" Sao Hạ Anh cô ta lại ở đây? "
Linh Lung ngồi ở trong xe, trong lòng thầm suy nghĩ, sau đó lại ngước nhìn tên bệnh viện một lần nữa. Hạ Anh cô đến bệnh viện phụ sản, chẳng lẽ cô đang có thai? Nghĩ đến đấy, Linh Lung cô ta vội xuống xe, dặn dò người tài xế đợi cô ta một lát.
Cô ta lén đi theo Hạ Anh. Bà Hạ đưa Hạ Anh đến một căn phòng sau đó cả hai người tiến vào, lúc này, Linh Lung mới nhanh chân đến trước cửa phòng. Đây rõ ràng là khu khám thai và siêu âm.
" Không lẽ, Hạ Anh cô ta thực sự đang mang thai? "
Ngay lập tức, một ngọn lửa phẫn nộ dâng lên trong lòng Linh Lung. Vậy là, Lăng Trác đã quan hệ với Hạ Anh? Rõ ràng trước đây anh nói bản thân không yêu Hạ Anh và sẽ không bao giờ chạm vào người Hạ Anh cơ mà.
Tại sao?
Trong khi cô ta ở bên cạnh anh bấy lâu, anh cũng không bao giờ để lại máu mủ của mình sau những lần hoan ái với cô ta. Vậy mà bây giờ, Hạ Anh cô lại đang mang thai. Có phải vì điều này mà Lăng Trác mới đề nghị chia tay cô ta?
Hạ Anh..
Chị là cái thá gì mà lại có được Lăng Trác?
Là cái thá gì mà có được chức Lăng phu nhân?
Còn có được đứa con của anh ấy?
Linh Lung cô ta hận cô, chính Hạ Anh đã ςướק tất cả của cô ta. Cô ta bất hạnh, thì những người khác cũng đừng mong được hạnh phúc. Không bao giờ, không bao giờ có chuyện đó. Có trách, thì trách ông trời đã quá bất công với Linh Lung này.
" Hạ Anh, cô đợi đấy !"
Linh Lung nói rồi bỏ đi, mang theo sự phẫn nộ tột cùng.
Ở trong này, Hạ Anh đang được vị nữ bác sĩ siêu âm thai, áo cô được kéo lên tận иgự¢, chiếc máy siêu âm liên tục di chuyển trên bụng cô. Tính ra, đứa bé cũng đã được mười ba tuần tuổi. Hạ nhìn trên màn hình được kết nối với máy siêu âm, một niềm vui lớn đột nhiên dâng lên trong cô.
" Em xem, đây chính là con của em "
" Đây là con của em sao? Nó dễ thương quá !"
" Cả mẹ và thai nhi đều rất tốt, chứng tỏ em đã được chăm sóc rất chu đáo nhỉ? "
" Vâng.. " cô ngại ngùng, khẽ cười.
" Đâu cho mẹ xem cháu cưng của mẹ nào? " bà Hạ phấn khích nói.
Hạ Anh bật cười hạnh phúc, cô đột nhiên nghĩ đến Lăng Trác, không biết khi cô đưa ảnh siêu âm cho anh coi, anh có phấn khích như vậy không nhỉ? Cô quả thực đang rất mong chờ dáng vẻ của anh khi nhìn thấy hình ảnh con của mình.
Cô còn định sẽ đi in tấm ảnh này ra, rồi bỏ nó vào trong ví tiền của Lăng Trác.
Hay là đi làm một album hành trình lớn lên của bảo bối luôn nhỉ?
Mới nghĩ đến đó thôi, cô đã thực sự đắm chìm trong hạnh phúc rồi.
[.............]
Tối hôm nay, Lăng Trác về nhà sớm, anh cảm thấy có lỗi vì không thể đích thân đưa Hạ Anh đi khám thai. Anh trổ tài nấu vài món đơn giản cho bữa tối, đa phần đều là những món dễ ăn và tốt cho phụ nữ mang thai.
Trong lúc anh đang đứng trong bếp rửa cải bó xôi, đột nhiên có một bàn tay chìa ra trước mặt anh mang theo một tấm hình, Lăng Trác mỉm cười, anh tắt vòi nước, lau khô tay rồi cầm lấy.
" Con của chúng ta đó anh, có đẹp không? "
" Là cái viên xíu mại này đây sao? "
" Viên xíu mại gì chứ? " cô đánh vào vai anh.
" Trông giống thật mà, hay là sau này mình gọi tên con là tiểu Thịt viên đi "
" Cái tên nghe kì ૮ɦếƭ đi được " Hạ Anh bật cười.
Thấy cô cười, bao nhiêu mệt mỏi ở công ty ban nãy cũng biến đi đâu mất. Lăng Trác ôm lấy eo cô, kéo cô lại gần mình, Hạ Anh cũng thuận tay vòng qua cổ anh. Lăng Trác khẽ hôn lên trán cô, dùng ánh mắt ấm áp mà nhìn cô.
" Trước đây anh đã làm nhiều việc có lỗi với em, anh xin lỗi "
"...." cô im lặng nhìn anh.
" Từ giờ anh hứa sẽ toàn tâm toàn ý yêu em, chăm sóc cho mẹ con em "
" Vậy còn.. Linh Lung? "
" Anh và cô ấy đã hoàn toàn chấm dứt. Không còn quan hệ gì nữa "
" Liệu, có phải vì đứa bé không? Em không muốn anh đến với em chỉ vì trách nhiệm "
" Anh biết rõ cảm xúc của mình đang hướng về ai. Kể cả khi đứa bé không xuất hiện, anh cũng nghĩ mình đã bị em làm cho động lòng "
Mấy lời ngọt ngào này có phải từ miệng Lăng Trác nói ra không? Có ૮ɦếƭ cô cũng chưa từng nghĩ sẽ có ngày anh thổ lộ những lời nói đó với cô. Coi như, Hạ Anh cô chịu khổ một chút, nỗ lực một chút để có được tình yêu của anh, cô quả thực không hối hận.
" Được rồi, ông xã à, em và con đang rất đói rồi đây "
" Sẽ có ngay, bà xã !"
[.............]
Hơn chín giờ tối, Kiến Cung tới nhà của Linh Lung, đột nhiên cô ta lại gọi hắn đến đây. Vừa bước vào, đập vào mắt hắn là căn nhà bừa bộn đến đáng sợ, bình hoa vỡ nát, mảnh ly thủy tinh, những tài liệu, báo chí đều nằm ngổn ngang trên sàn nhà.
Còn Linh Lung, cô ta ngồi thu mình ở góc phòng, trên tay còn cầm chai rượu.
" Linh Lung, em nổi điên gì vậy? "
" Anh uống không? "
Cô ta đưa chai rượu trước mặt hắn ta, lúc này Kiến Cung mới để ý tay cô ta bị thương, máu chảy thành giọt xuống sàn nhà. Hắn ta vội đi tới, cầm lấy tay cô ta, nói.
" Em bị thương rồi "
" Không sao. Kế hoạch sao rồi? "
" Đang tiến triển rất tốt, Lăng Trác hắn ta đang chịu rất nhiều áp lực từ mấy lão cổ đông. Đất thì không rao bán được, sớm muộn gì hắn ta cũng lâm vào cảnh khốn đốn "
" Tôi còn muốn anh giúp tôi hạ một người. Đánh vào cô ta, Lăng Trác nhất định sẽ sống không bằng ૮ɦếƭ "
" Ai? Hạ Anh? "
" Phải. Hơn nữa, cô ta còn đang mang thai "
" Tôi giúp em, chẳng phải em nên thưởng cho tôi gì đó sao? Tôi là người làm ăn, có qua có lại, đôi bên hợp tác mới thuận lợi "
Linh Lung liếc nhìn hắn ta, sau đó vòng tay lên cổ Kiến Cung, chủ động dâng hiến đôi môi.