Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 23

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Kiệt Sâm nhận được điện thoại, lập tức điều động “Ám dạ tiểu thư” điều tra. Gần khách sạn Weston đều có camera theo dõi, muốn tìm ra người nhặt điện thoại đó, cũng không khó.
“Ông chủ…” Cô bán hàng run rẩy cắt đứt suy nghĩ Diệp Đình.
Diệp Đình liếc cô ta, lấy hai ngàn đồng trong Ϧóþ da trâu màu đen ra, cho cô ta tiền tip, anh lãnh đạm nói: “Thiết kế cái quần vừa rồi không tệ, rất có sáng kiến, định giá 28000 không tính là cao.”
“Dạ! Ông chủ!” Anh nói cái gì là cái đó! Anh nói vải vóc của anh là vàng, tôi cũng tin tưởng!
Diệp Đình nhẹ giọng nói: “Nếu trưởng quầy làm khó cô, cô nói cô ta gọi số điện thoại trên danh thi*p.”
“Cảm ơn ông chủ…” Cô bán hàng nuốt nước miếng, tăng thêm can đảm, khó khăn hỏi một câu: “Ông chủ… Anh vừa nói… Bọc lại tất cả 36C… Anh còn muốn không?”
Vừa rồi chỉ thuận miệng nói thôi đúng không?
“Dĩ nhiên.” Diệp Đình híp mắt, tầm mắt từ khuôn mặt xinh đẹp của Lăng Vi đi xuống, sau đó, anh cố ý câu môi cười, nhẹ nhàng nói: “Toàn bộ…”
Thật… lấy toàn bộ!
Trong nháy mắt, cằm cô bán hàng suýt rớt xuống đất!
Cô ta cho rằng đại boss chỉ thuận miệng nói để chọc giận đám người kia… Phải biết, tất cả 36C, khoảng nửa cửa hàng này.
Lăng Vi nhìn anh như nhìn người điên, siêu cấp đại boss rung chuyển trời đất, sát phạt quả quyết, lại có thể làm ra chuyện ngây thơ như vậy…
Từ trong tiệm đi ra, Diệp Đình đột nhiên thấp giọng nói bên tai cô: “Lăng Vi, lúc mắng người em thật đẹp mắt.”“…” Lăng Vi trừng anh: “Các anh đều khen người như vậy sao?”
Diệp Đình nhìn chăm chú đôi mắt trong suốt linh động của cô, nghiêm túc nói: “Lúc em mắng người, ánh mắt sáng ngời, rất có năng lực thần kỳ.”
“Tôi cảm ơn anh…”
“Không cần khách sáo, ca ngợi phái nữ, là nghĩa vụ của đàn ông.”
Lăng Vi thiếu chút nữa phun máu.
Hai người đi thang máy xuống lầu. Cửa thang máy đóng lại, trong không gian nhỏ hẹp chỉ còn hai người.
Anh ép cô vào trong góc, Lăng Vi ngừng thở. Mùi hoa nhẹ nhàng khoan khoái trên người anh khiến người ta không có sức đề kháng.
Anh rũ xuống lông mi thật dài, hai mắt đen như mực nhìn cô.
Lúc thang máy đi xuống, anh thấp giọng hỏi: “Bị ςướק bạn trai, trong lòng rất khó chịu phải không?”
Không biết tại sao, trong mắt anh thoáng qua tia khác thường.
Lăng Vi hít một hơi, những hình ảnh đã từng như phim trở lại trong đầu.
Cô quay mặt, ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm tròng mắt đen sâu thẳm của anh, nói: “Không có gì, có thể ςướק đi, không coi là yêu thật.”
Anh chăm chú nhìn mắt cô, trong mắt cô có tia đau thương, nhưng nhiều hơn là kiên trì.Diệp Đình nhìn cô một hồi, từ từ nhếch môi cười.
Lăng Vi ngơ ngẩn, bị nụ cười của anh làm rung động, dáng vẻ người này cười xấu xa, quả thật không thể đẹp mắt hơn.
Đột nhiên muốn vẽ vẻ mặt này.
“Đẹp không?” Anh chợt hỏi.
“Khụ…” Lăng Vi bị sắc, đỏ mặt nói: “Cũng không tệ lắm.”
“À? Em từng gặp người đàn ông nào anh tuấn, giàu có, thông minh hơn tôi?”
“…” Mẹ nó! Không có cách nào vui vẻ tán gẫu với tên cuồng tự luyến này.
Hai người đi ra cao ốc, Lăng Vi cho là anh muốn trở về công ty hoặc biệt thự, không nghĩ rằng anh lại kéo cô đi tới cửa rạp chiếu phim.
“Anh muốn xem phim?” Lăng Vi hơi kinh ngạc.
Người như Diệp Đình cũng xem phim?
Lăng Vi cho là mình hiểu nhầm, liền đứng ở đường chính, nhìn chằm chằm bóng lưng anh, xem anh rốt cuộc muốn làm gì.
Kết quả, chỉ thấy tay anh đặt lên tay cầm cửa rạp phim…
Hình như anh do dự một lát, nhưng vẫn đẩy cửa tiến vào.
Hiếm thấy! Thật hiếm thấy…
Bây giờ cô không thấy lạ tại sao anh tới xem phim, mà thấy lạ tại sao anh phải kéo cô đi xem phim chung?
Lăng Vi thấy anh muốn đi vào trong, vội gọi anh: “Diệp Đình, anh muốn xem phim thật sao?”
Diệp Đình quay đầu, liếc cô: “Nếu không thì sao?”
“…” Lăng Vi cảm thấy buồn cười, chỉ chỉ mũi mình: “Anh muốn xem cùng tôi?”
Ánh mắt cô rất không chắc chắn, điều này khiến Diệp Đình rất khó chịu.
“Nếu không thì sao?”
Lăng Vi nhìn chung quanh, đánh vỡ đầu cũng không nghĩ ra, Diệp Đình lại muốn xem phim cùng cô?
“Tại sao?”
Quá kỳ quái!
Mua quần áo còn nói được, vì phải tham gia tiệc rượu.Nhưng mà… Xem phim cũng không cần thiết đúng không?
Ngay cả học sinh tiểu học 10 tuổi cũng biết, nam nữ cùng đi xem phim, đó không phải là anh em tốt, thì chính là bạn thân, nếu không là tình nhân.
Anh và cô không phải anh em tốt, cũng không phải bạn thân, càng không thể coi là tình nhân.
Như vậy, cùng đi xem phim, nếu không có lý do gì, thật sự quá kỳ quái.
Diệp Đình quay đầu nhìn cô, chỉ thấy cô xinh đẹp đứng trên đường chính, váy màu trắng tung bay trong gió, cặp mắt đào hoa xinh đẹp đang nghi hoặc chớp chớp, ánh mắt trong suốt, yêu kiều lấp lánh, mang theo tia phản xạ ánh sáng mặt trời.
Tựa như không biết rõ, thề không đi vào.
Diệp Đình không nhịn được.
Thấy cô nhìn anh chằm chằm, đôi mắt xinh đẹp hơi cong, đặc biệt nghịch ngợm, tâm tình anh tốt hơn.
Anh nhìn cô chốclát, thấy cô vẫn là bộ dạng cực kỳ muốn một câu trả lời.
Anh liền thu hồi thái độ không kiên nhẫn, mím môi, nhìn vào mắt cô, hỏi: “Thế nào?”
Lăng Vi nhíu mày: “Vô duyên vô cớ đi xem phim làm gì?”Diệp Đình nhìn chăm chú vào cô, trịnh trọng nói: “Tôi đang theo đuổi em.”
“…” Tim Lăng Vi đập tăng vọt tới 200! Cô suýt chút nữa phun máu đầy mặt anh.
Cô nhìn anh như nhìn quỷ: “Theo đuổi tôi? Tại sao muốn theo đuổi tôi? Đầu anh có vấn đề à?”
“Theo đuổi em thì đầu tôi có vấn đề? Xem ra đầu em từng bị thiên thạch đập vào.” Anh vươn tay, 乃úng trán cô.
Ngón tay ấm áp của anh 乃úng trán cô, làm cho khuôn mặt xinh đẹp của cô lập tức nóng lên. Dưới nắng gắt, màu da trắng nõn lập tức phủ một lớp màu đỏ, đẹp đến mức khiến người khác nhìn lom lom.
Diệp Đình nhìn cô chăm chú, cảm thấy có dòng điện nhảy tót lên.
Lăng Vi xoay mặt đi, lui về sau nửa bước, nghĩ tới “Hợp đồng” anh nói, đại khái là vì tiệc rượu đó? Người này cũng thú ví, tùy tiện tìm một người kết hôn có khó khăn như vậy sao? Huống chi điều kiện vượt trội, chắc chắn có rất nhiều phụ nữ xinh đẹp đổ xô vào. Cần gì phải bắt người nghèo như cô tới trêu chọc?
Cô đang suy nghĩ, thấy Diệp Đình đẩy cửa đi vào.
Anh vừa bước chân vào cửa, liền nghe có người thấp giọng kinh hô: “Wow! Trời ơi! Thật đẹp trai!” “Nhìn kìa! Người đàn ông kia là minh tinh đúng không?”
“Má ai! Thật đẹp trai thật lạnh lùng nha! Cho tới bây giờ, tôi chưa từng thấy người đàn ông nào đẹp trai như vậy!” Một cô gái đứng cạnh cửa đỏ mặt.
Cô ta nín thở, tuy đè thấp giọng, nhưng vẫn bị rất nhiều người nghe được.
Các đôi nam nữ đang chờ xem phim đứng ngoài cửa nhìn qua.
“Òa nam thần. thật đẹp trai…”
Cửa mở ra, Diệp Đình cao lớn ăn mặc tây trang màu đen, khuôn mặt tuấn khốc không có biểu tình gì, ánh mắt sắc bén nhìn xung quanh giống như không có thứ gì lọt được vào mắt anh.
Trong mắt anh dường như không có chỗ trống cho vật khác nhưng lại không khiến người ta có cảm giác anh cao ngạo, chỉ cảm thấy hơi thở lạnh lùng phát ra từ trong xương của anh.
Anh vững vàng đi vào.
Thiết kế tây trang càng làm nổi bật phong thế tuấn lãng của anh, khí chất lỗi lạc, vô cùng quyến rũ. Anh như không nhìn thấy ánh mắt sùng bái của người khác, có lẽ đã quen bị người khác nhìn chằm chằm nên hoàn toàn không có cảm giác gì.
“Tiên sinh, ngài mua… vé nào?” Cô bé bán vé cúi đầu quên cả nói chào mừng đã tới.
Diệp Đình ngẩng đầu nhìn phụ đề phim liền tùy tiện chọn một phim.
Cô gái bán vé vội vàng đưa vé cho anh, chỉ dám nhìn anh một chút, nhỏ giọng hỏi: “Phim này… chỉ có ghế dựa tình nhân… ngài muốn mua sao?”
Diệp Đình gật gật đầu.
“Hai vé…… Phải không?”Diệp Đình không nói chuyện, dùng ngón tay gõ mặt bàn. Cô gái bán vé cảm thấy áp lực, đưa vé đặt lên mặt bàn, không dám tận tay anh. Bởi vì áp lực quá lớn cô ấy làm gì cũng cảm thấy như cố gắng hết sức.
Xung quanh yên lặng như tờ, tất cả mọi người đều nhìn Diệp Đình.
Anh cao 1m89, so với người qua đường thì cao hơn một cái đầu, cả đại sảnh bán vé lớn như vậy như chỉ thấy mỗi mình anh, gần như các cô bé đều cắn môi, ánh mắt lấp lánh nhìn anh.
Đám đàn ông bên cạnh không ai vui nổi. Tất cả đều dùng ánh mắt phẫn nộ, khiêu khích nhìn Diệp Đình.
Nhưng không ai dám chủ động khiêu khích, bởi vì người đàn ông đứng đó, không nói gì nhưng khiến cho người ta cảm thấy áp bách, chỉ nhìn khí chất, cử chỉ liền cảm thấy được nhất định người đàn ông này có sự nghiệp thành công, giàu có, gan dạ sáng suốt, có thân phận có thể tự phụ.
Diệp Đình mua vé xong đứng yên, lập tức phát hiện Lăng Vi không đi vào theo.
Anh khẽ nhíu mày nhìn ra cửa thì thấy Lăng Vi đang gọi điện thoại.
Anh đứng đó yên lặng chờ.
“Này, anh ấy tới một mình sao, bạn gái của anh ấy chưa tới sao?” Có mấy cô gái nhìn khắp nơi.
Một cô gái khác cả giận: “Có đàn bà nào vô tâm vô phổi như vậy, lại khiến người đàn ông đẹp trai như vậy chờ đợi chứ?”
“Đúng thế.” Một cô gái xinh đẹp, đáng yêu, nháy mắt nói: “Nếu anh ấy không có bạn gái tôi có thể xem cùng anh ấy.. nhìn chúng ta đáng thương bao nhiêu, chỉ có thể cùng chi em tốt ra ngoài xem phim.”
“Vậy cậu qua hỏi đi.” Chị em tốt của cô ta xúi giục.Bên cạnh cô ta lại có người nói: “Mình nhìn thấy người ta mua hai vé chắc là cô gái kia còn chưa tới chăng?”
Cô gái xinh đẹp kia lại nói: “Anh ấy mua hai vé rồi cô ta còn chưa tới cũng quá mặt mũi rồi, đàn bà không tuân thủ như vậy không cần thì hơn.”
Chị em tốt của cô ta lập tức phun trào: “Cậu không biết xấu hổ còn nói người ta? Mỗi lần cậu ra ngoài còn không phải muộn tận 30ph hay sao?”
“……”
Đại sảnh bán vé rào rào nghị luận, Diệp Đình như đứng bên ngoài vũ trụ vậy.
Giống như mọi chuyện đang phát sinh đều không liên quan tới anh. Từ đầu đến cuối vẫn đạm mạc, biểu tình lạnh nhạt.
Lăng Vi nói chuyện điện thoại xong liền thấy đại sảnh bán vé, gần như mọi người đều đang nhìn Diệp Đình, nếu hiện tại cô mà không vào… không biết sẽ gây náo nhiệt thế nào…
Một người đàn ông mua hai vé xem phim, sau đó một mình đứng đó, nữ chính mãi vẫn không xuất hiện xấu hổ đến mức nào, haha…
Lăng Vi rất muốn cười, cô không vào thì sao đây? Không đi vào thì sao đây?
Anh đáng bị như vậy.
Để cho anh cứ tự đại, tự kỷ, cuồng vọng đi.
Hừ…
Diệp Đình nhìn chằm chằm vào cô, nhìn thấy nụ cười giảo hoạt của cô, sắc mặt anh đen đi.
Ánh mắt của anh sắc bén, thâm trầm, đôi môi mỏng mím lại, đôi mắt gắt gao nhìn vào đôi môi cô như nếu cô còn không dám vào anh lập tức dùng mắt Gi*t ૮ɦếƭ cô vậy.
Trong ánh mắt của anh đầy uy Hi*p,Lăng Vi cố tình không để mình bị kéo vào đó, cô nhếch môi cười khiêu khích với anh.
Mọi người trong đại sảnh bán vé dường như đoán được gì, ánh mắt không tự chủ nhìn ra ngoài.
Chỉ thấy ngoài cửa có một cô gái mặc trang phục màu trắng đang đứng dưới ánh mặt trời. Làn da của cô trắng như tuyết, gương mặt tinh xảo, dáng người tinh tế.
Trang phục màu trắng càng khiến làn da trắng của cô thêm oánh nhuận, khí chất siêu quần.
Cô gái này, cả người lộ ra khí chất thanh nhã cao quý.
Cô gái vừa nãy muốn xem phim cùng Diệp Đình đột nhiên không nói nên lời, cả người như bị đánh bại, ủ dột cụp đuôi.
Còn mấy cô gái nóng lòng muốn thử cũng như cà tím phơi sương héo cả đám.
Quả nhiên… tuấn nam phải xứng với mỹ nữ.
Các cô cũng chỉ có thể nhìn mà xem nhưng lúc này bọn họ nhận ra có gì đó không thích hợp.
Vì sao đám đàn ông bên cạnh bọn họ ai nấy ánh mắt sáng quắc nhìn thẳng.
Bọn họ đều nhìn ra cửa, có người còn duỗi cổ để xem.
“Nhìn cái gì mà nhìn, cô ta đẹp bằng bà sao?” Lập tức có cô gái nổi bão, túm chặt lỗ tai người đàn ông bắt đều nhéo.Người đàn ông không chịu thua, giữ chặt tay người đàn bà dùng sức gạt ra: “Không biết xấu hổ còn nói tôi sao? Vừa nãy là ai thấy người đàn ông kia còn gấp gáp hơn cả tôi hả?”
“Tôi gấp gáp thì sao nào? Người ta là nhân tài, sự nghiệp thành công, tôi nhìn thì sao? Nếu anh cũng giống như người ta thì tôi cũng gấp gáp nhìn anh mỗi người.”
“Xí.” Người đàn ông ghét bỏ hừ nói: “Cô cũng không nhìn xem đức hạnh của cô xem, người như tinh tinh cái thì người ta sẽ coi trọng cô sao? Tôi bị cận mới không thấy vẻ mặt đầy lông đen của cô.”
“Anh cái rắm ấy, *** nó anh nói ai là tinh tinh cái hả?” Cô gái kia bị chọc giận bắt đầu cào anh ta.
Lăng Vi vừa thấy, sao lại rối loạn rồi hả?
Vì sự đoàn kết của chủ nghĩa xã hội… cô nhấc chân đi vào đại sảnh bán vé.
Diệp Đình thấy cô đi vào, khuôn mặt căng ra mới hòa hoãn lại, ánh mắt sắc bén cũng dịu đi rất nhiều.
Lăng Vi đi tới chỗ anh, nhếch môi cười gọi: “Anh….”
Sau đó duỗi tay cầm vé xem phim trong tay anh cười ngọt ngào: “Phim hoạt hình hả? Được, lâu lắm rồi chúng ta chưa xem phim hoạt hình.”
Xung quanh mọi người câm nín, bọn họ nhìn qua, cái gì?
Anh sao?
Trời ạ, ầm ĩ nửa ngày thì ra người ta là anh em….
Đôi tình nhân vừa cãi nhau kìa dần nhỏ giọng, cô gái hừ một tiếng nói: “Không phải tôi là tinh tinh cái sao? Tôi là tinh tinh cái thì anh còn ở cạnh tôi làm gì, nhanh cút đi.”
Người đàn ông cợt nhả đưa mặt lại gần, làm mặt quỷ: “Tôi là tinh tinh đực mới cần tinh tinh cái.”
“…”
“…”
Người bên cạnh đều hết chỗ nói rồi.
Lúc này, phim sắp bắt đầu, đoàn người kéo nhau đi vào phòng chiếu phim.
Không ai nhìn thấy Diệp Đình đang đen mặt, anh?
Thế mà cô còn dám kêu?
Đôi mắt Diệp Đình thâm trầm, giống như đang có ý đồ xấu.
Lăng Vi cầm vé xem phim đi tới lối vào phòng chiếu phim, kiểm vé, cầm kính 3D đi vào.
Bọn họ ngồi phía sau, tuy là phòng dành cho khách quý nhưng cũng có rất nhiều người.
Chỉ một lát Diệp Đình đi tới ngồi xuống cạnh cô, trong tay cầm bỏng ngô và đồ uống.
Ồ…… Thật không nghĩ tới, Diệp boss sẽ mua mấy thứ này...
Phim bắt đầu chiếu, Lăng Vi đeo kính nhìn chằm chằm màn hình, nói thật phim hoạt hình... cô không có hứng thú gì.Xem một lúc, tuy cốt truyện chặt chẽ nhưng rõ ràng là cho trẻ con xem.
Cô không có hứng thú uống đồ uống, lẩm bẩm một câu: “Không nghĩ tới Diệp đại tổng tài lại thích xem phim hoạt hình nha?”
Diệp Đình nhàn nhạt hừ, “Đúng vậy, mang em gái đi cùng thì phải xem phim hoạt hình. Chỉ số thông minh không được cao sợ nó xem không hiểu.”
“…” Lăng Vi thiếu chút nữa bị sặc nước, người này sao lại cứ mang thù vậy nhỉ?
Phim đang chiếu liền nghe thấy người bên cạnh ưm ưm thở dốc.
Lăng Vi lấy kính xuống quay đầu nhìn lại liền thấy một đôi tình nhân đang ôm, nhiệt liệt hôn môi. Bàn tay người đàn ông còn sờ qua sờ lại trên người cô gái.
Tuy rằng ánh sáng trong phòng không có nhưng là ánh sáng từ trên màn hình vẫn rất sáng, cái gì cũng có thể thấy rõ, tất cả mọi người đều đang chuyên chú xem phim mà tiếng thở dốc này càng rõ ràng và mập mờ.
Lăng Vi xấu hổ quay đầu đi lại không nghĩ tới Diệp Đình cũng đang quay đầu xem, hai người một sai một vừa vặn đúng lúc môi cô chạm vào môi anh.
Hai người không đeo kính, có thể nhìn thấy ánh sáng trong mắt đối phương, sắc mặt cô ửng đỏ, đôi tình nhân phía sau không coi air a gì, động tình ôm hôn. Người đàn ông xốc áo cô gái xoa xoa.
Đôi chân cô gái còn đang gác lên phía sau mặt ghế Lăng Vi và Diệp Đình đang ngồi, động tình ngâm nga.
Sắc mặt Lăng Vi ngày càng đỏ, hoàn toàn không nghĩ tới lại gặp phải cảnh xấu hổ như vậy.Mà Diệp Đình vừa lúc quay đầu nhìn cô chằm chằm, Lăng Vi bị anh nhìn chằm chằm khiến cả người nóng lên vội vàng đưa tay đẩy mặt anh ra để anh nhìn thẳng man hình.
Lòng bàn tay của cô thật mềm mại, vì vừa cầm đồ uống có đá cho nên hơi lạnh, chạm vào mặt anh cực kì thoải mái.
Anh duỗi tay nắm lấy tay cô, như muốn đùa ôm cô vào lòng. Lăng Vi kinh ngạc ngước mắt nhìn anh. Nhưng trong phòng cực kì yên tĩnh, cô không thể lớn tiếng ồn ào nên chỉ tức giận trừng anh, nhưng ở trong mắt anh lại có phong tình khác, đôi mắt giận dữ lại lấp lánh, bàn tay nhỏ nắm láy vạt áo trước иgự¢ anh. Rõ ràng muốn đánh anh nhưng cô lại không biết cả người cô không xương mềm mại mang theo sự ấm áp càng khiến anh thoải mái hơn.
Diệp Đình nhìn chằm chằm đôi mắt đào hoa vừa tức giận vừa xấu hổ đó liền cười: “Không phải em nói phim hoạt hình khó xem sao? Tôi đẹp mắt hơn đúng không?” Anh nắm lấy tay cô xoa xoa má mình.
Lăng Vi hít một hơi thật sâu trừng anh: “Đừng có ồn ào, xem phim đi. Anh còn như vậy tôi sẽ đi đấy.”
Lăng Vi nhìn anh lại thấy anh càng dán mặt lại gần hơn.
Hơi thở của anh thật nóng, phả vào mặt cô làm cho mặt cô nóng lên.
Lăng Vi né tránh, Diệp Đình bức cô sát góc, đột nhiên cười nhạo: “Trên mặt em dính bỏng... tôi lấy giúp em mà thôi.” Anh duỗi tay phủi trên mặt cô.
Lăng Vi đánh vào tay anh, người này trêu đùa thật thú vị.
Nhưng mà nâng mu bàn tay lên, quả nhiên... khóe môi bên phải dính bỏng.
Mất mặt muốn ૮ɦếƭ.
Hai người lại tiếp tục xem phim, cặp đôi phía sau vẫn không ngừng ưm ưm.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc