“Cô đang quen với tên đó sao?” Kunzite chặn lại giữa đường, lúc Minako đang đi đến.
“Liên… liên quan gì đến thầy. Sensei à, thầy nên quan tâm việc học của em, không phải là chuyện tình cảm của em.” Minako giận dỗi. Lâu ngày không nói chuyện, tại sao vừa gặp lại hỏi câu khó nghe như vậy.
Cô đúng là có chút thích Hatori, nhưng bất quá cũng chỉ hơn kém tình bạn một ít. Hoàn toàn không có ý định biến thành tình yêu. Vì lâu ngày bên cạnh Hatori, cô nhận ra cô dễ dàng ở bên cạnh, nói chuyện và tâm sự với cậu ta, cũng chỉ vì xem cậu ta như các cô bạn gái của cô.
Còn tình yêu ư, hiện thời là không thể.
“Tôi cũng không định quan tâm. Nhưng việc học của em vốn không tốt, nên tập trung vào nó hơn là…” Kunzite lấp lửng giải thích, anh cũng không hiểu được vì sao mình lại cần quan tâm.
“Hatori lớp C, học cũng khá giỏi, em có thể nhờ cậu ấy chỉ dẫn.”
Hatori, từ khi nào mà cô gọi thẳng tên cậu ta thay vì họ “Kagami-kun”, quan hệ của họ đã tiến xa đến mức này rồi sao. Càng nghĩ anh càng khó chịu trong lòng. Bất quá anh không muốn cô phát hiện ra cảm xúc tức tối ấy, đành dồn hết lên bàn tay túm chặt lấy cô.
“Tốt nhất là nên bảo cậu ta chỉ cho nhiều vào, nếu không kết quả học tập sa sút, tôi liền sẽ báo với chủ nhiệm cậu ta.” Anh siết chặt tay cô.
“Thầy… quyền gì mà ngăn cản… Thầy siết tay em đau quá. Buông ra!!” Minako hét lớn.
“Muốn lợi dụng cậu ta để học tốt hơn, đúng là tồi tệ!” Anh siết mạnh hơn, rồi đột ngột ném tay cô sang một bên.
Chưa bao giờ anh thể hiện sự tức giận như thế, cô cũng là lần đầu nhìn thấy anh như vậy. Gì chứ?! Anh là tức cái gì? Ai đã nói không muốn liên quan đến cô? Ai đã nói không muốn dây dưa tình cảm. Giờ phút này anh tức giận làm cô còn hỗn loạn hơn. Anh đang… ghen sao?
Được thôi, nếu anh đã không thành thật như vậy, cô sẽ thử cho đến khi anh thành thật.
-----
“Minako chan này, tớ… tớ thích cậu”.
Ặc! Người đang đứng trước mặt cô, nói những lời này là Hatori, cậu chàng nhút nhát lại bẽn lẽn như con gái đây sao. Không lường trước được thì ra hôm nay cậu hẹn cô cùng ăn tối ở nhà hàng lãng mạn, tắt đèn đốt nến này, ra là để “tỉnh tò” với cô.
Bối rối không thể nói nên lời, cô giả vờ như vẫn tập trung ăn rồi nhìn lên Hatori. “Sao, cậu vừa nói gì? Tớ vội ăn nên không nghe thấy… Haha” Minako cười gượng, thái độ nói dối của cô đã hiển hiện trên mặt.
Hatori thở dài, cậu biết cô sẽ giả vờ. Nhiều lần tiếp xúc, cậu biết Minako là cô gái ngây thơ, hơi thích ăn vặt, cực ghiền karaoke. Cậu thích cô cũng vì sự vô tư lự ấy. Cậu muốn hiểu cô, gần gũi cô nhiều hơn nữa. Hôm nay là ngày cậu đã chuẩn bị từ lâu…
“Tớ nói là… Tớ thích cậu. Chúng mình có thể tìm hiểu không?” Hatori dứt khoát, rõ ràng, nhấn mạnh từng lời với cô.
Chưa từng được người khác tỏ tình, với cô đây quả thật là một bứt phá lớn. Cảm giác hồi hộp làm tim cô đập rất nhanh. Dù biết không phải tình yêu, nhưng được người khác thổ lộ quả thật là một điều rất thích.
“Nhưng… tớ… hiện tại vẫn chưa sẵn sàng”, lý trí đã lên tiếng. Cô không thể vì chút cảm giác vui vẻ mà bằng lòng, vì như vậy là quá đáng với cả cô, cả Hatori.
“Vậy, tớ đợi”. Cậu biết cô còn thích một người khác, vì lần trước lúc hỏi cô có để ý đến ai không, cậu nhìn thấy trông cô một sự rụt rè băn khoăn, dường như cô thích người đó, nhưng cũng không muốn thừa nhận. Cậu bằng lòng chờ.
“Tớ sẽ đợi, cho đến khi cậu quên người đã làm cậu buồn”. Hatori nắm tay cô, vỗ vỗ lên bàn tay như an ủi.
Người làm cô buồn? Hatori đang nói gì thế. Cô không tiện hỏi, chỉ xoay quanh luẩn quẩn câu hỏi ấy trong đầu. Chẳng lẽ Hatori nhìn ra được cô buồn vì ai khác sao. Chuyện đã lâu rồi, cô đâu còn buồn nữa.
Tức thì tim cô nhói đau. Cô ghét cảm giác nghĩ đến tên đó. Lúc sáng nắm tay cô mạnh như thế, nếu dùng thêm chút lực hẳn cô đã gãy xương rồi. Cô vừa giận, vừa đau lòng.
Ước gì có ngày nào đó, hắn dịu dàng với cô nhiều hơn.
"Ừm... cảm ơn cậu, tớ hi vọng chúng ta sẽ sớm có kết quả tốt, vì dù sao tớ cũng mến cậu, cậu là chàng trai tốt" - Minako mỉm cười, nhận lấy cái nắm tay của Hatori.
Tin đồn Hatori tỏ tình với Minako lan rộng ra, vì trước đó có cậu bạn cùng lớp Hatori đi ngang nhà hàng nhìn thấy cậu đang nắm tay cô. Không cần biết thực hư sau đó ra sao, một đồn mười, mười đồn một trăm… Tức thì cả khối năm hai đều cho rằng hai người đang hẹn hò.
Hatori muốn giải thích để đảm bảo trong sạch cho Minako, nhưng cô lại bảo cậu thôi. Trước sau cũng đã đồn cả rồi, giải thích cũng không quản hết được. Cô cũng không muốn người khác biết mình từ chối Hatori, như vậy là quá đáng với cậu.
Mặt khác, cô cũng muốn dò xem phản ứng của một người.
Naoko nghe thấy tin đồn giữa Minako và Hatori, bản thân không khỏi bất ngờ. Cô cứ nghĩ hôm trước Minako đến phá đám mình, là do thích Aoki-sensei đó. Hóa ra muốn một chân đạp hai thuyền, thật là một người gian xảo.
Naoko vẫn còn chưa quên mối thù cũ, chờ đợi ngày có thể trả đũa cả hai người.
Cô ta len lén đi theo Minako, tìm xem có điểm sơ hở gì để mau chóng nắm lấy, uy Hi*p cô. Đúng là đàn bà càng đẹp càng ngoan độc, mỗi một chuyện bé con như vậy, cô ta lại ghi nhớ đến bây giờ.
Phía trước, Minako đang bước đến phòng thí nghiệm Hóa. Naoko bỗng thấy kì lạ, vì hôm nay đâu có tiết Hóa, cô đến đó để làm gì?
“Thầy tìm em, có chuyện gì?” Minako giọng lanh lảnh. Vừa nói vừa nhìn thẳng con ngươi vào người đối diện đang ngồi trên ghế xoay.
“Điểm của em, bài kiểm tra thử hôm trước”. Anh đưa cho cô, kết quả cũng không nằm ngoài dự đoán, 46 điểm. Vẫn không qua nổi trung bình.
Minako cúi mặt, thật sự bài này cô cũng đã rất cố gắng kia mà.
Kunzite nói tiếp, “không phải có bạn trai học khá giỏi sao, sao lại không nhờ vả một chút, để số điểm như vậy không sợ làm xấu hổ người ta sao?”, thái độ đầy châm biếm.
Động vào tự ái của Minako, cô nổi giận.
“Đủ rồi! Bạn trai học giỏi không có nghĩa là bạn gái cũng phài tương đương”. Chưa kể, cô còn không phải bạn gái cậu ấy.
“A, vậy tin đồn ấy là thật. Haha. Không hiểu cậu ta nhìn sao, lại chọn người như cô.”
“Người như tôi? Ý anh là gì? Đừng nghĩ anh là thầy giáo muốn nói gì thì nói. Tôi có thể kiện anh tội xúc phạm!!”, anh ta xem nhẹ cô như vậy ư?
Cô nào có tồi tệ đến thế.
“Sao? Xúc phạm à. Tôi chỉ thấy tội cho cậu ta.” – anh vẫn cứng rắn nói, tuy trong lòng đã lộ vẻ xao động. Chẳng lẽ anh vừa chê cậu ta một chút đã khiến cô nổi giận vậy rồi sao? Vị trí của cậu ta, cao lớn đến vậy sao?
“Anh im đi!!” Cô gào to, nước mắt cũng theo khóe mi mà chảy dài. Quá đủ, quá đủ rồi. Nhục mạ cô, còn xem thường cô, coi cô không ra cái gì sao? Cô cũng là con gái, cũng có tự tôn của riêng mình. Hôn cô, cưỡng chế cô, rồi sờ soạng cô, rồi lại nói không cần cô, không yêu cô, bây giờ lại còn chế nhạo cô. Anh rốt cuộc xem cô là cái gì?
Minako đau đớn, chạy khỏi phòng học. Nước mắt cô không ngừng tuôn rơi. Lòng cô đã đau đến cực điểm.
Anh nhận ra đau đớn của cô, mới phát hiện mình đã sai thật rồi. Lý trí bình thường của anh đâu? Lại đi ghen tị với một thằng nhóc. Ghen tị, ghen tị ư? Anh… ghen sao. Tình cảm của anh đối với cô, không lẽ nào lại thực là tình yêu.
Không! Chỉ là do chút cảm xúc của quá khứ!! Anh không muốn làm thằng ngốc khờ khạo lúc đó nữa, vì tình yêu mà khổ sở day dứt, áy náy không biết cư xử với cô. Anh không muốn quay về ngày tháng đó.
Nhưng, sao tâm anh lại đau thế này. Cô khóc, cô đau, anh cũng đau. Anh không có ý nhục mạ cô, nhưng lời sỉ nhục cứ tuôn ra khỏi miệng, làm lòng anh chua đau. Nếu không nói, anh sợ mình sẽ ૮ɦếƭ vì ghen tị.
Anh nhàu nát bài thi của cô, cố nén nỗi xót xa trong lòng mình…
Naoko đã chứng kiến tất cả. Hahaha, thì ra mọi chuyện là như thế. Gian tình, quan hệ lén lút… Nếu những chuyện này bị công khai, kì này cả hai người ૮ɦếƭ chắc.
“Tớ có bí mật về cô bạn gái thân yêu của cậu, hãy ở lại lớp sau giờ học” – Hatori nhận được mảnh giấy trong hộc tủ. “Cô bạn gái thân yêu” ở đây nhất định ám chỉ Minako, vì mọi người đều hoàn toàn hiểu lầm họ quen nhau.
Cậu không muốn Minako cứ tiếp tục phải che giấu giúp mình, đằng nào lỗi cũng do cậu đã tỏ tình trước, dù cậu cũng không có ý định từ bỏ, nhưng để bị hiểu lầm thực không hay.
Được thôi, cậu sẽ đến. Để xem rốt cuộc người gửi bức thư này là ai, có mục đích gì.
- Sau giờ học:
“Cậu là…” – Hatori ngồi trong lớp chờ đợi, thấy bóng một cô gái mở cửa. Cô gái ấy trông rất xinh đẹp với mái tóc xoăn gợn. Cô gái tiến lại gần cậu nhiều hơn.
“Tớ là Naoko, học bên lớp G, lần trước có cùng lớp cậu đi tham quan Kyoto” – giọng cô ta lảnh lót.
“À, cùng lớp với Minako-chan, sao, cậu có chuyện gì à?”
“Hơ. Cũng không định xen vào chuyện người khác, chỉ là tớ sợ cậu bị lợi dụng mà không biết.”
“Sao, gì cơ?”
Naoko tiến lại gần, thì thầm to nhỏ gì đó, sắc mặt Hatori biến đổi, cậu bần thần, không nói lời nào liền bỏ ra khỏi lớp. Naoko cười đắc ý, nụ cười bí ẩn biểu hiện cô ta như vừa giăng bẫy cho con mồi trúng kế.
Những ngày sau đó…
“Minako à, cậu có thể bớt gương mặt u ám ấy được không? Trông như trời đất sắp sập vậy!!” - Ami lo lắng cho cô bạn.
“Người học giỏi như cậu không hiểu được đâu. Tớ cũng ráng lắm đấy, mà số điểm kinh khủng như vậy, tớ ૮ɦếƭ chắc trong hè này…” – Minako khóc rần rã, năn nỉ cô bạn thiên tài của mình giúp đỡ để vượt vũ môn.
Cô không muốn lại tiếp tục làm “thiếu nữ không có mùa hè”…
“Bình thường cậu cũng đâu lo học thế, sao kì này lo thái quá vậy” – Rei thắc mắc. Bạn mình chăm thì tốt thôi. Nhưng nào giờ chưa từng thấy biểu hiện này, làm cô có chút nghi ngờ. “Hay là tại… tên đó?”
Minako chột dạ, sắc mặt liền biến đổi. Cô thực sự không muốn nghe nhắc đến tên người này. Tức giận xen lẫn tự ái hôm trước, cô nhịn không nổi đem kể cho mọi người cùng nghe.
“Cái gì! Dám nói vậy! Tớ đập hắn ngay!!!” – Makoto đập bàn giận dữ, làm mọi người xung quanh phải quay lại nhìn.
“Bình tĩnh đi nào Mako!” – Ami khuyên nhủ, cô vẫn thấy chuyện này có điểm kì lạ.
“Đập, phải tính sổ cho hắn một trận! Lý nào dám nói Minako như thế! Tớ sẽ mách với anh Mamo!” Usagi cao hứng, cô cũng không muốn để yên cho người động phạm vào bạn mình.
“Đừng có châm dầu vào lửa nữa Usagi, Makoto. Mấy cậu không thể nghĩ kĩ chút à. Chuyện này nghe không thấy kì cục sao. Hôm trước còn lo lắng cho Mina bị phỏng như vậy, hôm nay lại nói thế này, không phải có vấn đề à?” – Rei bình tĩnh phân tích.
“Cũng phải… Tớ nghĩ anh ta ghen đấy. Hatori bị đồn với Minako cơ mà. So với quan hệ thầy trò, dĩ nhiên bạn-bạn phải được ủng hộ hơn rồi” – Ami suy nghĩ kĩ, thì ra điểm kì lạ cô nghĩ đến là đây.
Minako bác bỏ tất cả ngoài ta. Cô thật sự chẳng còn hơi sức bênh vực hắn. Mấy ngày nay cô đều trốn tiết hắn, cũng không muốn gặp Hatori để tin đồn đừng lan ra thêm. Cô thực sự mệt mỏi. “Các cậu nói gì cũng vậy, giờ tớ chỉ mong nhanh nhanh quên được hắn, tớ đã đủ buồn lòng rồi…”
Reng reng!! Tiếng chuông tin nhắn của cô vang lên. “Ngày mai, cậu đến phòng Karaoke số xxx nhé, tớ muốn đi hát cùng cậu”. Thì ra là Hatori gửi cho cô.
“Thôi đi cùng cậu ấy đi, chắc sẽ khuây khỏa hơn. Người ta chân thành như vậy, cậu cũng nên đáp trả một chút” – Makoto khuyên nhủ.
Ít nhất ở bên người yêu mình sẽ vui hơn nhiều so với người chỉ biết chà đạp mình, cô nghĩ vậy.
“Tớ đến rồi Hatori. Cậu chưa đến à?” Minako gọi điện. Cô đã đến nơi, nhưng không thấy ai trong phòng cả. Thật kì lạ. Hatori mời cô, đáng lẽ phải đến sớm chờ cô chứ.
“Cậu chờ tớ một chút! Tớ đang kẹt xe quá…” – Hatori nói với giọng vội vàng, bên ngoài cũng đầy tiếng ồn.
Cô đành ngồi chờ cậu đến, 5 phút, rồi 10 phút, chẳng thấy Hatori đâu. Cạch! Tiếng cửa mở ra. Minako ngoái đầu lại nhìn. Không phải là Hatori, mà lại là Kunzite sao??
“Chuyện quái gì thế này? Thầy đến quán Karaoke làm gì?” – hát à, cô không nghĩ anh ta rảnh vậy. Cô đã ráng né tránh lắm rồi.
“Tôi không biết, có học sinh bảo hẹn tôi ở đây.” – Anh nhận được tin nhắn rủ rê của học sinh rằng đến quán Karaoke, cùng nhau vui chơi để tăng tình cảm thấy trò. Dĩ nhiên để tránh hiểu lầm, sẽ có đủ cả nam nữ, vả lại còn rất đông. Không ngờ đến đây rồi chỉ có một người, lại còn là người anh ngại gặp lúc này nhất.
“Gì chứ! Tôi đang hẹn với Hatori ở đây cơ mà!”
Rầm! Tiếng đóng cửa sập lại. Cửa bị khóa từ bên ngoài mất rồi.
“Hả?! Sao thế?!” Minako vội chạy đến mở cửa, nhưng không thể.
“Có bẫy. Có người gài chúng ta vào chỗ này.” Kunzite nhẹ nhàng đáp, anh rốt cuộc cũng hiểu ra, sớm hơn cô một chút.
“Ai lại cần gài bẫy chúng ta? Không được, thầy giáo với học sinh ở cùng 1 phòng. Nếu lộ ra tôi sẽ bị đình chỉ học mất. Mở cửa ra!!” – cô đạp mạnh vào cửa, chẳng những không làm cửa nhúc nhích, ngược lại chân cô càng bị đau.
Hai người sau một hồi bình tĩnh phân tích, đã nhận ra vấn đề, có người đã phát hiện mối quan hệ kì dị của Minako và Kunzite, muốn thừa dịp này để khẳng định lại, có thể cũng muốn tóm lấy nhược điểm này. Để làm gì thì không rõ.
Minako cảm thấy hoang mang. Điều cô bất ngờ không phải là bị gài bẫy, mà là… người gài bẫy cô sao lại là Hatori?!