Biển Đồi Dương, đúng như tên gọi của nó, là cả một rừng những dương là dương, 2 con đường nhỏ lát gạch chạy ngoằn ngèo đan xen nhau dẫn ra bờ biển. Phía trên bên trái là một ngọn đồi xanh mướt cỏ thơm, từ trên đó nhìn xuống dưới rất đẹp, kế bên đó là khu đất riêng của sân golf Novotel, rìa của Novotel lại là 1 bãi cỏ xanh mướt trải dài cả bờ biển bên trái. Bên phải là bãi cát trắng muốt dọc dần đến ngọn hải đăng, rồi mới đến biển Hương Chánh. Lọt thỏm giữa rừng dương là những quán café sân vườn mái dừa, có ghế bố dài cho khách thưởng lãm bờ biển.
Lúc tôi gửi xe xong, đi bộ bờ biển thì đã thấy xa tít ngoài kia bọn thằng K với Vy, nhỏ H đang đùa giỡn nghịch nước từa lưa, bước được 1 đoạn thì thấy Tiểu Mai ngồi trên đồi, em ấy vẫn vậy, trầm lặng mà xinh đẹp. Tôi bước đến rồi ngồi xuống bên cạnh Tiểu Mai.
- Tiểu Mai ko xuống đó chơi à ?
- Ừ…mình thích ngắm biển hơn – Em ngập ngừng trả lời
- Hì, xuống chơi cho vui, mấy khi có dịp đi cùng….- Tôi kịp ngậm miệng trước khi hố lời
- ……. N ra đó đi, chút Vy lại thấy.. !
- ..Sao hôm giờ, Tiểu Mai ko nói chuyện với N nữa ?
- N có đến nói chuyện với mình đâu mà bảo – Nàng hấp háy mắt.
- Tại…N cảm giác như…Mai ko muốn gặp N..
- Nếu vậy thì giờ mình đâu có ngồi đây – Em mỉm cười.
- ………..!!
2 đứa tôi lại lặng im, mỗi người đuổi theo những suy nghĩ của riêng mình, gió biển vẫn rì rào giữa hàng dương, biển và bầu trời tuy cùng màu xanh nhưng lại ko xanh giống nhau, là do khác gam màu hay do đường chân trời đằng xa đang phân cách cả hai ?
Chạy giỡn nghịch nước chán chê rồi, bọn thằng K lếch thếch đi lên, chả rõ mồ hôi hay nước biển mà nhễ nhại ướt đẫm, Vy tóc dính bết vào người, cười rạng rỡ trong ánh hoàng hôn buổi chiều tà, rồi tới ngồi cạnh tôi .
- 2 người ngồi đây nãy giờ hở? Sao ko xuống dưới chơi cho vui ? – Vy hỏi
- Hì, mình ngại bị ướt, ngồi xem cũng vui mà – Tiểu Mai đáp.
- Còn N, gửi xe xong sao ko ra luôn ? Vy nhìn tôi
- Ừ, gửi xong thì ra đây thấy mỗi.. bạn Mai đang ngồi, chứ đâu thấy Vy với bọn kia ở chỗ nào đâu mà tìm. – Tôi bịa
- Xạo chưa, ở ngay sát rạt, nhìn ra là thấy – Em nó vẫn xoáy
- Thật ko thấy mà =.= ! – Tôi chống chế yếu ớt
- Phải ko đó ? Hay là…. – Vy cười, tôi toát mồ hôi, bất giác thấy sao em nó cười hiểm quá..
- Hay là sao…, N ko hiểu !
- Hay là N ..sợ nước đó ? Chắc vậy rồi, hì hì – Rất nhanh, Vy nhìn qua Tiểu Mai rồi cười nhạt với tôi .
- Sợ nước sao tắm chị hai ? N thơm tho thế này mà – Tôi lảng qua chủ đề khác ngay
- Giỏi cho cái mồm ! – Nói rồi Vy đứng dậy, vẫy vẫy bọn kia.
Tôi cũng đứng dậy theo, hú vía vì màn xét hỏi vừa rồi, tôi ko lo cho tôi sẽ ra sao, mà ngại nếu tôi cứ tiếp tục ngồi đây thì sau này Tiểu Mai cảm thấy khó xử sự với Vy thôi .
Chơi đã rồi, giờ khát nước, bọn nó rủ đi ăn bánh canh với chè đá, lần này lấy cớ quán bánh canh ở xa, mà lại có đoạn lên dốc nên thằng T xung phong chở Tiểu Mai. Thằng L có vẻ hậm hực vì bị giành, cũng phải thôi, chậm thì mất phần, thằng K thì khỏi nói, vẫn mang cái mặt đi đưa đám mà chở nhỏ H, còn thằng D thì chạy xe Tiểu Mai mà cái mặt tươi hơn hớn, tôi chẳng hiểu nó vui cái gì !
Lúc này thằng K chả thèm giữ ý nữa, nó chạy luôn lên trên, dàn hàng 4 để đi chung với Tiểu Mai, mặc cho nhỏ H la oai oái phía sau . Tôi chở Vy đi chậm, 2 đứa im lặng một hồi mà chẳng ai nói gì, đúng hơn là tôi ko biết nói gì và cũng lo lo, vì đây là lần đầu tiên 2 đứa tôi đi riêng với nhau mà yên ắng như vậy.
- Nè, làm bạn bình thường thôi đó nha – Vy giật giật tay áo tôi nói khẽ.
- Hở, là sao ? – Tôi mừng húm, cuối cùng thì em nó cũng nói.
- Thì N với Mai đó…. – Em ấy cắn môi đáp
- Ừa, thì bạn mà, N có làm gì đâu. – Tôi ngoái lại đáp, mà thật, đến giờ thì tôi xác định tôi với Tiểu Mai chỉ là bạn, ko hề có ý gì khác, tôi đang thích em Vy mà.
- Ừ, mà nãy thấy vậy Vy hơi buồn đó…sau này đi đâu, đi 2 đứa nha – Vy phụng phịu.
- Ừa, hì hì – Tôi cười, thấy sao em nó dễ thương vậy ko biết nữa.
Rồi từ đằng sau, em ấy khẽ tựa đầu vào lưng tôi… thành phố đã bắt đầu lên đèn, con đường biển đã dần thưa thớt, ánh chiều tà đang rót những giọt nắng vàng vọt cuối cùng của ngày lên lưng hai đứa, bất giác tôi cảm thấy thật bình yên, và thầm mong cho khoảnh khắc này là mãi mãi mà thôi.
Ngày tổng duyệt các tiết mục của 3 khối cũng đến, cả lớp háo hức hồi hộp chuẩn bị trang phục, đạo cụ rồi diễn tập lại cho thật chắc. Nào thì ráp thử sân khấu để xem lúc diễn đứa nào đứng chỗ nào tránh bị loạn đội hình, rồi ráp nhạc vào tập lại ,….Sáng ngày tổng duyệt, bọn con trai chúng tôi tập trung tại nhà thằng K lúc 6h sáng để mặc đồ diễn rồi đề pa xe thẳng lên trường. Tốp nữ thì tập trung nhà em Vy, sau đó đi taxi với cô Hiền chủ nhiệm, vì con gái thì cập rập hơn, còn phải trang điểm nữa.
Sáng sớm thì lạnh, những đứa mặc đồ bộ đội như tôi với thằng T thì ko sao, chỉ tội mấy đứa dân chài, môi răng va nhau cầm cập, tụi nó chỉ mặc mỗi cái…lưới cá, may là sáng sớm, ít có ai ngoài đường nhìn, ko lại tưởng bộ đội đào ngũ nhập bọn với tụi đánh bắt trộm tôm nuôi thì có mà tèo.
Đến trường lúc 6h30, lớp tôi là 10A1 nên sẽ chọn 1 tiết mục để diễn đầu tiên cho thầy cô chấm điểm, tiết mục thứ hai của lớp sẽ được diễn vào sau giờ trưa. Vì thế cô Hiền thống nhất với nhóm, chọn múa tập thể để diễn đầu tiên, chứ sáng sớm mà múa ballet thì ko ổn, ngủ dậy tay chân đơ đơ sao mà khiêu vũ lả lướt nổi. Tầm 7h tốp nữ có mặt, nhỏ nào nhỏ nấy trang điểm nhìn lạ hoắc, nhận chẳng ra, em Vy còn đeo thêm cái mạng che mặt như mấy cô vũ công Ấn Độ ( nghe đâu cô dạy múa bắt mặc thế ), tôi nhìn mà cứ tủm tỉm cười, em nó biết ý, cứ canh tôi sơ hở là tới véo vào hông. Tiểu Mai thì đến trưa mới diễn nhưng cũng lên sớm để xem bọn tôi làm ăn thế nào.
Sân trường cũng đã bắt đầu đông dần những lớp khác đang chuẩn bị cho tiết mục của mình, vẻ mặt ai nấy cũng hứng khởi pha chút lo âu, hồi hộp. Tôi thấy có lớp còn mặc đồ lá cây, hình như diễn gì đó liên quan đến rừng rú đại ngàn hay sao ấy, vì có ông mãnh nào đó đang ngửa cổ lên trời mà…hú, lạy hồn mới sáng sớm.
Lớp tôi cũng nhao nhao cả lên, cô Hiền dặn dò, bọn con gái lo chỉnh trang y phục, đám con trai hết chọc lẫn nhau rồi quay sang tán nhóm nữ.
- H ơi, tí nữa dắt tay nhau ra thì nhớ đề phòng thằng C nhé, dạo này thấy nó cười 1 mình mãi – Thằng L bơm đểu
- Yên tâm, có gì tao giăng lưới bắt gọn cả ổ, hé hé !
- Tao đạp bật ngửa tụi mày à – Thằng C sừng sộ.
- Các chú đồng thanh nói lại 1 lần nữa, xem anh có oai hay là không? – Thằng T đứng hẳn trên bàn, 1 tay ôm súng 1 tay chỉ về phía…quần chúng nhân dân.
- Cái quần rách nữa kìa ku, oai phết – Thằng K chơi đòn quá hiểm, làm thằng T chột dạ rờ tay xuống đũng quần rồi phát hiện ra bị lừa, quăng súng xách chổi rượt thằng mập chạy khắp lớp.
Tôi vẫn còn hơi ngái ngủ nên ngồi ngáp muốn rách miệng, đột nhiên phát hiện Tiểu Mai đang nhìn, tôi lật đật gãi đầu cười chữa thẹn, nàng cũng gật đầu mỉm cười lại . Rồi tôi lảng đến chỗ em Vy xem thế nào.
- Xong xuôi hết chưa?
- Hic, ko biết nữa, sáng sớm hát ko tốt đâu, lo lắm – Vy nhíu mày, cũng phải, sáng sớm thì chả có ai mà hát cho tốt ngay được.
- Mình nhớ là ngậm chanh tươi thì sẽ có tác dụng thông cổ tức thời đó Vy, tốt cho giọng hát ! – Tiểu Mai đứng đằng sau góp ý.
- Nhưng lấy đâu ra chanh tươi giờ ?
- Vậy Vy đợi N chút ha !
Nói rồi tôi chạy ra ngoài tiệm tạp hoá trước trường mua chanh, nhờ cắt ra mấy lát mỏng, mua thêm lố kẹo mềm sugus là món ưa thích của em Vy, rồi ba chân bốn cẳng phóng vô lớp.
- Nè, Vy ngậm vào đi – Tôi chìa mấy lát chanh tươi ra.
- Chắc..chua lắm – Em nó nhìn vẻ ngần ngại
- Đây, có kẹo chữa cháy đây – Tôi cười cười, đưa thanh kẹo dâu sugus ra.
- Woa, chu đáo ghê nha – Vy hấp háy mắt nhìn tôi .
- Chứ sao , hì hì !
Tôi ngồi cạnh cười tình với Vy, vừa kịp thấy ở phía sau, Tiểu Mai khoác vội chiếc áo len rồi mở cửa, bước ra ngoài sân, xoa xoa đôi tay nhỏ nhắn như cóng đi vì hơi lạnh buổi sớm…
Phía cuối lớp, thằng T đang rối rít xin lỗi nhỏ Y vì lúc rượt K mập thì tông trúng nhỏ này đang son môi, làm nhỏ Y lỡ tay quẹt luôn 1 vạch dài trên mặt, thằng K cười lăn bò càng mà ko hay biết cô Hiền đầy bá khí đang đứng sau lưng nó.
7h15 phút sáng ngày tổng duyệt, còn 15 phút nữa…..!