Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 311

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lý Thiên Mặc nghiêm túc nói: “Nếu ai không qua được cuộc thi hôm nay, mời tự giác ra khỏi!”
Mặc dù Lý Thiên Mặc không nhìn thấy Lý Khắc Gia nói, nhưng trogn 20 người ở đây, có 18 người là khoa máy tính... Ngoại trừ Lý Khắc Gia và Lôi Niểu Niểu.
“Hứ --------“ Lý Khắc Gia hừ một tiếng: “Thầy, không phải thầy cố ý nhằm vào em chứ?”
Lý Khắc Gia chp rằng Lý Thiên Mặc sẽ biện hộ, không ngờ Lý Thiên Mặc lại thẳng thắn thừa nhận: “Chúc mừng em đã đoán đúng!”
“F*ck...”
Thầy thích nhằm vào em đấy, em định làm gì?
Cậu không thể làm gì! Vì Lôi Niểu Niểu, cậu không thèm để tâm! Lý Khắc Gia nói: “Thầy, bọn em còn chưa được huấn luyện đã phải thi, không khỏi quá bất công! Em không học ngôn ngữ máy tính, nhưng, không có nghĩa là em không có thiên phú nha! Nhỡ đâu, em học bài giảng còn nhanh hơn người khác thì sao?”
Chưa đợi Lý Thiên Mặc nói chuyện, tài tử khoa máy tính Thái Tử Du đã không vui: “Ôi, lời Lý huynh nói, có phải quá không biết xấu hổ không? Anh là tài tử khoa tin tức, là nhân vật phong vân trong trường chúng ta, nhưng không có nghĩa là anh có thể quậy tung máy tính!”
Mặt Lý Khắc Gia đen lại.
Cậu nhìn thoáng qua Lôi Niểu Niểu, cảm thấy mình thật mất mặt.
Những tên mày dám làm cậu xấu mặt ngay trước mặt nữ thần của cậu, Lý Khắc Gia bày tỏ rất tức giận!
Cậu hừ một tiếng, bĩu môi, nở nụ cười: “Tử Du huynh, tên anh rất hay, nhưng tôi không hiểu tại sao anh lại họ Thái! Cha mẹ anh rất có văn hóa mà, vì sao không đặt cái tên khác hay hơn, nhất định phải đặt là dầu hạt cải*...”
“Thái Tử Du và dầu hạt cải có phát âm giống nhau, là ‘caiziyou’.
“Cậu nói gì?” Thái Tử Du đứng lên định đánh Lý Khắc Gia!
Lý Thiên Mặc lạnh mặt, gõ bàn nói: “Đây là lớp học của tôi, ngoan ngoãn chút cho tôi!”
Lý Thiên Mặc không lớn hơn bọn họ bao nhiêu, năm nay Thái Tử Du học năm thứ tư đại học, nhỏ hơn Lý Thiên Mặc một tuổi.
Lúc vừa bước vào cổng trường, liền biết trong trường có một thiên tài máy tính.
Dù Thái Tử Du cố gắng thế nào, cũng không thể qua nổi Lý Thiên Mặc.
Sự tồn tại của Lý Thiên Mặc, khiến cho cả khoa máy tính tỏa ra ánh hào quang lóng lánh, nhưng đối với tài tử máy tính khác, vậy đồng nghĩa với tối tăm không thấy mặt trời!
Thái Tử Du bị Lý Thiên Mặc chèn ép ròng rã ba năm! Mong ngóng đến khi Lý Thiên Mặc tốt nghiệp... được rồi, người ta lại thành giáo sư!
Thái Tử Du ấm ức nha --------
Lúc này, chợt nghe thấy ngoài phòng học có người thấp giọng kêu: “Thầy Lý thật đẹp trai nha...”
“Đúng vậy a... người ta vừa tốt nghiệp đã làm CEO! Thật lợi hại a! Có bao người tốt nghiệp từ trường ta mà còn chưa tìm được công việc đâu.”
“Đúng đấy, làm CEO thì khác, thầy Lý thật thành thục a!”
“Đúng vậy! Thật sự là siêu cấp đẹp trai, mê ૮ɦếƭ mình rồi!”
Ngoài cửa phòng học có một đống cô gái chen lấn... Bọn họ đều đến xem Lý Thiên Mặc, Lôi Niểu Niểu bĩu môi, trừng mắt nhìn ra ngoài! Ôi, giáo sư khoa máy tính này, quá gây họa a!
Lý Thiên Mặc nhíu mày, anh cực kỳ không thích bị vây xem, anh hất cằm, bảo một bạn học đi đóng cửa.
Bạn học kia đóng kỹ của lại, Lý Thiên Mặc nhìn mọi người nói: “Lần thi đấu này của chúng ta, vị trí là thứ yếu, mục đích cuối cùng của chúng ta, là có thể nâng cao trình độ.”
Anh nhìn Lý Khắc Gia, nói: “Ngôn ngữ C của máy tính, không đơn giản như mọi người tưởng tượng. Người tạo ra phải là lập trình viên lợi hại, không chỉ lập trình tốt, mà đầu óc cũng phải chi phối năng lực, trí nhớ, năng lực tay và mắt cũng phải cực kỳ mạnh.”
Lý Thiên Mặc bảo mọi người bật máy tính lên, anh nói: “Hôm nay là bài thi nhập môn, là để kiểm tra năng lực cân đối tay, mắt và trí não của mọi người, có 30 phút để luyện tập.”
Anh ấn nút enter trên máy tính của mình: “Bắt đầu luyện tập.”
Lôi Niểu Niểu nhìn thấy trên màn hình vi tính của mình xuất hiện cửa thứ nhất của bài thi hacker...
Lôi Niểu Niểu ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Lý Thiên Mặc, thấy Lý Thiên Mặc đang trừng mắt nhìn cô.
“...” Lôi Niểu Niểu đỏ mặt, cúi đầu... Thầy giáo... liếc mắt đưa tình với cô... ngay trước mặt mọi người sao?
Có cần rõ ràng thế không?!
Mọi người bận rộn luyện tập, ngược lại không ai phát hiện động tác nhỏ của bọn họ.
Lôi Niểu Niểu không lo lắng, bài kiểm tra này, cô tùy tiện làm cũng được 20 giây!
Thành tích tốt nhất của cô là 16 giây... Bài thi hôm nay, đối với cô mà nói, đơn giản như ăn sáng a!
Lý Thiên Mặc không phải đang cố ý thiên vị cô đấy chứ? Sợ cô không thông qua bài thi, nên cố ý đưa ra bài đơn giản nhất?
Lôi Niểu Niểu nhìn xung quanh, các anh em khoa máy tính đều đang chăm chú luyện tập, chỉ có Lý Khắc Gia bên cạnh cô nhìn chằm chằm đề thi, chưa bắt đầu luyện tập.
Lôi Niểu Niểu hỏi cậu: “Cậu sao vậy?”
Lý Khắc Gia nói: “Đây là thứ gì vậy? Mình nhìn không hiểu...”
Lôi Niểu Niểu: “...”
Cô nhỏ giọng nói với cậu: “Cậu ghi nhớ các ký tự và chữ cái này, khi trên màn hình xuất hiện ký tự gì, thì cậu hãy gõ ký tự đó!”
“À à... đã hiểu đã hiểu!” Lý Khắc Gia đổ mồ hôi. Lôi Niểu Niểu nói: “Các bạn khoa máy tính thường xuyên luyện tập kiểu này, cho nên bọn họ đều biết, cậu mau luyện tập đi.”
“Ừ ừ...” Lý Khắc Gia khẽ gật đầu. Lôi Niểu Niểu hỏi cậu: “Cậu không hiểu sao không hỏi thầy?”
“Hứ -----“ Lý Khắc Gia khinh thường nói: “Mình không thèm hỏi đâu!” thế chẳng khác nào tự tiêu diệt uy phong của bản thân!
“Làm gì đấy?” Lý Thiên Mặc trông thấy hai người họ đang nói chuyện, sắc mặt lập tức khó coi.
Lôi Niểu Niểu liếc nhìn Lý Thiên Mặc, ngồi thẳng, nhìn về phía màn hình mình.
Lý Khắc Gia cũng bắt đầu luyện tập, cậu là tài tử khoa tin tức, chút chuyện vặt này, không phải việc khó gì.
Tay cậu cũng rất nhanh, phản ứng nhanh nhạy, trí nhớ cũng tốt, chưa được một lúc đã nhớ kỹ, luyện tập mấy lần, vậy mà lên đến 30 giây.
“Oa! Cậu rất lợi hại nha!” Lôi Niểu Niểu thấy thành tích của Lý Khắc Gia. Thành tích luyện tập của tất cả bọn họ sẽ hiện lên ở góc phải màn hình.
Trước mắt 30 giây của Lý Khắc Gia đang xếp thứ tám. Lôi Niểu Niểu 26 giây xếp thứ hai, không phải cô không thể nhanh hơn, có điều không muốn quá phô trương...
Xếp thứ nhất là Thái Tử Du 21 giây.
Lôi Niểu Niểu giơ ngón cái với Lý Khắc Gia: “Cố lên nha! Mới được một lúc, cậu đã có thể đạt được 30 giây, rất lợi hại!”
Lý Khắc Gia thầm nghĩ, so với 21 giây của cậu, chênh lệch vẫn quá lớn!
Lý Thiên Mặc nhìn hai người họ lại nói chuyện, trong lòng rất không vui! Trong lòng Lý Thiên Mặc không vui, sẽ thể hiện lên tay, không cẩn thận làm ra thành tích ‘sáu giây’! Đứng ở đầu bảng ---------
“Đinh ------“ Trên màn hình xuất hiện dòng chữ vàng ----------
LTM: thành tích sáu giây, No.1
‘No.1’ là màu vàng, còn có vương miện!
Lý Khắc Gia cực kỳ kinh ngạc: “F*ck ------- 6 giây? Hệ thống bị lag à?”
Vẻ mặt cậu ngơ ngác: “LTM này -------- là tên nào?”
Lôi Niểu Niểu ôm mặt cười, thầm nghĩ: “Khắc Gia huynh, cậu xong rồi... Thiên Mặc huynh lòng dạ hẹp hòi lắm nha...”
Sau đó, nghe thấy Thái Tử Du nói: “6 giây này... không phải thầy Lý chứ?”
“Phụt -------“ Trong nháy mắt Lý Khắc Gia có cảm giác đen như chó.
Lý Thiên Mặc 6 giây, thật sự quá mạnh mẽ!
Chấn động một đám học sinh đến sửng sốt…
Sắc mặt Lý Khắc Gia cũng thành gan heo rồi, thì ra Lý Thiên Mặc lợi hại như vậy? 6 giây ah!
Còn nhanh hơn Thái Tử Du 21 giây! Thành tích còn nhanh hơn nhiều như vậy! Người ta mới 6 giây thôi! Con số này!
Anh ta liều sống liều ૮ɦếƭ mới được 30 giây, không cho chênh lệch ở giữa, vậy nên gọi là hồng câu*! Nên gọi là khác biệt một trời một vực!
(*) Sông đào thời xưa, nay thuộc tỉnh Hà Nam, ranh giới Hán – Sở ở Trung Quốc, thời xưa ví với ranh giới rõ ràng!
Lý Khắc Gia lo lắng! Chỉ tiêu lần khảo sát này là 27 giây, chỉ có 27 giây mới có tư cách tiếp tục tham gia huấn luyện!
Lôi Niễu Niễu nói: “Anh em, thời gian không còn nhiều! Cậu cố gắng lên…”
Lý Khắc Gia gật đầu, trong đầu nghĩ thành tích 27 giây, dùng toàn lực vẫn có thể đạt được.
Nhưng Lý Thiên Mặc xưa nay không phải một người theo luật. Anh thấy Lôi Niễu Niễu không ngừng nói chuyện với Lý Khắc Gia, chán ghét trong lòng dâng lên!
“Hừ ——” Lý Thiên Mặc thông qua chỉ tiêu khảo sát, đổi 27 giây thành 24 giây!
Các bạn họ bùng nổ!
Lần khảo sát này vốn đột phá 27 giây coi như hợp cách. Bây giờ lại bị đổi thành 24 giây!
“Phốc —— Mẹ nó!” Lý Khắc Gia hộc máu! Anh ta vừa có chút tâm trạng muốn đạt 27 giây, đột nhiên phát hiện chỉ tiêu 27 biến thành 24!
Lý Khắc Gia hỏi: “Thầy Lý! Thầy đùa sao?”
Lý Thiên Mặc nói: “Trời mưa đánh đứa nhỏ, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi*.”
(*) Ở khu vực Hồ Bắc (tỉnh miền trung Trung Quốc) đọc “giày” thành “đứa nhỏ”, nên câu này vốn là “Trời mưa đánh giày, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi”. “Đánh giày” chỉ giày rơm, lật băng ghế lại, tìm một ít rơm rạ (có chút cỏ dại hiệu quả tốt hơn) và sợi gai quấn quanh, một ngày có thể đánh mấy đôi giày cỏ. Câu bỏ lửng này cho thấy bản sắc cần cù chất phác của nông dân.
Lý Khắc Gia buồn bực: “Được lắm, thầy là thầy, tùy thầy.”
Không phải 24 giây thôi sao? Lý Khắc Gia vén tay áo ——
Đến thời gian luyện tập 30 phút, bắt đầu thi sát hạch, mọi người đều vô cùng khẩn trương…
“Bắt đầu thi!” Lý Thiên Mặc nghiêm túc tuyên bố, sau đó, mọi người nhìn đề thi tên màn hình máy vi tính.
Cuộc thi tiến hành căng thẳng tột độ! Tất cả mọi người đều chuyên tâm dồn chí!
“Duang ——” Thành tích một người hiện ra! Có người dùng khóe mắt liếc nhìn, người đầu tiên hoàn thành lại là —— Lôi Niễu Niễu, 18 giây!
Lôi Niễu Niễu không dùng hết toàn lực, cô chỉ cần vượt qua kiểm tra là được, tài nghệ của cô bây giờ mạnh hơn trước rất nhiều, đột phá 12 giây cũng được.
Người thứ hai hoàn thành là Thái Tử Du, 22 giây, anh ta vốn hy vọng 20 giây, nhưng không nghĩ tới có người hoàn thành sớm hơn anh ta, kinh ngạc, liền chậm một nhịp…
Giữa 22 giây và 24 giây, tất cả 20 người hoàn thành!
Ngay cả Lý Khắc Gia cũng hoàn thành, 23 giây 99… nguy hiểm nha!
“Wow!” Hai mươi học sinh đều không tự chủ được, hưng phấn quát lớn!
Lý Thiên Mặc cũng rất vui, đây chính là không có áp lực thì không có động lực!
Tiềm năng con người đều là vô hạn, nếu không cho những người này chút áp lực, bọn họ còn cà lơ phất phơ, lay động ở 30 giây!
Lý Thiên Mặc vỗ tay: “Tôi rất hài lòng kết quả sát hạch của mọi người, mọi người đều có tư cách tham gia huấn luyện kế tiếp, hôm nay lớp đầu tiên, chúng ta học quy tắc lập trình.”
“Phốc ——” Lý Khắc Gia lại hộc máu… Không cần học liền vậy chứ…
Thật vất vả thi đậu, lại không cho anh ta lấy hơi.
Lý Thiên Mặc nhìn anh ta: “Lý Khắc Gia, cậu có ý kiến?”
Lý Khắc Gia vội lắc đầu: “Không có…”
Lôi Niễu Niễu cũng nhăn mặt, tuy cô học chút kỹ thuật hacker, nhưng… cái gì mà lập trình… cô không biết gì…
Lý Thiên Mặc giảng một tiết, mắt 18 học sinh lóe sáng!
“Thầy Lý! Không hỗ là thiên tài máy tính! Nghe giảng một buổi bằng 10 quyển sách của tỉnh em!”
Ngay cả Thái Tử Du cũng không thể không phục… Những gì trước kia anh ta không hiểu, qua một buổi học này, thấu hiểu tất cả!
Lý Thiên Mặc… Quả nhiên không đơn giản!
Những bạn học tranh vây quanh Lý Thiên Mặc hỏi cái này cái kia.
Mấy vấn đề khó giải quyết đều bu lại hỏi Lý Thiên Mặc.
Lý Thiên Mặc nói: “Mọi người đừng nóng, mọi người viết câu hỏi ra, ngày mai cùng giao cho tôi. Sau tiết học, tôi đáp lại toàn bộ.”
“Được được được! Cảm ơn thầy Lý!” Vừa rồi không phục, lúc này tất cả đều phục!
Lý Thiên Mặc nói với Thái Tử Du: “Cái đó… Tiểu Thái Nhi, cậu làm lớp trưởng đi, sau này các bạn học có chuyện gì thì tìm cậu, cậu thống nhất rồi hỏi tôi.”
“…” Thái Tử Du yếu ớt nói: “Thầy… Khi thầy gọi tên em, có thể chỉ gọi “Tiểu Thái”, đừng thêm chữ “Nhi” phía sau không…”
Anh ta giơ dấu tay: “Tiểu Thái Nhi… sao nghe giống như một loại thực phẩm màu xanh lá cây…”
(*) Tiểu Thái: dưa cải.
“Ha ha ha ——” Mọi người bật cười.
Lý Khắc Gia và Lôi Niễu Niễu buồn bực, hết một buổi học, rắm cũng nghe không hiểu!
Mỗi ngày đều nghe như vậy…
Hết giờ học, Lôi Niễu Niễu hơi mê mang, cả một buổi chiều đều không học rốt.
Buổi tối, lúc đi học, Lý Thiên Mặc đến tìm cô, cô rất không có tinh thần…
Lòng tự ái mạnh, tính cách lại háo thắng, cảm giác bị đánh bại này khiến Lôi Niễu Niễu rất buồn rầu!
Cô vốn muốn tham gia thi đấu, ắt phải hướng về hạng nhất, nhưng tham gia huấn luyện mới biết… thật sự khác xa suy nghĩ của cô!
Lý Thiên Mặc và cô cùng đến đi đường Lâm Ấm đến trường, cây liễu hai bên như mỹ nhân, cành nhõ nhẹ nhàng lay động trong gió.
Lôi Niễu Niễu đưa tay kéo một cành liễu, chợt nghe Lý Thiên Mặc nói bên tai cô: “Buổi tối ở nhà tôi.”
“Hả?” Lôi Niễu Niễu giật mình! Cô buông lỏng tay, cành liễu vừa vặn quất trúng mặt Lý Thiên Mặc…
“A ——” Lý Thiên Mặc vội giơ tay che mắt mình.
“Xin lỗi! Tôi không cố ý làm trúng anh!” Lôi Niễu Niễu bị dọa sợ, lập tức nắm tay anh, mắt anh bị quất đỏ bừng, nước mắt cũng sắp tràn ra.
Lôi Niễu Niễu nóng lòng: “Tôi thật sự không cố ý, vừa rồi anh làm tôi giật cả mình!”
Lý Thiên Mặc khoát tay, biểu thị không thèm để ý: “Không sao, không sao, một lát là ổn. Tôi nói em tối ở nhà tôi là muốn nói tôi dạy kèm nội dung trên lớp hôm nay cho em…”
Lôi Niễu Niễu đỡ trán: “Aiya… Tôi nghĩ sai…”
Nước mắt Lý Thiên Mặc tuôn trào: “Em nghĩ lệch đi đâu rồi?”
“Không có… Tôi cho là anh muốn cùng tôi… A! Lên trực thăng thật lớn trên trời!” Lôi Niễu Niễu chỉ lên trời, Lý Thiên Mặc ngẩng đầu, chỉ thấy một con chim bồ câu… bay qua…
Lý Thiên Mặc trở lại bình thường, mắt không quá đau nữa, anh thẳng người, nói: “Nếu em thật sự muốn làm chút gì với tôi, tôi cũng không phản đối…”
Lôi Niễu Niễu cắn răng, đưa tay kéo một cành, muốn bị quất nữa phải không?
Lý Thiên Mặc cười bước tới trước hai bước, tránh cành liễu. Anh cười nói: “Đùa thôi, ý tôi là tôi dạy kèm chương trình học cho em, em có thể nấu chút cơm cho tôi, báo đáp tôi…”
Lúc này, đột nhiên nghe sau lưng truyền tới giọng nói vội vàng của một nam sinh: “Thầy Lý! Thầy không thể thiên vị nha! Thầy phải dạy kèm cả em!”
Lý Thiên Mặc quay đầu nhìn, hay lắm! Người nói chuyện là… Lý Khắc Gia!
Sao ở đâu cũng có cậu?
Tên này là âm hồn không tiêu tán đúng không?
Lôi Niễu Niễu nói: “Không được không được!”
Lý Thiên Mặc nhất thời cảm động… Thì ra Niễu Niễu cũng thích thế giới hai người… Kết quả, lại nghe Lôi Niễu Niễu nói: “Nếu cậu muốn đi, cậu phải nấu cơm. Tôi không làm cho hai người!”
“Phốc ——” Lý Thiên Mặc hộc máu, tâm thật mệt mỏi…
Thế giới hai người tốt đẹp hết lần này tới lần khác có thêm một Lý Khắc Gia, đúng là phiền ૮ɦếƭ!
Thuốc dán chó thúi! Lý Thiên Mặc rất tức giận!
Tuy Lý Thiên Mặc không có ý định làm gì Lôi Niễu Niễu, nhưng đột nhiên có thêm một người, thật sự không được tự nhiên lắm nha.
Lý Khắc Gia không hề khách sáo, đến nhà Lý Thiên Mặc liền trực tiếp lấy dép mới mua ở siêu thị ra thay, xách đồ ăn vào phòng bếp.
Lý Thiên Mặc có một thói quen, chuyện đầu tiên khi về đến nhà là… tắm, thay quần áo, sau đó sẽ nấu chút đồ ăn, ăn xong, lê lết dưới đất lau bụi, dọn nhà.
Lôi Niễu Niễu ở nhà anh kỳ nghỉ hè, biết anh có thói quen này, cô vô cùng tự giác ngồi xuống trước máy vi tính, mở máy, chơi game …
Đợi nửa ngày không nghe tiếng mở nước, cô quay đầu, thấy Lý Thiên Mặc trầm mặt đứng cạnh sofa.
“Sao thế?” Lôi Niễu Niễu hỏi anh.
Lý Thiên Mặc buồn bực: “Có người ngoài, tôi không quen.”
Lôi Niễu Niễu nói: “Không phải chứ? Tôi cũng là người ngoài sao? Tôi ở nhà một kỳ nghỉ hè, tôi thấy anh rất quen mà.”
Lý Thiên Mặc híp mắt, liếc cô, trong lòng nói: Không phải tôi không xem em là người ngoài sao?
Cũng không biết Lôi Niễu Niễu nghĩ tới điều gì, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt đỏ. Hôm nay cô mặc áo thun len màu hồng, hơi nóng…
Đi bên ngoài hơn nửa ngày, đột nhiên ngồi xuống, cảm thấy hơi khó chịu. Bình thường, Lý Thiên Mặc về nhà liền tắm, cô mở máy điều hòa, sau đó thay áo ở nhà mát mẻ.
Chờ Lý Thiên Mặc tắm xong đi ra làm cơm, cô lại đi tắm, lắm tắm xong, cơm cũng nấu xong.
Nhưng hôm nay Lý Khắc Gia tới, phá vỡ quy luật cuộc sống của bọn họ.
Lý Thiên Mặc không phải người thích thay đổi, một thói quen nho nhỏ, anh có thể giữ rất nhiều năm.
Lúc này, Lý Khắc Gia bỗng nhiên từ phòng bếp đi ra, mặt đầy mờ mịt hỏi Lý Thiên Mặc: “Thầy Lý, dầu nhà thầy để chỗ nào? Trong chai dầu không còn dầu.”
Lý Thiên Mặc nói: “Tủ thứ hai phía trên.”
“À à.” Lý Khắc Gia lại vào bếp, sau đó liền nghe tiếng xào đồ ăn.
Lý Thiên Mặc cảm thấy không được tự nhiên… Giống như anh đang làm khách ở nhà người khác.
Ba người cùng ăn cơm, Lý Thiên Mặc tức giận! Tại sao tên nhóc này nấu ăn không tệ? Muốn kéo anh xuống sao?
Không, vui, vẻ!
Ăn xong, Lý Thiên Mặc lập tức giảng bài. Năng lực học tập của hai người cũng rất tốt, giảng hai giờ, hai bọn họ rốt cuộc hiểu căn bản.
Lý Khắc Gia vô cùng biết ơn, nói: “Thầy Lý, thầy quả thực rất lợi hại! Làm phiền thầy lâu như vậy, thật ngại! Hôm nay cũng đã muộn, em và Niễu Niễu về trường trước. Chúng em có gì không hiểu, ngày mai vào lớp hỏi.”
“…” Lý Thiên Mặc không vui, cậu muốn đi thì đi đi! Tại sao phải kéo Lôi Niễu Niễu đi cùng?
Lý Thiên mặc nhìn lôi Niễu Niễu, chỉ thấy cô gái này nghiêm túc suy nghĩ…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc