị úng nước rồi không?”
“Đúng! Thầy nói đúng!” Lý Khắc Gia quay đầu, chạm mắt Lý Thiên Mặc.
Lý Khắc Gia hung tợn nói: “Đầu của em bị bỏng nước sôi đấy, có sao không?! Đầu em có vấn đề, cũng mạnh hơn tên cầm thú áo mũ chỉnh tề như thầy gấp trăm lần!”
Lý Thiên Mặc ra dấu tay mời đi ở cửa: “Xin ra ngoài. Tôi và bạn gái tôi ở chung một phòng, tôi không cho rằng cô ấy sẽ phải gánh chịu sự χâм нạι gì!”
“Cái gì?” Trong nháy mắt Lý Khắc Gia ngơ ngác, cậu nhìn Lý Thiên Mặc, rồi lại nhìn Lôi Niểu Niểu...
Lúc này, Lôi Niểu Niểu cũng ngây người, cô không ngờ Lý Thiên Mặc lại nói... cô là bạn gái anh? Trong lòng có chút ngọt ngào, hihi...
Lôi Niểu Niểu mím môi cười, có xúc động muốn bổ nhào vào Lý Thiên Mặc.
Lý Thiên Mặc chất vấn Lý Khắc Gia: “Cậu không biết cô ấy thất tình sao? Người trước đó cô ấy yêu, chính là tôi! Nói như vậy đã rõ chưa?”
Vẻ mặt Lý Khắc Gia như bị sét đánh n lần, cậu lắp bắp hỏi Lôi Niểu Niểu: “Niểu Niểu... cậu thất tình, là vì thầy ấy?”
Nếu không phải cậu nghe được tin Lôi Niểu Niểu thất tình, đã chẳng công khai tỏ tình ngay trước mặt toàn trường.
Nữ thần trong lòng cậu, tại sao có thể bị người khác tổn thương?! Dù là mất hết mặt mũi, cậu cũng phải an ủi cô, để cô biết, cô đáng yêu cỡ nào, được người ta yêu thích cỡ nào!
Nhưng, người đàn ông từng làm tổn thương cô, lại là tên cầm thú Lý Thiên Mặc này!
“Phi ---- còn thầy nữa chứ, anh ta xứng sao?”
Lý Thiên Mặc một tay đút túi, ánh mắt khinh thường nhìn Lý Khắc Gia: “Thầy giáo thì sao? Thầy giáo thì không được yêu đương? Hơn nữa, tôi đến trường này làm giáo viên, hoàn toàn là vì cô ấy. Nếu cô ấy không học ở Yến Đại, còn lâu tôi mới đi.”
Lý Khắc Gia tức muốn ૮ɦếƭ! Anh ta nhìn sang Lôi Niểu Niểu: “Niểu Niểu, cậu đừng vờ ngớ ngẩn nữa! Tại sao lúc trước cậu lại thất tình chứ? Tên cặn bã này từng làm tổn thương cậu một lần, sao cậu lại ở cùng anh ta?”
Lý Khắc Gia gấp đến độ mắt đỏ lên.
Thấy Lôi Niểu Niểu không nói gì, Lý Khắc Gia càng gấp hơn: “Niểu Niểu! Cậu hãy nhìn rõ bản chất tên đàn ông này! Anh ta là đồ cặn bã! Cặn bã, vĩnh viễn cặn bã! Anh ta sẽ không thay đổi đâu!”
Lôi Niểu Niểu nhíu mày, nói: “Lý Khắc Gia, cậu hiểu lầm rồi... Lúc trước mình nói mình thất tình, là câu nói đùa thôi. Khi đó mình còn chưa yêu đương, mình chỉ cảm thấy chơi vui nên mới nói vậy.”
“...” Lý Khắc Gia ngây người.
Lôi Niểu Niểu còn nói: “Có điều, giờ là nói thật...” Cô chợt nghiêng đầu, nhìn Lý Thiên Mặc: “Hai ta... giờ đang... là người yêu đúng không?”
Lý Thiên Mặc trịnh trọng gật đầu: “Anh tôn trọng ý kiến của em, em nói gì thì là đấy. Thái độ của anh không quan trọng.”
“Phụt ---------“ Lý Khắc Gia hộc máu... Mẹ nó rốt cuộc đây là chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ, cậu đã biến thành chất xúc tác tình cảm cho hai người họ à?
Lý Khắc Gia thật muốn khóc lớn một trận a!
Lúc này, Lôi Niểu Niểu nói: “Đúng rồi! Em phải nói cho cha em biết!”
Vừa nói, cô vừa lấy điện thoại ra.
Lý Khắc Gia lại ngơ ngác, biểu hiện kiểu gì đây? Chưa từng thấy bao giờ...
Lý Thiên Mặc khẽ gật đầu, anh đi đến bên cạnh Lôi Niểu Niểu, nghiêm túc nói: “Để anh gọi.”
Lôi Niểu Niểu đưa điện thoại cho Lý Thiên Mặc, cô đã ấn xong số, chỉ chốc lát sau, Lôi Thiếu Tu liền nhận điện thoại: “Niểu Niểu, sao vậy?”
Lý Thiên Mặc nói: “Chú, là cháu, Thiên Mặc đây...” Bên kia truyền đến tiếng cười ha ha rất to của nhiều người, dễ thấy cả gia đình đang ngồi quây quần nói chuyện.
Lôi Thiếu Tu nói: “Tiểu Vi và A Đình đang để chuyện của hai đứa nó cho bọn chú nghe, thật buồn cười! Hai bảo bối cũng rất hài hước, dạ dày của Duệ Duệ không tốt, cứ đánh rắm mãi, đứa nhỏ này lớn lên... sao lấy được vợ a... dáng vẻ có đẹp trai cũng vô dụng, cô vợ thể nào cũng bị nó dọa chạy...”
Lý Thiên Mặc thầm nghĩ: Chú nghĩ xa thật đấy...
Anh không nhịn được phì cười, nói: “Chú, cháu muốn báo cáo tình hình với chú... Cháu và Niểu Niểu đã xác định quan hệ, bọn cháu tiếp xúc ba tháng, cháu phát hiện cháu vô cùng thích cô ấy... có đôi khi nằm mơ, cháu cũng mơ đến cô ấy.”
Lăng Vi ở đầu bên kia điện thoại chợt kêu: “Mơ thấy Lôi Niểu Niểu rồi? Bị dọa tỉnh không?”
“Ha ha ha ---------“ Hiển nhiên Lôi Thiếu Tu đã bật loa ngoài... Tất cả mọi người Lôi gia đều nghe thấy!
Ôi mẹ ơi...
Lý Thiên Mặc muốn ૮ɦếƭ, Lôi Niểu Niểu ςướק lấy điện thoại, ấn loa ngoài, nói: “Chị dâu! Chị có còn là chị dâu của em không đấy? Em dọa người như vậy sao?”
Lôi Thiếu Tu nói: “Nói chuyện chính, nói chuyện chính! Hai đứa các con là thế nào?”
Lôi Niểu Niểu nói: “Cha! Con và Lý Thiên Mặc yêu nhau, cha không phản đối chứ?”
“Chuyện tốt mà! Nói đi!” Lôi Thiếu Tu nghĩ cũng không dám nghĩ, lập tức lớn tiếng nói: “Nói đi, nói đi!”
Lôi Niểu Niểu đột nhiên nghe thấy tiếng ông nội của cô nói: “Ôi... không tệ không tệ, xem ra chắt trai lớn của cụ lại có chỗ dựa rồi.”
Lại một tràng cười vang lên, Lăng Vi nói: “Chắt trai lớn... nghe buồn cười quá...”
Lôi Niểu Niểu lập tức nói: “Nào có nhanh như vậy! Hai bọn em không làm loanjd dâu!”
Lôi Thiếu Tu nói: “Đúng đúng, hai đứa phải chú ý, ôm con gì chứ, chờ tốt nghiệp rồi hẵng nói.”
“Phụt ----------“ Lôi Niểu Niểu phun ra, cái này là cái gì nha!
Nghe ý cha cô... là ngầm đồng ý cho cô và Lý Thiên Mặc xảy ra chuyện gì đó rồi? Chỉ cần không mang thai thì không quan tâm? Mẹ ơi, đây là cha kiểu gì vậy!
Lôi Niểu Niểu cả giận: “Cha! Cha là cha ruột của con sao? Không hề quan tâm con gái mình bị bắt nạt sao?”
Lôi Thiếu Tu nói: “Con để Thiên Mặc nghe máy đi.”
Lý Thiên Mặc nói: “Chú, cháu đang ở bên cạnh nghe đây...”
Lôi Thiếu Tu ‘A’ một tiếng, nói: “Thiên Mặc à, chăm sóc Niểu Niểu cho tốt nhé! Nhà chú ở xa, chỉ có thể giao con bé cho cháu. Niểu Niểu nhà chú, được chú nuông chiều thành quen... không biết làm gì, tay chân vụng về, ngay cả nấu mì tôm cũng không biết... phải phiền cháu chăm sóc con bé rồi.”
Lý Thiên Mặc nói: “Dạ, ngày nào cháu cũng sẽ nấu cơm cho cô ấy, cô ấy thích ăn món gì, cháu nấu món đó.”
“Được được được.” Lôi Thiếu Tu lập tức yên tâm: “Tính tình Niểu Niểu nhà chú còn rất ngang bướng, tùy hứng...”
Lời chưa nói hết, Lôi Niểu Niểu chợt hét lên: “Cha! Cha muốn làm gì vậy nha? Hôm nay là ngày đầu tiên con yêu đương, cha đã muốn nói xấu con, cha cố tình đúng không? Nào có ai nói con gái mình như cha? Cha muốn dọa chạy người ta sao?”
Lý Thiên Mặc bên cạnh vội nói: “Không sao không sao, cháu biết hết mà. Trước khi xác định quan hệ, cháu đã khảo sát rõ ràng, cháu thích cô ấy như thế. Cháu nguyện ý chăm sóc cô ấy.”
Lôi Thiếu Tu nói: “Tốt tốt tốt, hai đứa ở bên nhau, chú cũng yên tâm, cái đó... bây giờ Niểu niểu còn nhỏ, khi các cháu ở bên nhau, cũng phải cẩn thận.”
“Phụt -------“ Lôi Niểu Niểu lại hét lên: “Cha -----------“
Lôi Thiếu Tu lập tức không nói nữa, chuyển sang hỏi Lý Thiên Mặc: “Lĩnh hội được tinh thần chưa?”
Lý Thiên Mặc thành thật gật đầu: “Lĩnh hội được rồi ạ.”