Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 184

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lôi Tuấn suy nghĩ một lát, hỏi: “Anh anh và chị dâu anh làm sao quen nhau?”
Nói xong, vỗ đùi: “Bọn họ gặp nhau ở nhà chị dâu anh, anh Đình bị thương, từ sân thượng tòa nhà đối diện nhảy qua ban công nhà chị dâu anh.”
“Được, vậy hai chúng ta tái diễn.”
Hạ Tiểu Hi để sôcôla xuống, làm bộ nằm trên sofa, vẽ vẽ.
Diệp Đình và Lăng Vi không lên tiếng, nhìn hai người này nháo.
Lôi Đình và Hoa Thiếu Kiền cũng chăm chú nhìn hai người bọn họ.
Lăng Trí và Lăng Tiêu, còn có Tiểu Tony đều tò mò nhìn hai người.
“Bắt đầu nha ——” Lôi Tuấn xoắn tay áo.
“Ùm ——” Lôi Tuấn làm bộ nhảy từ lầu đối diện qua, anh nhảy đùng lên sofa…
Hạ Tiểu Hi thật đau lòng sofa kia…
Bị anh đạp một cái hố to!
Lôi Tuấn nói: “Em mau dậy đi! Lúc ấy anh anh trúng thuốc kích tình, đẩy ngã chị dâu anh.”

“Oh oh.” Hạ Tiểu Hi lập tức bò dậy, làm bộ kéo áo trước иgự¢ mình: “Đừng tới đây… Đừng tới đây…”
“Phốc ——” Mọi người trong phòng bật cười…
Mỗi người tự tưởng tượng hình ảnh Lăng Vi nói “Đừng tới đây”, thật sự không dám nhìn thẳng…
Lăng Trí kéo tay Lăng Tiểu và Tiểu Tony, nói: “Ông nội dẫn cháu lên lầu chơi xếp gỗ.”
Tiểu Tony, Lăng Tiêu và Lăng Trí lên lầu.
Lôi Tuấn và Hạ Tiểu Hi đánh nhau trên sofa.
Hạ Tiểu Hi đạp rồi đẩy, Lôi Tuấn nắm tay cô, ấn cô dưới người, Hạ Tiểu Hi hô to: “Buông tôi ra, đau quá…. A….”
Lăng Vi che mặt: “Hay là chúng ta đổi cảnh đi…” Cay mắt như vậy là thế nào?
Lôi Tuấn gật đầu: “Được được được, đổi cảnh. Đổi cảnh xem phim.”
Lôi Tuấn khoác thêm một áo choàng dài, kéo tay áo lên, làm giống như lão đại băng đảng, cắn tăm xỉa răng, đeo kính mát.
Anh đi ra như con cua: “Cô bé, xem phim cùng đại gia đi!”
Hạ Tiểu Hi lắc đầu: “Người ta không đi đâu…”
“Sao không đi? Không phải lần trước xem phim, em rất kích động sao?”
“Phốc ——”
Hại mắt!
Diệp Đình nắm tay Lăng Vi, hỏi: “Em mệt không? Lên lầu không?”
Lăng Vi cùng anh lên lầu.
Còn lại Hoa Thiếu Kiền và Lôi Đình rất nể mặt, không bỏ đi.
Lôi Tuấn đột nhiên nghĩ tới một cảnh kinh điển…
Chính là cảnh chị dâu làm “Sườn xào chua ngọt” cho anh Đình, sau đó… nước sốt dính quần anh Đình, chị dâu nói xin lỗi cái ௱ôЛƓ anh Đình…
Ha ha ha ha —— Lôi Tuấn chỉ nghĩ một chút thôi cũng cảm thấy chua chua.
Liền bảo Hạ Tiểu Hi đi pha một ly càfe.
Vì làm thức ăn quá lãng phí thời gian.
Lúc Hạ Tiểu Hi trở lại, Lôi Tuấn gạc chân cô…
Quả nhiên, ly càfe đổ lên quần Lôi Tuấn.
Theo kịch bản, Hạ Tiểu Hi nên cầm khăn giấy lau cho anh…
Kết quả —— Lại thấy Lôi Tuấn “a” một tiếng, nhảy cỡn lên: “Ai u ૮ɦếƭ tôi! Nóng như vậy ——”
૮ɦếƭ tiệt! Nóng ૮ɦếƭ anh em của lão tử rồi!
“A ——” Anh che quần, không ngừng nhảy nhảy nhảy ——
Lôi Đình và Hoa Thiếu Kiền vừa lúng túng vừa buồn cười… Hai người vội lên lầu, đóng cửa phòng cười lớn.
Lôi Đình che mặt, khi nào anh cô mới không ngốc vậy nữa?
Dưới lầu, Lôi Tuấn lớn tiếng gào khóc.
Nhảy nhảy nhảy: “Em bưng nước nóng như vậy làm gì?”
Lôi Tuấn hoài nghi anh em của anh có thể bị đun chín rồi…
Mặt Hạ Tiểu Hi đầy vô tội: “Càfe không nóng uống không ngon nha…”
Lôi Tuấn ngửa mặt câm nín hỏi trời… Nếu anh em của lão tử bị phỏng đến hỏng, xem em sau này làm thế nào!
“Phỏng rồi sao? Em xem.”
Hạ Tiểu Hi bị biểu tình của anh hù dọa, đuổi theo kéo áo anh lên.
“Aiya… bị phỏng đỏ.”
Bụng Lôi Tuấn hồng hồng rồi.
Hạ Tiểu Hi cắn môi, hỏi anh: “Nóng lắm sao?”
Lôi Tuấn lắc đầu: “Không sao, heo ૮ɦếƭ không sợ nước sôi!”
“Ha ha —— Anh là heo ૮ɦếƭ à?”
Hạ Tiểu Hi cười ra tiếng nhưng rất đau lòng anh: “Em nhìn bên dưới xem.”
Hạ Tiểu Hi đưa tay kéo quần anh.
“Đừng…” Lôi Tuấn ngăn tôi cô: “Em muốn xem, hay là chúng ta về phòng xem đi.”
Làm chuyện này ở phòng khách, da mặt anh dày đi nữa cũng không có không biết thẹn nha… Lỡ như trẻ con xuống lầu… nhìn thấy bọn họ…. thì sao…
Hạ Tiểu Hi vội kéo anh lên phòng.
“Em xem có bị phỏng hay chưa.”
Vừa vào cửa, Hạ Tiểu Hi liền tụt quần anh.
Não Lôi Tuấn co rút, nói một câu: “Có chín hay chưa, chẳng phải em nếm thử thì biết sao?”
(*) Trong tiếng Trung, bị phỏng và đun chín cùng một từ.
“…”
Phốc —— nếm thử…
Hạ Tiểu Hi ngẩng đầu nhìn anh, mặt đầy khi*p sợ.
Lôi Tuấn cũng nhìn cô, chỉ thấy mắt cô trừng thật to.
Lôi Tuấn bối rối…
Anh ngẩng đầu nhìn trần nhà: “Câu vừa rồi không phải anh nói…”
Anh rất trong sáng!
Hạ Tiểu Hi đột nhiên kéo anh vào phòng tắm.
Lôi Tuấn mờ mịt, đây là muốn làm gì? Vợ chồng tắm uyên ương sao?
Hay là muốn rửa sạch giúp anh,… nếm thử giúp anh?
Lôi Tuấn đắc ý đến độ nước mũi muốn nổi bọt, thật ra, anh rất mong đợi.
Anh còn đang đắc ý, thấy vợ anh mở nước nóng, nước kia nóng hổi nóng hổi!
Bốc hơi nóng.
Một tay cô cầm vòi sen, một tay kéo quần anh: “Tới đây tới đây, em thấy em trai anh vẫn chưa chín hoàn toàn, em đun chín giúp anh…”
“Phốc —— a a a…. Vợ tha mạng!”
Lôi Tuấn trong nháy mắt mất hy vọng, đây là vợ yêu của anh sao?
Lôi Tuấn vừa lôi quần vừa chạy ra ngoài.
Hạ Tiểu Hi cười lớn: “Em chọc anh thôi, mau tới đây, em tắm cho anh, cả người anh đều là mùi càfe.”
Cô chỉnh nước ấm, Lôi Tuấn mới dám đi vào.
Aiya… Nha đầu này, khi nào học hư rồi?
Khiến anh vui mừng là nha đầu này cực kỳ nghiêm túc tắm cho anh, tay nhỏ mang theo dòng điện, tắm sạch sẽ bụng, иgự¢, bắp đùi cho anh.
“Cưới vợ này thật sự không uổng.” Lôi Tuấn hài lòng, cho rằng cô tùy tiện tắm cho anh là xong chuyện, lại không ngờ… Cô tắm mãi không xong.
Lôi Tuấn chịu đựng chịu đựng, nhịn đến mức gân xanh nhảy nhảy. Đột nhiên không nhịn được nữa, đè đầu nhỏ cô: “Vợ, thử đi.”

Từ phòng tắm đi ra, Hạ Tiểu Hi che miệng, tặng anh một combo vô ảnh cước!
Lôi Tuấn mặc cho cô đánh, Hạ Tiểu Hi đánh răng, súc miệng: “Ọe ——”
Thật đáng ghét! Anh lại bắt cô nếm thử!
“Vợ, anh đừng tức giận, anh quỳ bàn phím còn không được sao?”
Nói xong, liền tháo bàn phím máy vi tính, quỳ lên.
Hạ Tiểu Hi trừng anh: “Anh!”
Lôi Tuấn thật cảm động: “Vợ, anh biết em vẫn đau lòng anh…”
Hạ Tiểu Hi lại cười u ám: “Đừng… Đừng vội khen em, vô dụng!”
Dứt lời, giơ tay đập bể chén trà: “Phải quỳ cái này.”
“Phốc —— quỳ thủy tinh đã vỡ sao?”
Vợ, không thể, tim quá đen…
Lôi Tuấn ngửa mặt không nói, nước mắt chảy dài.
Hạ Tiểu Hi ước lượng chén sứ trong tay, miệng nhỏ nhếch lên: “Hoặc là quỳ thủy tinh, hoặc là quỳ sa cầu!”
“Sa cầu là cái gì?” Lôi Tuấn vô cùng muốn sống hỏi.
Hạ Tiểu Hi nói cực kỳ nghiêm túc: “Chính là lấy trái banh lăn bột, quỳ một ngày cũng không thể quỳ hết bột.”
“…”
Ai nói cô gái này ngốc nghếch đáng yêu?
Cô khôn khéo hơn ai khác có được không?
Hạ Tiểu Hi không vui, Lôi Tuấn ngàn dỗ vạn dỗ, dỗ không được, dứt khoát vác cô vào phòng tắm, tắm cho cô một lần. Tắm xong, trực tiếp đẩy ngã cô, ăn cô một lượt.
Buổi trưa, lúc ăn cơm đoàn viên, Lăng Trí dọn một bàn thức ăn lớn, gọi ai ai cũng không xuống.
Ông đi gõ cửa phòng Lôi Tuấn và Hạ Tiểu Hi, Lôi Tuấn nói: “Dạ, lát nữa xuống ạ ——”
Hạ Tiểu Hi đẩy anh: “Mau lên! Chú đang gọi đấy!”
Tiểu mã của Lôi Tuấn tăng tốc, nửa giờ sau, rốt cuộc giải quyết xong!
Lúc anh xuống, phát hiện những người khác cũng không xuống.
“Mọi người đâu?”
Lăng Trí nói: “Bọn họ đều bận rộn, mặc kệ bọn họ, chúng ta uống hai chung trước!”
Lôi Tuấn thầm nghĩ, Tiểu Đình và Hoa Thiếu Kiền người ta bận khanh khanh ta ta còn nói được, anh Đình và chị dâu bận gì?
Chị dâu anh mang thai, lại không thể cái đó…
“Cháu đi gọi bọn họ!” Lôi Tuấn cắn răng: “Lão tử không được iện nghi, các người cũng không thể tiện nghi!”
“Ầm ầm ầm ——” Lôi Tuấn dùng sức đập cửa: “Tiểu Đình, Thiếu Kiền —— ăn cơm!”
“Ừ… Ọe ——”
Đây là tiếng gì?
“Ọe ——”
Lôi Đình mở cửa: “Ọe ——”
“Đây là sao?”
Sao tiếng giống lúc vợ anh giúp anh *** vậy?
Lôi Tuấn trong nháy mắt liền nghĩ bậy.
Kết quả, chỉ thấy Lôi Đình che miệng, quay đầu nói với Hoa Thiếu Kiền: “Chồng… Hình như em có…”
“Ọe ——”
Chạy vào phòng vệ sinh nôn mửa.
Lôi Đình nôn đến trời đất u ám…
Lăng Vi cách vách vẻ mặt ửng đỏ đi ra: “Tiểu Đình sao thế?”
Lôi Đình khoát tay: “Không sao, chỉ buồn nôn…” Lúc này Hoa Thiếu Kiền đã đi tới cạnh cô, giơ tay vỗ lưng cho cô.
“Hình như em có…”
Trong mắt Hoa Thiếu Kiền đầy ngạc nhiên mừng rỡ! Anh thật vui vẻ, thật hạnh phúc! Tiểu Đình mang thai con anh sao?
Gần đây bọn họ quả thật rất thường xuyên, hơn nữa không có phòng tránh…
Có, rất bình thường nha!
Hoa Thiếu Kiền kích động ôm hôn cô: “Vợ, chúng ta có con!”
Lôi Đình cũng rất vui vẻ, chị dâu mang thai tốn rất nhiều sức lực, không nghĩ tới cô lại dễ mang thai như vậy?
Lôi Đình lại nói: “Còn chưa chắc chắn đâu, phải kiểm tra mới biết.”
Hoa Thiếu kiền vội lái xe đi mua que thử thai. Người khác mua, anh không yên tâm.
Một lát sau, anh xách bao lớn bao nhỏ que thử thai về, đủ các loại…
“Vợ, mau đi kiểm tra.”
Quả nhiên, hai gạch!!!
“Mang thai? Mang thai thật?”
Lăng Trí cực kỳ vui vẻ, ông cũng xem Lôi Đình như con ông, bây giờ Tiểu Vi mang thai, còn sinh đôi, hơn nữa kiểm tra sức khỏe đều rất tốt.
Bây giờ Tiểu Đình cũng mang thai… Còn thiếu Lôi Tuấn thôi.
“Tiểu Tuấn phải cố lên nha!”
Vẻ mặt Lôi Tuấn đầy đau khổ: “Không phải cháu cố gắng là mang thai được…”
Nói xong, oán niệm nhìn Hạ Tiểu Hi: “Em nhìn người ta rồi nhìn lại em đi!”
Đều là nôn, nhưng người ta nôn ra đứa con.
Cô nôn đều là chất lỏng màu trắng!
Hạ Tiểu Hi cũng trừng anh: “Không mang thai được là vấn đề của em sao? Nói không chừng là anh không có chất lượng! Anh nhìn người ta rồi nhìn lại anh đi!”
“Phốc ——” Lôi Tuấn trong nháy mắt cảm thấy đầu gối trúng một mũi tên.
Vừa rồi anh là người đầu tiên xuống lầu, nhưng anh sợ chú chờ sốt ruột, không phải là anh không có chất lượng nha…
Hu hu ——
Nước mắt rơi ào ạt…
Lôi Tuấn buồn bực!
“Hừ ——” Một người, hai người không biết xấu hổ!
Có con mau như vây.
Sau này cho các người chỉ được nhìn vợ mình mà thèm, chỉ có thể nhìn, không thể sờ, không thể ăn…
Ha ha ha ha ——
Lôi Tuấn ngược lại cảm thấy không mang thai là chuyện tốt, anh có thể tùy tiện dày vò, ha ha ha…
Nhún vai, cười gian.
Ăn cơm đoàn viên xong, Lôi Tuấn vô cùng không biết xấu hổ kéo Hạ Tiểu Hi về phòng, dùng sức khiến Hạ Tiểu Hi kêu lớn tiếng!
Muốn tức ૮ɦếƭ đám ngu không biết xấu hổ có con trước anh!
“Aiya, người ta mới ăn xong, khó chịu quá, không muốn động nữa!”
Hạ Tiểu Hi chơi xấu, cô căng bụng! Thức ăn quá ngon, bây giờ cô gần như không động được!
Lôi Tuấn nhất thời nghĩ tới một cách thất đức, anh nói: “Em ăn quá nhiều, phải kêu to mới được, kêu to có thể giúp tiêu hoá!”
Hạ Tiểu Hi nửa tin nửa ngờ: “Thật hay giả? Kêu thế nào?”
Tay cô xoa dạ dày, thật quá khó chịu.
Lôi Tuấn chạy tới, ôm cô vào trong иgự¢, lấy tay cô ra, đưa tay xoa bụng cho cô, trong lòng nghĩ, da vợ thật mịn… vừa trơn vừa mềm, nhưng miệng lại giả vờ chê bai: “Mỗi ngày chỉ biết ăn thôi, ăn thành heo, xem em làm thế nào.”
Vừa xoa vừa bảo cô kêu: “Anh xoa cho em, thở đều, em kêu a a a.”
“A a a gì? Khó nghe như vậy, em không kêu!”
Lôi Tuấn ôm cô tới sofa gần cửa, kiên nhẫn dạy cô: “Không phải a a a, đúng… A a… A a a… Nào, em thử đi, em kêu xong liền thuận khí. Dạ dày cũng không căng phồng nữa. Mau mau mau ——”
Hạ Tiểu Hi bị anh xoa hơi khó chịu, bĩu môi, kêu lớn: “A… A a…. A a a ——”
“Phốc ——” Lôi Tuấn muốn điên, đây là hiện trường Gi*t người sao?
“Kêu thảm như vậy làm gì? Ôn nhu một chút, làm lại ——”
Cách vách, Lôi Đình và Hoa Thiếu Kiền nghe được tiếng kêu thảm thiết của Hạ Tiểu Hi…
Lôi Đình nói: “Chị dâu nhỏ của em sao thế? Anh em đánh chị ấy sao?”
Hoa Thiếu Kiền lại nói: “Có thể Lôi Tuấn và cô ấy đang chơi trò gì…”
“Trò chơi gì?” Lôi Đình thổi phù một tiếng, bật cười: “Trò chơi Gi*t người sao?”
Hoa Thiếu Kiền nghiêm túc nói: “Có lẽ là trò chơi tạo người.”
“Ha ha ha ha ——” Lôi Đình cười lớn, chắc chồng nhà cô đúng, nhưng sao chị dâu nhỏ thật sự kêu quá thảm —— anh cô cho người ta chơi sáp đèn cầy à? Hay là roi da gì? Hay là những công cụ đáng sợ cô không biết?
Đối diện, Lăng Vi cau mày: “Thằng nhóc Lôi Tuấn đang làm gì? Khi dễ chị em của em sao?”
Lăng Vi tức giận!
Đứng lên đi ra ngoài muốn đập cửa phòng bọn họ.
Diệp Đình kéo cô: “Anh hiểu tính cách của Tiểu Tuấn, cậu ấy sẽ không khi dễ Hạ Tiểu Hi, anh đoán họ đang đùa. Hẳn là cậu ấy đang bảo Hạ Tiểu Hi kêu lớn tiếng, chọc tức chúng ta.”
Lăng Vi “hừ” một tiếng. Chợt cười gian: “Được… Muốn chọc tức chúng ta đúng không? Ha ha…”
“Ha ha” của cô thật âm u.
Diệp Đình cảm thấy sắp có trò hay để xem, nhếch môi, ở một bên xem kịch vui.
Lăng Vi mở cửa phòng, đi tới cửa phòng đối diện, đứng lại.
Bên trong, Hạ Tiểu Hi vẫn còn kêu thảm thiết.
Cô đứng đó bất động.
Một lúc lâu, giọng nhỏ đi, mang theo chút nhu mì, dần không nghe được. Lăng Vi đột nhiên giơ tay gõ cửa: “Lửa cháy rồi —— Mau ra đây ——”
“Lửa cháy rồi! Mau ra đây ——”
Lúc này, Lôi Tuấn đã bùng nổ có được không? Anh sắp ૮ɦếƭ có được không? Lửa gì chứ? Vừa nghe liền biết là giả, cũng không báo động, nhưng Hạ Tiểu Hi thì khác, Lăng Vi chính là lão đại của cô, Lăng Vi nói gì, cô tin cái đó.
Hạ Tiểu Hi lập tức nhảy cỡn lên, muốn chạy ——
Lôi Tuấn đẩy ngã cô: “Vợ vợ, chị ấy gạt em, em không thể bỏ mặc anh như vậy nha ——”
Bỗng nhiên bị cắt đứt, em không sợ em trai anh không dậy nổi à?
Hạ Tiểu Hi mặc kệ anh, không mặc quần áo chạy ra ngoài, lúc mở cửa, Lôi Tuấn bất đắc dĩ tránh sau cửa…
Anh còn chưa mặc quần áo có được không?
Hạ Tiểu Hi hỏi Lăng Vi: “Bên ngoài cháy sao?”
Lăng Vi gật đầu: “Cháy rồi, nhưng không phải bên ngoài, mình nói tiểu vũ trụ của Lôi Tuấn cháy rồi, hai người làm đến thảm như vậy, mình liền đoán cậu ấy bùng nổ rồi, đang muốn làm phiền tiểu yêu tinh cậu dập lửa cho cậu ấy… Cái đó, mình không còn chuyện gì khác, hai người tiếp tục, ha, mình chỉ muốn qua chứng thực thôi, quả nhiên là thật…”
Lăng Vi dựa vào cửa cười gian: “Cho cậu chơi, xem chúng ta ai có thể chơi qua ai?”
Sung sướng nha! Tổn thương nhau nha!
Lăng Vi còn chưa về phòng, Lôi Đình ở đối diện đột nhiên mở cửa, mặt đầy bối rối nhìn cô: “Chị dâu, em mang thai phải chú ý cái gì? Em đều không biết, chị dạy em đi.”
Lăng Vi kiên nhẫn nói: “Phải chú ý ăn uống, không thể ăn nhiều món lưu thông máu và đồ lạnh. Ví dụ như trái vải lưu thông máu, không thể ăn. Cua lạnh, không thể ăn.”
Lôi Đình lập tức gật đầu: “Được.”
Lăng Vi nói tiếp: “Còn có rất nhiều thứ không thể ăn, lát nữa chị viết ra, em chú ý là được.”
“Dạ dạ.”
Lôi Đình chuẩn bị xoay người, Lăng Vi lại nói: “Tiểu Đình, trong vòng ba tháng mang thai, không thể chung phòng, không thể vận động kịch liệt.”
Lôi Đình cau mày: “Không thể chung phòng? A, được…”
Lăng Vi nhìn biểu tình kia của cô, tại sao hơi lo lắng?
Quả nhiên… Lôi Đình vào phòng liền đuổi Hoa Thiếu Kiền ra ngoài: “Anh mau đi ra, chị dâu em nói, trong vòng ba tháng, chúng ta không thể ở chung phòng.”
Không chờ Hoa Thiếu Kiền nói chuyện, đã nhốt ở ngoài…
Nội tâm Hoa Thiếu Kiền sụp đổ, chung phòng người ta nói là cái kia… sợ vận động quá mạnh, động thai… căn bản không phải là không thể ở chung phòng!
Haiz, má ơi…
“Ha ha ha ha ——” Lăng Vi muốn cười…
“Ha ha ha…” Cười lớn hoàn toàn không ngừng được, không cân nhắc cảm nhận người trong cuộc, không sợ bị đánh sao?
Hoa Thiếu Kiền đứng trước cửa, vẻ mặt: “Lăng Vi, cô không lấy tôi làm chồng cũng được đi, xúi giục vợ tôi, cô còn cười tôi.”
“Ha ha ha ha…” Lăng Vi cười ngu, cô ngồi dưới đất, ôm bụng cười: “Bạn học Hoa Thiếu Kiền, tôi thật sự xin lỗi anh… Không nghĩ tới vợ anh đơn thuần như vậy….”
Lăng Vi che mặt.
Lúc này, Diệp Đình đi ra.
Nhìn Lăng Vi, lại nhìn Hoa Thiếu Kiền.
Diệp Đình nhíu mày, vẻ mặt: “Vợ tôi cười đến mức này là anh trêu chọc? Tiểu tử anh đã có vợ, còn chọc cười vợ tôi, anh tự tìm cái ૮ɦếƭ đúng không?”
Hoa Thiếu Kiền tuyệt vọng…
Chị thiên sứ cho anh sợi dây để anh ૮ɦếƭ đi!
Lăng Vi cười đến điên rồi: “Ha ha ha…” Năm nay thật sự quá vui vẻ!&
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc