Yêu Lần Nữa - Chương 24

Tác giả: Trần Thị M. Khanh

Khi Lăng Trác đến nhà Linh Lung là bốn giờ chiều. Vì anh có cuộc gặp mặt đối tác gần đây nên tiện ghé qua. Linh Lung vừa mở cửa, nhìn thấy Lăng Trác liền nhào tới ôm chặt lấy anh khiến anh có chút khó chịu, liền đưa tay đẩy cô ta ra.
Linh Lung nói đi lấy nước, bảo anh vào nhà ngồi, Lăng Trác miễn cưỡng bước vào. Ánh mắt anh vô tình liếc nhìn chiếc lư xông trầm nhỏ bằng đá đặt trên bàn đang tỏa mùi hương, nhưng rõ ràng, mùi này không phải là mùi trầm.
Anh thấy lạ vì trước đây anh chưa từng thấy Linh Lung sử dụng lư hương bao giờ.
Lăng Trác ngồi xuống sofa, chiếc lư hương đặt trên bàn ở ngay đối diện anh. Mùi hương tỏa ra từ chiếc lư này có phần khác lạ, hòa vào không khí, xâm nhập từng chút một trong từng hơi thở của Lăng Trác, khiến cho bao mệt mỏi, bao nhiêu cảm xúc tiêu cực trong anh khi nãy dần tan biến. Đột nhiên cổ họng anh khô ran, yết hầu trượt lên xuống một cách liên tục.
Lúc Linh Lung từ nhà bếp đi ra, cô ta mang theo một ly nước rồi khẽ đặt lên bàn. Mặc dù cơ thể Lăng Trác đang có sự biến đổi khác lạ nhưng anh vẫn cố giữ bình tĩnh. Anh nhìn ly nước nhưng không uống, nói.
" Anh đã đến đây theo ý em, em nên giữ đúng lời hứa của mình "
" Trác, anh uống nước đi !"
" Không cần, anh còn một số việc ở công ty, anh về trước. Linh Lung, anh yêu cầu em, đừng bao giờ đến làm phiền Hạ Anh nữa "
Nói rồi anh lập tức đứng dậy, ngay khi tay anh chạm đến nắm cửa, Linh Lung cô ta đột nhiên ôm chặt lấy anh từ phía sau, cố tình cọ xát vào lưng anh. Lăng Trác sững người, quên cả việc đẩy cô ta ra. Đầu óc anh tự nhiên choáng váng, cơ thể dần nóng lên, trán liên tục toát mồ hôi một cách khó hiểu.
" Trác, đừng rời xa em có được không? "
" Linh Lung, kết thúc rồi "
" Không, em không muốn rời xa anh, em hứa sẽ không làm phiền đến Hạ Anh mà "
" Anh không thể lại có lỗi với Hạ Anh. Anh xin lỗi "
Lăng Trác dùng lực, gỡ tay cô ta ra khỏi người mình. Bất chợt lại bị Linh Lung xoay người đẩy anh vào cửa. Cô ta chủ động hôn lên môi anh một cách điên cuồng, bàn tay mảnh khảnh gấp gáp ϲởí áօ vest cùng caravat của anh, cuối cùng là đến hàng núc áo sơ mi.
Lăng Trác bàng hoàng đẩy cô ta ra, hương thơm tỏa ra từ chiếc lư hương lại vấn vít nơi đầu mũi anh, một cảm xúc hưng phấn ૮ɦếƭ tiệt nảy sinh trong người anh, rốt cuộc hương thơm đó là gì?
Một lần nữa Linh Lung lại tiếp tục lao đến, lần này cô ta hôn anh một chút một, từng bước, từng bước khơi lên niềm khao khát trong anh. Lăng Trác bị mùi hương kia mê hoặc cùng với cơ thể mềm mại, mịn màng của Linh Lung. Anh đã vô tình quên mất việc đẩy Linh Lung ra..
[.............]
Tại biệt thự của Lăng Trác, trong nhà bếp, Hạ Anh đang nêm nếm lại món canh cải, còn bà Hạ làm món sườn xào chua ngọt. Rõ ràng trong nhà có người làm, nhưng Hạ Anh cứ muốn tự tay nấu bữa tối, bà Hạ cũng đứng ngồi không yên, phải luôn ở cạnh cô để giám sát, sợ sẽ xảy ra chuyện.
" Lần sau mẹ sẽ không cho phép con vào bếp nữa "
" Mẹ à, con mà cứ ngồi yên một chỗ là sẽ mập ú lên cho coi "
" Mập thì sao chứ? Hồi mang thai con, ba con chăm mẹ lên hẳn hai mươi cân đấy !"
" Thật sao ạ? "
" Thật, ông ấy chăm mẹ còn hơn chăm em bé nữa. Ai như cái thằng Lăng Trác kia, tối ngày công việc "
" Anh ấy bận mà mẹ "
" Tại sao con lại lụy nó đến vậy chứ? Sau này lại đau khổ con à "
" Không có đâu mẹ, anh ấy thay đổi rồi "
Bà Hạ nhìn cô, chỉ biết thở dài.
[.............]
Ở bên này, nhiệt độ trong nhà Linh Lung ngày một tăng cao, trên ghế sofa, hai con người một nam một nữ như đôi cá khát nước, tiếng những nụ hôn nóng bỏng liên tục vang lên. Lăng Trác liên tục hôn lên môi, lên cổ Linh Lung, dường như anh đã dần mất đi kiểm soát.
" Trác, em yêu anh.. "
Khi giọng nói của Linh Lung vang lên, Lăng Trác đột nhiên dừng lại, bóng hình Hạ Anh bất ngờ hiện lên trong đầu anh, anh vội đứng dậy, nhìn chiếc áo sơ mi của mình bị cởi hết núc, cùng hình ảnh Linh Lung áo quần xộc xệch, anh thật muốn Gi*t ૮ɦếƭ bản thân mình.
" Trác.. "
Lăng Trác không nói không rằng, vội vã cầm lấy áo vest dưới sàn, cố gắng trấn tĩnh đầu óc cùng cơ thể đang khó chịu, nhanh chóng rời khỏi căn nhà.
Linh Lung nhìn bóng hình anh, khẽ nhếch môi, ánh mắt khẽ liếc nhìn chiếc điện thoại trên kệ đỡ đang được đặt ở góc nhà kia.
--------------
Tại biệt thự. Bữa cơm đã chuẩn bị xong, nhưng vẫn chưa thấy Lăng Trác đâu. Hạ Anh cùng bà Hạ bèn ngồi ở bàn ăn đợi, bà liên tục bảo cô ăn trước đi nhưng cô nhất quyết đợi anh về rồi cùng ăn.
Đột nhiên chiếc điện thoại trên bàn uống nước vang lên, bà Hạ trực tiếp lấy giúp cô, nhưng vừa cầm lên, tiếng chuông đã dứt, thay đó vào là một tin nhắn đến cùng lúc. Bà Hạ vô tình trượt ngón tay, hiển thị trên màn hình là một đoạn video.
Ngay khi nhìn thấy, tâm trạng bà Hạ chợt ૮ɦếƭ sững, bàn tay cầm điện thoại cứng đờ.
" Mẹ, ai gọi cho con vậy? " cô ôm bụng đi tới cạnh bà.
" Hạ.. Hạ Anh.. "
" Có chuyện gì vậy mẹ? "
Ánh mắt Hạ Anh vô tình nhìn thấy gì đó trên điện thoại, tiếp theo đó là những tiếng kêu nóng bỏng vang lên. Cô cầm lấy điện thoại từ tay bà, ngay khi nhìn thấy đoạn clip, tim cô đã hoàn toàn tan nát.
Bên trong đoạn clip là cảnh Lăng Trác và Linh Lung trao nhau những nụ cuồng nhiệt, hai người họ dường như mất hết kiềm chế, cô thấy anh mạnh bạo bế ngang cô ta lên rồi tiến đến sofa, họ lại tiếp tục hôn nhau, tiếng kêu của những nụ hôn đó khiến cô ghê tởm.
Chiếc điện thoại vô lực rơi xuống sàn.
" Hạ Anh, con.. "
Hạ Anh mất bình tĩnh, cả người bỗng loay hoay, cô đột nhiên muốn đi tìm Lăng Trác hỏi cho ra chuyện, vừa bước đi chân đã vô tình ngáng vào chân ghế khiến cô ngã nhào.
" HẠ ANH.. " Bà Hạ hét lên.
" Aaaaaaaaa.. " Hạ Anh đau đớn, ôm bụng.
[..............]
Khi Lăng Trác trở về nhà, căn nhà tối om, vì tâm tình anh đang rất kích động mang theo chút hưng phấn nên đã không để ý rằng căn nhà đang không có ai. Anh nghĩ Hạ Anh đã đi ngủ rồi.
Anh thả mình xuống sofa, tâm tình cực kì khó chịu.
Suýt nữa, anh đã phản bội Hạ Anh..
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc