Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 119

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lăng Vi rất muốn cười.
Diệp Đình con người này là chuyên gia âm mưu quỷ kế...
Sau khi chạy bộ trở về, cô nhận được điện thoại của Giang Quân, anh ấy nói từ thủ đô mang về cho cô nhiều đồ ăn, hai người hẹn hôm sau gặp mặt. Cả ngày này Lăng Vi và Lôi Tuấn làm ngoài vườn, cực kì vui vẻ.
Buổi tối Lăng Vi nhận được điện thoại của Hạ Tiểu Hi: “Tiểu Vi, chị mau nhìn Weibo, chuyện của chị và Diệp Đình bị cho ra ngoài ánh sáng rồi.”
Lăng Vi mở web ra, đột nhiên ánh mắt ngưng lại.
Hot search... sao lại là tên của Diệp Đình... và cô?
Hot search đầu tiên: Diệp Đình tổng giám đốc Đỉnh phong quốc tế bí mật kết hôn.
Thứ hai: Bà xã của Diệp Đình là ai?
Thứ ba: Lăng Vi là ai vậy?
Thứ tư: Đỉnh phong quốc tế từ thiện 2000 vạn.
Đây là tình huống gì vậy?!
Trái tim Lăng Vi nhảy thình thịch, cô mở từng bài ra, bên trong đều là hình của Diệp Đình. Có lúc anh tham gia bữa tiệc, có lúc anh đang chủ trị hội nghị, có lúc anh phát biểu trong buổi từ thiện, like hơn 10 vạn.Lăng Vi cảm thấy da đầu tê dại, cuối cùng mở link bà xã của Diệp Đình. Bên trong có hình của cô và Diệp Đình.
Trái tim Lăng Vi đập nhanh hơn.
Cô có thể cảm giác được máu trong người mình nóng lên.
Cô lập tức vào weibo của mình, đột nhiên hơn 10 vạn fan. Hai mươi mấy vạn thông báo, mấy ngàn tin nhắn, cô mở ra.
Giao diện máy tính đột nhiên ngừng khởi động, Lăng Vi khởi động lại, chờ một lúc mới mở ra.
Đột nhiên số fan tăng mạnh, nhất thời làm cô ngây ngốc.
Cô vào weibo của Diệp Đình… ánh mắt mở to.
Diệp Đình càng khoa trương hơn.
Fan hơn 50 vạn, cô f5, số fan còn tăng hơn nữa
Cô nhìn anh đăng weibo, tổng cộng có 5 cái…
Trong đó có 4 cái mới đăng ngày hôm qua… đều là hình anh từ thiện khắp nơi, quyên góp vật tư. Bình luận bên dưới đã vài vạn, like cũng vài vạn..
Lăng Vi không biết tại sao lại như vậy.
Hình như …cả thế giới đều chú ý tới bọn họ vậy.Cô đi dép lê ngây ngốc gõ cửa thư phòng, Diệp Đình đang làm việc, nghe thấy tiếng gõ cửa, không vui nói: “Vào đi.”
Lăng Vi mở chốt cầm tay, cửa mở ra, vì nghe thấy giọng điệu không vui của anh, cô có chút do dự.
Cô thò đầu vào dò xét, chỉ lộ chút ánh mắt. Lúc này Diệp Đình đang nhìn cửa, thấy cô do dự, sắc mặt anh thay đổi, dịu dàng cười vẫy tay với cô: “Sao vậy? Sao lại không vào?” anh còn tưởng là Lôi Tuấn…
Lăng Vi đi vào sau đó đóng cửa lại.
Cô đi tới bàn làm việc của anh, chớp chớp mắt, chỉ chỉ máy tính: “Anh xem tin tức chưa?”
Diệp Đình nhìn chằm chằm số liệu, vừa chỉ sofa: “Em từ từ chờ, anh còn 12ph nữa mới xong.”
Lăng Vi gật đầu đi tới sofa ngoan ngoãn ngồi xuống.
Diệp Đình thấy cô ngồi đó vô cùng ngoan ngoãn, tâm tình vui vẻ, cầm ly nước đưa lên uống lại phát hiện cốc không có nước.
“Em rót giúp anh.” Lăng Vi đứng lên cầm ly nước.
Diệp Đình buông ly, cầm tay cô: “Anh muốn uống cafe em pha,,,”
Lăng Vi vui vẻ đồng ý: “Được, nhưng mà buổi tối uống nhiều cafe sẽ ảnh hưởng tới giấc ngủ…”
Diệp Đình ngước mắt nhìn cô: “Không sao, đêm còn gì, không ngủ vừa hay có thể làm chuyện khác…”
Lăng Vi cầm ly phất tay với anh: “Vẫn đáng đánh đòn như vậy.”
Cô chạy đi pha cafe, pha xong anh còn duyệt văn kiện. Anh lắc đầu, hơi mệt, bả vai và cổ mỏi nhừ, động một chút là đau.
Lăng Vi buông ly cafe xuống đến sau lưng anh, bàn tay nhỏ đặt lên vai anh nhẹ nhàng xoa Ϧóþ.
Anh thoải mái hừ một tiếng, nắm tay cô: “Em.. có thể dùng sức thêm chút nữa được không?”
Lăng Vi tăng lực tay, xoa xoa vài cái.
Diệp Đình nhắm mắt khen thưởng: “Kỹ thuật không tồi…… Đừng có ngừng.”
Lăng Vi thật muốn đánh anh một trận, sao lời nào phát ra từ miệng anh cũng đều biến đổi ý nghĩ vậy…
Lăng Vi cảm thấy thật vô tội.
chỉ một lúc sau, Diệp Đình phê duyệt xong văn kiện quay đầu hỏi cô: “Sao đột nhiên lại tới tìm anh?”
Lăng Vi rất ít khi tới thư phòng của anh, vừa nãy anh còn tưởng là đám Lôi Tuấn, Tần Sênh và Quân Dương về nước, anh chưa có thời gian gặp họ.
lúc này Lăng Vi mới nhớ tới, là chuyện hot search.
“Anh nhìn, chuyện này là sao vậy? Sao đột nhiên lại như vậy?”
Diệp Đình nhìn lượng fan của cô nói: “Sao mới có hơn 10 vạn vậy?”
“…” Lăng Vi lập tức bị anh làm cho nghẹn họng: “Cái gì mà kêu… mới hơn 10 vạn hả trời, đã rất nhiều anh hiểu không?”
Diệp Đình nhướn mày nhìn cô: “Thì ra fan của em ít như vậy?”
Lăng Vi hết nói.Diệp Đình cười cười mở xem bình luận phía dưới weibo của cô, đều đang hỏi cô làm sao quen Diệp boss, còn hỏi lúc nào bọn họ kết hôn, còn hỏi sau khi kết hôn tính phúc như thế nào…
Còn kỳ quái hơn là… có người còn nhờ cô chỉ bảo làm sao quyến rũ được tổng giám đốc.
Càng kỳ quái hơn nữa là… có nhiều người yêu cầu cô nhường anh để anh làm ông xã của bọn họ.
Diệp Đình nhíu mày, trong lòng không vui. Ai là ông xã bọn họ? Anh duỗi tay ôm eo cô, để cô ngồi lên đùi mình, cằm gác lên hõm vai cô, nhẹ nhàng vuốt tóc cô. Hai tay anh ôm eo cô, иgự¢ anh dán vào lưng cô, cực kì ấm áp và mềm mại…. Anh rất thích được ôm cô như vậy, cực kì… cực kì ấm áp.
Cô cọ cọ trong иgự¢ anh, tìm một vị trí thoải mái, đột nhiên hưng phấn nói: “Đúng rồi, fan của anh cũng lên rất nhanh.” Nói xong gạt tay anh ra khỏi con chuột.
Cô cầm chuột mở weibo của anh nói: “Anh nhìn xem, của anh nhiều hơn của em nhiều lắm đó.”
Giao diện bật lên, hai mắt Lăng Vi sáng ngời.
“Á… 60 vạn rồi? Vừa nãy mới hơn 50 vạn thôi mà.”
Lăng Vi cảm thấy thế giới này thật huyền huyễn.
Diệp Đình bĩu môi: “Mới 60 vạn, vậy mà kêu nhiều?:
Lăng Vi trừng mắt: “Trước kia anh mới được mấy ngàn hả? Mới 1 ngày mà lên 60 vạn, anh còn muốn thế nào nữa? Anh muốn lên đỉnh sao?”
“Lên đỉnh?” Diệp Đình cười xấu xa, cắn lỗ tai cô nói: “Được, ông xã mang em lên đỉnh, cam đoan có thể làm cho em dục tiên dục tử.”
Lỗ tai Lăng Vi tê dại, cả người ngứa ngáy, chẳng hiểu sao những lời này…
Aaa… cô càng ngày càng không thuần khiết rồi.
Diệp Đình duỗi tay cầm con chuột thay đổi ảnh đại diện của anh thành hình chụp chung của hai người.
Sau đó hài lòng nói: “Một người đẹp trai, một người không son phấn cũng xinh, còn có thiên lý sao?”
“…” Lăng Vi 囧: “Anh còn có thể lên mặt sao? Đừng tự luyến như vậy được không? Tuy em cũng rất đẹp, nhưng em chưa từng khoe khoang…”
“…”
Diệp Đình cười, hôn gò mát cô, giọng từ tính nói: “Không tệ nha, được anh chân truyền rồi.”
Lăng Vi tránh qua một bên, xem thường đẩy anh, đúng là kiêu ngạo! Hừ hừ hừ: “Có cần em quỳ xuống, dập đầu gọi anh là sư phụ không?”
Mắt Diệp Đình đột nhiên sáng lên: “Quỳ xuống thì được, nhưng không cần gọi sư phụ.”
“?” Lăng Vi không hiểu ý trong lời nói của anh, liền nghe anh nói bên tai cô: “Quỳ xuống, còn có thể làm rất nhiều chuyện khác.”
Lăng Vi quay đầu, mặt đỏ bừng, trời ạ! Anh nói gì thế! Còn có thể bẩn hơn không?
Lúc này, Diệp Đình bật cười: “Nghĩ gì vậy? Không phải quỳ xuống còn có thể hát chinh phục sao? Không phải còn có thể thành kính cầu nguyện sao? Nhìn em đi, trong đầu toàn bẩn! A, đúng rồi… Em rốt cuộc nghĩ tới cái gì?”
Lăng Vi che mặt! Không, muốn, nói, chuyện, này, với, anh, nữa! Hừ —— Người này thành tinh rồi!
Lại đào hố hại cô! Hu hu hu, gặp người không hiền ah!
Diệp Đình cười lớn, thật thích dáng vẻ cô bị anh chọc giận.
Cô nổi giận, anh rất vui vẻ, cũng không biết tại sao…Chẳng lẽ… Anh có thú vị kỳ lạ này?
Hồi lâu, Lăng Vi ςướק con chuột, mở trang mới: “Mau nhìn đi! Fan của em cũng sắp đạt tới 200 ngàn rồi!”
Cô nhíu mày, cực kỳ không hiểu: “Đây rốt cuộc là chuyện gì? Vô duyên vô cớ, anh không cảm thấy rất đáng sợ sao?”
Lăng Vi hơi sợ nhìn Diệp Đình, còn Diệp Đình căn bản không nhìn màn hình máy vi tính, anh nhìn cô chằm chằm…
“Này ——” Lăng Vi giơ tay quơ quơ trước mặt anh.
Diệp Đình tỉnh hồn, lãnh đạm nói: “Không phải tốt lắm sao, tránh cho sau này có người quấy rầy chúng ta.” Ha… Không nghĩ tới Vương quản gia còn rất thời đại… Lại biết dùng weibo. Còn biết mua lượt tìm kiếm… Thật biết theo xu hướng thời đại nha!
Lăng Vi lại kêu lên: “Chờ chút…”
Lời Diệp Đình vừa nói, lượng tin tức… rất lớn!
Lăng Vi quay đầu nhìn anh, đôi mắt tinh ranh lóe lên tia sáng, cô kinh ngạc hỏi: “Đây là anh an bài? Lượt tìm kiếm này là anh an bài?”
Diệp Đình bình thản gật đầu: “Ừ…”
Lăng Vi cả kinh há to miệng: “Tại sao? Như vậy sẽ có rất nhiều người nhận ra chúng ta!”
“Không cần lo mấy chuyện đó, nhận ra thì có thể làm gì? Em là vợ anh, nên để cho người của toàn thế giới biết, trước kia thật ủy khuất em.”Lăng Vi kinh ngạc! Những lời này của anh có ý gì?
Nhưng, cô không cảm thấy ủy khuất nha! Tại sao phải cảm thấy ủy khuất?
Cho tới giờ cô chưa từng ủy khuất! Tại sao không tiết lộ lại ủy khuất chứ? Chẳng lẽ anh muốn thừa nhận với mọi người… cô là vợ anh? Anh muốn tuyên bố với toàn thế giới… cô là… vợ anh?

Trong lòng Lăng Vi ngọt đến mức có thể ra mật! Trong mắt đầy bất ngờ…
Vì Diệp Đình luôn khiêm tốn, anh lại có thể vì cô mà công khai chuyện riêng của mình… Còn có nhiều hình như vậy…
Anh thành đề tài người khác bàn luận khi uống trà, chỉ vì không muốn để cô… bị ủy khuất?
Cô nhìn màn hình máy vi tính, tầm mắt mơ hồ không rõ. Trong đầu đều là lời anh nói.
Máu cô đột nhiên nóng lên!
Cô có thể cảm nhận chân thật được máu trong tim đang sôi trào!
Cô sờ mặt mình, rất giống bị sốt…
Từ không có cảm giác đến cả người như bị lửa cháy! Ngồi cũng ngồi không yên!
Cô xoay người, vòng tay qua cổ anh, người tựa sát vào иgự¢ anh. Như có điều suy nghĩ nói: “Thâи áι, anh làm vậy… sẽ không ảnh hưởng anh chứ? Trước kia không tiết lộ quan hệ của chúng ta, cho tới nay không ai quấy rầy chúng ta. Bây giờ, nhiều người biết chúng ta như vậy. Hơn nữa, trên mạng cũng không phải đều là người tốt. Còn có vài người rất đáng ghét, bọn họ sẽ cố ý tới mắng chúng ta, cố ý bôi nhọ chúng ta.”
Diệp Đình ôm cô, cười nói: “Câu em vừa gọi, gọi lại lần nữa.”
Lăng Vi nhìn anh, lúc này mới phát hiện, anh căn bản không nghe cô nói chuyện!
Tròng mắt đen của anh nhìn chăm chú mắt cô, ánh mắt anh chưa từng ôn nhu như vậy… Giống như một đầm nước, nhìn chằm chằm mặt cô, nhu nhu như nước.
“Câu em vừa gọi, gọi lại lần nữa.” Anh nâng mặt cô lên.
Lăng Vi ngừng mắt, đầu óc trống rỗng… Cô… vừa rồi đã nói gì? Không nhớ.
Anh nâng cằm cô, cười nhẹ một tiếng, nhắc nhở cô: “Chữ thâи áι kia không tệ.”
Mặt Lăng Vi trong nháy mắt đỏ ửng, cô vừa gọi “Cung ơi”? Chính cô cũng không phát hiện…
Nếu tận lực gọi, có lẽ cô không gọi được.
Diệp Đình hôn môi cô, cô “ưm” một tiếng, trong nháy mắt mềm nhũn.
Anh vuốt lưng cô, hôn rái tai, cổ cô.
Hôn xương quai xanh của cô, hôn bả vai của cô.Môi anh mềm mại nóng bỏng, nắm hai tay nhỏ bé của cô, nhẹ nhàng hôn, nụ hôn của anh thánh khiết như một tín đồ trung thành đang quỳ lại một thánh vật.
Lăng Vi nâng mặt anh, hôn khóe mắt anh, hôn mi tâm anh, hôn gò má anh, hôn cằm anh.
Diệp Đình cảm nhận được người trong иgự¢ mềm như vũng nước, toàn thân nóng hổi…
Hơi thở của cô cũng lộ ra tia nhu mì kiều diễm…
Anh và cô mười ngón tay đan vào nhau, đột nhiên nghe cô nói: “Diệp Đình, có anh thật tốt…”
Rút sạch kiên cường, mệt mỏi bao quanh người cô. Bao dung cô, cho cô tùy hứng, thấu hiểu nỗi đau của cô.
Cô ôm lấy anh, cả người tựa vào anh.

Anh cảm nhận được tình yêu sâu đậm, nhưng cô còn chưa nhận ra sự quan trọng của ba chữ kia. Anh sẽ từ từ dẫn dắt, kiên nhẫn, hy vọng ngày đó sẽ không quá xa.
Ngày hôm sau, kỳ nghỉ kết thúc.
Vừa tới công ty liền bị một đám người vây quanh, một người phụ nữ nói: “Bộ trưởng Lăng, chúc mừng. Ha ha, khi nào phát kẹo mừng đây?”
Lăng Vi còn chưa nghĩ ra nói thế nào, một phụ nữ khác nói: “Còn gọi Bộ trưởng Lăng à? Phải gọi là Tổng giám đốc phu nhân mới đúng!”“Đúng vậy…”
Lăng Vi nghe thế, răng sắp rớt!
Lại có người hỏi: “Bộ trưởng Lăng, khi nào cô và Tổng giám đốc cử hành hôn lễ, chúng tôi đều đi tham dự nha!”
Lăng Vi nói không biết, liền đến Bộ thiết kế. Lại nghe có người xì xào bàn tán: “Cô ấy là Tổng giám đốc phu nhân thật sao? Không thể nào…”
“Sao không thể, weibo cũng nổ tung rồi!”
“Ha… Tôi đã nói rồi… sinh viên vừa tốt nghiệp sao có thể trực tiếp thăng chức Bộ trưởng… Thì ra là vậy…”
Tôi khinh!
Lăng Vi quay đầu, mắt chứa sát khí quét qua mọi người. Đại sảnh bỗng hoàn toàn yên tĩnh!
Tất cả mọi người đều yên lặng không nói, rụt cổ như bị giật mình.
Lăng Vi tự khen khí thế của bản thân, đột nhiên cảm thấy không đúng, sao tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn ra cửa?
Lăng Vi nhìn… Thì ra là Diệp Đình đi vào…
Choáng váng… Vừa rồi là cô… khổng tước mở bình, tự mình đa tình sao?
Cả ngày, Lăng Vi vượt qua trong tiếng nghị luận.
Tan việc, cô đi tìm anh Quân.
Người phụ nữ bất thường Lý Phân Phương không phỏng vấn được Diệp Đình và Lăng Vi ở trường đua xe.
Cô ta hận đến nghiến răng!
Tối đó, cô ta đi uống càfe cùng bạn, đột nhiên thấy hai bóng người quen thuộc đi ngang qua bên ngoài.
Một người trong đó chính là Lăng Vi, người còn lại là Giang Quân!
Lý Phân Phương bỏ lại bản, lập tức đi theo.
Giang Quân và Lăng Vi đi tới một tiệm quà tặng, Lăng Vi chọn một ví tiền mới cho Giang Quân, Giang Quân lấy thẻ và tiền trong ví cũ ra, để vào ví mới.
Cuối cùng, còn lấy ra một tấm hình cũ.
Lăng Vi nhìn hình, liền cười lên.
“Em khi đó thật non nớt, ha ha…” Lăng Vi nhớ sinh nhật 16 tuổi, cô gửi một tấm hình qua bưu điện cho anh ta, nhưng… mình lúc đó và mình bây giờ thay đổi rất lớn, không nghĩ tới anh ta vừa nhìn liền nhận ra cô.Mà Giang Quân chưa từng gửi hình qua bưu điện cho cô.
Cho nên cô căn bản không biết dáng dấp anh ta ra sao, thậm chí không chắc chắn anh ta là nam hay nữ. Chỉ bằng nét chữ và cách nói chuyện của anh ta để phân biệt ra, anh ta là một anh trai rất chính trực, rất nghiêm túc.
Sau đó… cô đến đồn cảnh sát, đột nhiên cảm nhận được hơi thở trên người Giang Quân, cô cực kỳ quen thuộc. Mùi xà phòng nhàn nhạt trên người anh có trong thư.
Anh ta từng là trụ cột tinh thần của cô, cho nên mức độ quen thuộc của cô với anh ta, ngay cả cô cũng hoàn toàn không ngờ!
Hai người nhìn hình, cười ấm áp.
Lăng Vi xem anh ta như anh trai ruột, Giang Quân xem cô như em gái ruột. Hai người đi ăn cơm, vừa vặn đi ngang qua tiệm quà, Lăng Vi liền tâm huyết dâng trào tặng quà cho anh ta.
“Đặc biệt nha!” Lý Phân Phương cách đó không xa lập tức giơ máy chụp hình chụp lại.
Hừ… Lăng Vi không phải là phu nhân của Diệp Đình sao?
Lại đi dạo phố cùng đàn ông khác, còn mua ví tiền cho anh ta? Đây quả thực là xì căng đan!
Cô không cho tôi phỏng vấn, cô cho là tôi không lôi ra được bí mật sao?
Buồn cười! Con ruồi không chui vào trứng không kẽ hở, hôm nay hai người gặp phải bà, bà liền cho hai người đẹp mắt!
Còn nữa, Giang Quân!Anh dám cự tuyệt bà, hẹn hò với người phụ nữ khác, bà thế nào cũng phải khiến anh không còn mặt mũi!
Tốt nhất là chụp được vài tấm hình thân mật, gửi đến văn phòng của Giang Quân, hừ hừ…
Lý Phân Phương thấy hai người mua ví xong, sắp đi ra, cô ta lập tức trốn vào một tiệm khác, chờ hai người kia đi ra lại lén lút chụp tiếp. Cô ta đã quen chuyện chụp lén, vô cùng thuần thục.
Vì cách quá xa, Lý Phân Phương lại đột ngột xuất hiện, Giang Quân nhất thời không phát hiện.
“Anh, bộ đồ này rất khốc! Cực kỳ hợp với anh!” Giang Quân và Lăng Vi đi trên đường, Lăng Vi nhìn thấy cái gì cũng muốn mua cho anh ta.
Tâm tình này thật khó hình dung…
Hiện tại Lăng Vi muốn mua tất cả thứ tốt trên thế giới cho anh ta, anh ta tài trợ cho cô đã không thể coi như ân tình, từ năm 14 tuổi, cô đã lệ thuộc vào anh ta, tín nhiệm anh ta.
Bây giờ rốt cuộc gặp mặt nhận nhau, cô hận không thể moi tim mình ra cho anh ta!
Anh ta lại là một người tốt như vậy, Lăng Vi hy vọng anh ta có thể may mắn hạnh phúc bình an.
“Không cần mua quần áo cho anh, anh đi làm chỉ có thể mặc cảnh phục.”
“Phải mua! Bình thường nghỉ anh có thể mặc mà! Anh, anh đẹp trai như vậy, không ăn diện, thật có lỗi với gương mặt này của anh nha!”
Giang Quân cười bất đắc dĩ… Không muốn cô mua nhiều đồ như vậy, nhưng không thể ngăn cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc