Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái - Chương 64

Tác giả: LeoAslan

Ra khỏi bãi giữ xe, tôi chở nhóc Bột, Tiểu Mai chở Bồ Câu sau lưng.
- Cậu N…con lạnh ! – Cu cậu ngồi sau ôm lưng tôi.
- Ừ, về nhà là hết thôi, đang ướt đấy ! – Tôi trấn an nó.
- Hông…lạnh mà.. ! – Nhóc Bột giãy nảy.
- Nhìn bạn kìa, có lạnh gì đâu ! – Tôi nhìn sang Bồ Câu, rồi biết mình nói hớ.
- Câu có áo ấm mà… ! – Cu cậu làm mặt dỗi.
- Hay giờ ghé nhà Mai đi N, lau khô cho Bột rồi về ! – Tiểu Mai đề nghị.
- Ừ…cũng được ! – Tôi tần ngần chút rồi gật đầu đồng ý.
Vào đến nhà, Tiểu Mai đưa tôi cái khăn bông :
- N lau tạm đi ha, mình tắm lại cho 2 nhóc chút, nước biển rít lắm !
- Ủa, ko có bác trai ở nhà à ? – Tôi tò mò.
- Hì, ba Mai đi cũng hơn 1 tuần rồi ! – Nàng cười nhẹ.
Rồi nàng dẫn 2 đứa nhỏ ra nhà sau, tôi ngồi lau sơ người ngoài phòng khách mà nghe tiếng nhóc Bột với Bồ Câu cười giỡn chí choé um sùm đằng sau.
- Bột, đứng yên nào ! Bồ câu, con đừng tạt nước nữa ! – Giọng Tiểu Mai vang lên.
Cảm giác gia đình nhỏ lại hiện ra một lần nữa, dù tôi không định hình được và cũng ko thể hiểu hết, chỉ biết nó đầm ấm vô cùng !
Tôi ngồi lan man được chút thì cu Bột đã chạy ào ra.
- Cậu N, con xong oy, ấm quá ! – Cu cậu khoái chí cười tít mắt.
- Coi chu….ừng… ! – Tôi kêu lên đưa tay ra nhưng đã muộn.
Nhóc Bột lại quíu chân té oạch, may mà sàn nhà Tiểu Mai lót gỗ bóng, nên ngã cũng ko đau lắm, chứ như gạch men nhà tôi là giờ cu cậu u đầu mà khóc ré lên rồi.
- Sao ham chạy thế ? – Tôi kéo nhóc Bột dậy rồi nhấc lên đùi tôi – Sao ? Hết lạnh chưa ?
- Dạ hết ! – Cu cậu gật đầu cái rụp.
- Thế về được chưa ? – Tôi hỏi tiếp.
- Ứ….ở chơi chút nữa đi cậu ! – Rồi nó trượt khỏi đùi tôi, nhún nhảy trên tấm đệm salon – Êm quá !
- Yên nào, Bột ! – Tôi khẽ nhăn mặt giữ nó lại, đã vô nhà người ta còn quậy nữa.
Chốc sau, Tiểu Mai dẫn Bồ Câu đi ra, cả hai cô cháu đã sạch sẽ tinh tươm, mỗi tôi là vẫn còn hơi ướt mem trong người.
- N có tắm lại ko ? – Nàng ngồi xuống hỏi.
- Hì, về nhà tắm chứ, ở đây đồ đâu mà thay ! – Tôi lắc đầu.
- Ừ…ha.. ! – Nàng thoáng đỏ mặt.
- Ế…đi đâu đấy ? – Tôi giật mình, nhóc Bột đã tót xuống ghế chạy sang chỗ Bồ Câu.
- Câu còn giữ kẹo của con ! – Cu cậu nói.
- Là sao ? – Tôi ngạc nhiên.
- À, lúc nãy Bột để kẹo trong túi, mà ướt nước bẩn rồi, nên mình lấy ra ! – Tiểu Mai giải thích. – Con ngồi đây đi, cô lấy bánh khác ra cho !
Bồ Câu lon ton chạy theo Tiểu Mai ra sau bếp, tôi thì khoái chí vì chắc mẩm sắp có trà với bánh ăn nữa rồi, nhưng vẫn phải làm mặt nghiêm.
- Bột, qua đây cậu bảo ! – Tôi ngoắc tay.
- Dạ… ! – Cu cậu chạy tới.
- Lần sau qua nhà người ta đừng có đòi bánh kẹo, biết chưa ? – Tôi dặn nó, dù biết chắc mình cũng chẳng hơn gì, vì giờ mà có tách trà nóng thì ấm cả người.
- Dạ… ! – Nhóc Bột gật đầu, phồng má như vừa bị mắng.
- À, dỗi thì lần sau ko đi chơi nữa, nhé ! – Tôi véo hai bên má cu cậu.
- Ứ…con nhớ mà ! – Thằng nhóc nhăn nhó gật đầu lia lịa.
- Dặn này, chút cô Mai đem bánh ra thì ngồi yên, cô đưa bánh thì vòng tay cảm ơn, nhớ không ? – Tôi thủ thỉ.
- Dạ ! – Cu cậu lại gật đầu.
- Ngoan ! – Tôi cười cười xoa đầu nó.
Phải thế chứ, cái nào ra cái đó, dù gì mình cũng là chú nó, phải biết dạy bảo làm gương cho nhóc Bột học tập. Cơ mà nghĩ lại hồi nhỏ tôi cũng chẳng hơn gì nó, đến nhà khách là cầm đồ ăn xong chạy biến, về nhà y như rằng là ăn mắng từ mẹ.
- Kính…coong.. ! – Có tiếng chuông ngoài cửa vang lên.
- Mai ơi, có khách kìa ! – Tôi đi vội ra sau bếp.
- Ừ, N đem để trên bàn giùm, mình ra mở cổng ! – Tiểu Mai đưa khay trà bánh tôi giữ rồi bước ra trước mở cổng.
Hai đứa nhóc nghe mùi bánh thơm phức thì cứ níu chân tôi mà líu ríu chạy theo sau.
- Từ từ, đợi cô vào đã ! – Tôi kéo tay nhóc Bột ra, rõ ràng nó đã quên những gì chú nó vừa dạy, trong khi trước đó ít phút nó còn gật đầu lia lịa.
Bồ Câu thì hiền hơn, ngồi im ru nhưng đôi mắt to tròn, đen láy cũng háu hức nhìn vô dĩa bánh, tôi thấy buồn cười quá thể.
- Ai vậy Mai ? – Tôi đứng dậy nhìn nàng vừa đi vào trong.
- ……. ! – Tiểu Mai lắc đầu, khẽ cau mày, rồi đưa dĩa bánh cho Bồ Câu bưng – Hai đứa lên lầu chơi đi ha, ăn từ từ thôi đấy !
Tôi ngơ ngác nhìn 2 đứa nhóc chạy lên lầu, rồi quay sang nhìn Tiểu Mai.
- Ngồi đi N, ko có gì đâu ! – Nàng ngồi xuống rót trà.
- Nhưng mà…ai…va.. ! – Tôi chưa kịp nói hết câu, đã thấy có người đang bước vào.
Người vào nhà là một tên con trai, trông cũng trạc tuổi cỡ tôi, nhưng khá là đô con, tay chân chắc nịch như dân thể thao chứ chẳng lèo khèo như thằng thư sinh tôi đây.
- À…chào…. ! – Tên này gật đầu, cười nhìn tôi.
- Bạn em đấy, anh ngồi đi ! – Tiểu Mai nói.
- Vậy à ? Thế chào em ! – Anh này chào tôi.
- Dạ…chào anh ! – Tôi cũng cười xã giao rồi lúng 乃úng ngồi xuống.
Tiểu Mai đẩy khay trà ra giữa bàn, tôi như đã quen rồi, lấy trước một tách, nhưng ông anh này thì vẫn ngồi yên, và Tiểu Mai trông cũng chẳng có vẻ gì là muốn nói chuyện, không khí chợt chùng hẳn xuống từ khi tên này bước vô nhà, và tôi thấy mình thừa thãi gì đâu. Biết vậy nãy tót lên lầu với hai đứa nhỏ luôn cho xong chuyện, tôi rụt cổ thầm hỏi, chuyện quái gì nữa đây trời ?
Tầm vài mươi giây yên lặng trôi qua, tôi nhâm nhi tách trà, chốc chốc lại liếc nhìn ông anh này, lạ kỳ, hắn nhìn Tiểu Mai chằm chằm, và nàng thì vẫn im thin thít, đôi bàn tay đan vào nhau, tôi biết là nàng đang bối rối lắm đây.
- Hai đứa…là bạn nhau à ? – Anh này bắt chuyện.
- Dạ, bạn cùng lớp thôi anh ! – Tôi thật thà đáp, linh tính mách bảo tôi ko nên dính sâu vô chuyện này làm gì.
- Ừ… ! - Ổng thở phào, rồi nhấp ngụm trà.
- Vậy 2 người ngồi chơi ha, N lên…. ! – Tôi nhổm dậy, định đi lên lầu.
- N cứ ngồi đây đi ! – Tiểu Mai nhăn mặt nói ngay.
- À….ừ… ! – Tôi giật thót, ngồi phịch xuống ghế.
Anh này nhìn tôi như thăm dò, rồi lại quay sang hướng Tiểu Mai.
- Vậy…mình bàn lại chuyện hôm trước nhé ! - Ổng dè dặt nói.
- Em…không đi được đâu ! – Tiểu Mai lắc đầu.
- Có anh Triết đi nữa mà ! – Anh này tiếp lời.
- Nhưng em bận rồi ! – Nàng thở dài.
Vài giây yên lặng nữa trôi qua, tôi đã nốc đến tách trà thứ hai, thầm cầu cho cha nội này về lẹ lẹ để tôi còn về nhà ăn cơm.(Truy cập zlo.vn để đọc nhiều hơn)
- Lâu lâu nhóm bọn anh mới tập trung đủ lại, Triết cũng bảo là bình thường hôm đó em sẽ rảnh mà ! – Anh này vẫn tiếp tục chiêu dụ.
- Anh Triết có ở đây đâu mà biết ! – Tiểu Mai ngước mắt nhìn ổng.
- Thì anh nghe nói vậy thôi ! - Ổng nhún vai đáp.
- Vậy anh đi chơi với nhóm anh được rồi, đâu cần thiết em phải đi theo chứ ! – Nàng nói.
- Đi…ừ, thì đi với anh cho vui ! – Anh này lúng 乃úng đáp.
Tôi cầm tách trà thứ 3 lên, rủa ông này sao ngoan cố quá thể, người ta đã ko muốn đi rồi mà cứ nằn nì mãi, phải tôi thì đạp lọt ghế nãy giờ rồi chứ ở đó mà cù cưa.
- Em nói là bận rồi mà ! – Nàng tiếp lời.
- Bận gì nữa ? – Anh ta tỏ vẻ sốt ruột.
- Thì hôm đó đi…làm trại với mấy bạn nữa ! – Tiểu Mai nhăn mặt vẻ khó chịu.
- Em vắng một bữa có sao đâu, hồi tụi anh làm trại con gái cũng đâu có phụ gì ! – Anh ta vẫn ngoan cố. – Phải ko em ? - Ổng quay sang hỏi tôi.
- À…thật ra…à…dạ…cũng đúng…. ! – Tôi lúng 乃úng đáp, rồi lập tức chêm vô thêm khi bắt gặp ánh mắt Tiểu Mai đang nhìn mình ! – Thật ra cũng có…việc làm..có chứ !
- Nói chung là vắng thì bữa sau làm bù, em nghỉ một bữa chẳng hại ai cả ! – Anh ta lắc đầu, xem như đã hỏi thừa tôi. – Đi cùng anh bữa đó, được không ?
“ Tên này đích thực là gan lỳ mà, người ta từ chối nãy giờ rồi mà cứ….. ! “ – Tôi đập bàn, tự nói oang oang trong tâm tưởng.
- ………… ! – Nàng im lặng, thoáng phân vân.
Tôi nghĩ thầm trong đầu, thế là chắc thấy tên này năn nỉ dữ quá, Tiểu Mai cũng dần xiêu lòng rồi, trông thái độ này thì chẳng chóng thì chầy, nàng sẽ nhận lợi ngay thôi. Tôi tự dưng không muốn nàng đi chung với ông này chút nào.
- Nhưng em ko muốn đi với anh ! – Nàng thở dài, tiếp lời.
“ Chuẩn, phải thế chứ, làm trại vui hơn chứ lị, đi với ông thì có mà chán phèo, tui nhìn đã biết rồi, nói chuyện gì như bắt ép người khác ! “ – Tôi vỗ tay tán thưởng rào rào trong tưởng tượng.
- Sao… ? – Anh ta ngạc nhiên.
- Em…có bạn trai rồi, vậy thôi ! – Tiểu Mai đáp.
Tôi suýt nữa là phun luôn trà ra ngoài, ngay lập tức trong đầu liên tưởng đến hình ảnh một tên con trai lạ hoắc đang nắm tay Tiểu Mai hồi mùng 1 tết lúc ở bãi biển, đến hôm nay thì nàng đã chính thức xác nhận, vậy chắc chắn tên đó là bạn trai nàng rồi, cơ mà sao tôi bỗng nhiên thấy tim đập bình bịch, có gì đó ghen tức đã nhen lên như ngọn lửa đang chực chờ bùng cháy vậy.
Tôi nhìn sang Tiểu Mai, nhưng nàng thì nhìn thẳng ông anh kia, và tôi tự dưng thấy lạnh gáy, hoá ra ông anh này đang nhìn tôi, và đoan chắc theo ánh mắt của ổng, thì ổng đang tưởng …tôi là bạn trai của nàng !
Nhầm rồi cha nội, tui ko có phải, tui yên bề gia thất rồi, tui có em Vy rồi, đừng có nhìn tui vậy nữa, tui…đấm bể mặt ông giờ ! Tôi nhấp nhổm ngồi ko yên trên ghế, tránh ánh mắt nghi ngờ của ông kia.
- Ra…ra vậy ! – Anh này ỉu xìu ngay tắp lự, thở hắt ra.
- …….. ! – Tiểu Mai ko nói gì.
- Bất ngờ thật đấy ! – Anh ta chuyển hẳn thái độ, cười nhạt nói.
- …….. ! – Nàng im lặng.
- Thế thì nói ngay từ đầu đi, anh biết trước thì đâu có đến đây ! – Ổng cười gằn, ra chiều chua xót lắm.
- Chuyện của tôi, việc gì phải báo cáo với anh ! – Tiểu Mai lạnh lùng đáp.
- Ừm, thế..thôi, về đây ! – Anh này nhún vai rồi đứng dậy.
Tôi trong bụng cảm thấy hả hê vô cùng, Tiểu Mai chốt câu này đảm bảo ko ổng không ૮ɦếƭ vì nhục thì cũng ngượng chín người, nhưng tôi ngoài mặt vẫn phải tỏ ra lịch sự, cơ mà chưa kịp đứng dậy chào anh ta cho phải phép xã giao thì đã bị tia nhìn hậm hực của ổng chặn họng, lớ ngớ chưa nói được câu nào thì anh này đã dắt xe về thẳng.
- Thế…thế N cũng về luôn đây, cũng gần giờ cơm rồi ! – Tôi liếc nhìn đồng hồ, đã hơn 7h, lẹ còn chở nhóc Bột về.
- Ừ, để mình lên gọi bọn nhỏ xuống ! – Tiểu Mai gật đầu.
- Thưa cô con về ! – Cu Bột vòng tay chào Tiểu Mai.
- Ừa, giỏi, hôm nào con qua chơi với Bồ Câu nữa ha ! – Nàng cúi xuống, cười dịu dàng với nhóc Bột.
- Chú về nhé ! – Nhỏ Bồ Câu vẫn níu chân tôi, ý chừng ko cho về.
- Để chú N về đi con, rồi khi khác lại qua mà ! – Tiểu Mai kéo tay con bé ra.
- Ứ…chú nhớ chở Bột qua nha ! – Con bé phụng phịu.
- Ừa, hì ! – Tôi cười cười xoa đầu con bé.
Đợi nhóc Bột đã yên vị xong xuôi trên xe, tôi mới quay lại chào Tiểu Mai.
- Vậy N về ha ! – Tôi nói.
- Ừ, về cẩn thận ! – Nàng gật đầu.
- Ừm, Mai vào nhà đi ! – Rồi tôi ngồi lên xe.
- À…N này.. ! – Tiểu Mai gọi lại.
- Gì thế ? – Tôi ngoái đầu lại.
- Chuyện lúc nãy…hôm nào mình giải thích cho ! – Nàng ngần ngại nói.
- Ơ…có gì đâu ! – Tôi nhún vai đáp.
Nhưng quả thật là có cái gì ấy, chứ ko phải là ko có, tôi biết lúc nãy Tiểu Mai định nói là sẽ giải thích chuyện gì, nhưng mà, nàng có bạn trai thì việc gì phải giải thích với tôi. Dù là tôi tự dưng thấy có chút…bực dọc, cảm giác như có gì đó đang cháy lách tách âm thầm trong người, như vừa mất đi điều gì đó mà tôi lại giận lên vì nó chẳng phải là của mình để gọi là mất. Không lẽ, tôi đang ghen hay sao ?
- Cậu N, con đói… ! – Nhóc Bột ngồi phía sau ՐêՈ Րỉ.
Tôi giật mình choàng tỉnh, hoá ra nãy giờ tôi mải nghĩ mà chạy lố đường về cả đoạn, lật đật quay đầu xe lại, dẹp ngay những cảm xúc khó hiểu vừa rồi, nhủ thầm chỉ là tôi vừa rồi quá nhạy cảm mà thôi, ko có chuyện ghen tuông gì đó đâu, đúng, không có đâu !
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc