" Chào em, tôi Kiến Cung đây.. "
" Sao anh biết số điện thoại của tôi? "
" Tôi chỉ cần bỏ ra ít tiền, muốn biết gì mà không được? Thậm chí, tôi còn biết nhiều hơn ngoài số điện thoại của em đấy "
Ánh mắt Linh Lung thoáng chấn động. Cô ta thực sự không muốn dính dáng đến Kiến Cung một chút nào. Quá khứ từng làm gái trước đây của cô ta, cô ta kinh tởm nó, bởi vì cuộc sống khắc nghiệt này sẽ Ϧóþ nghẹt những kẻ nghèo hèn cho đến ૮ɦếƭ, nên cô ta mới đành phải đi làm cái nghề dơ bẩn đó.
Bây giờ, Kiến Cung hắn ta đột nhiên gọi điện cho cô, phải chăng hắn ta đang toan tính điều gì? Hắn ta nói, hắn ta biết nhiều điều hơn cô ta tưởng, liệu hắn có biết mối quan hệ giữa cô ta và Lăng Trác không?
Không, hắn ta không thể nào biết.
" Anh còn biết điều gì về tôi nữa? "
" Em muốn biết không? Vậy thì thứ năm tuần sau, tại khách sạn Phiên Ngung, tôi sẽ nói cho em biết "
" Không đời nào "
" Tôi tin em sẽ gọi lại cho tôi. Nói thật, tôi đột nhiên nhớ hương vị của em lúc ở trên giường rồi "
" Đồ điên !"
Linh Lung quát lên rồi cúp máy, bàn tay siết chặt điện thoại như muốn vỡ tan. Ngày hôm nay rốt cuộc là cái ngày quái quỷ gì mà cô ta toàn gặp những chuyện không đâu, từ bài báo của Lăng Trác đến tên khốn Kiến Cung.
[.............]
Từ sớm, Lăng Trác đã đến công ty. Hạ Anh cũng chỉ đợi tới lúc này, khi anh không có ở nhà, cô đã gọi điện nhờ dì giúp việc mang một ít đồ đạc đến cho cô, vì hôm qua, Lăng Trác chỉ lấy cho cô có một chiếc váy ngủ, cô không thể mặc nó ra ngoài để mua một thứ quan trọng.
Một lúc sau, tiếng chuông cửa vang lên, Hạ Anh vội ra mở cửa, thấy dì giúp việc, cô liền kéo bà ấy vào trong nhà.
" Dì ơi, dì có mua cái mà con nhờ dì không? "
" Có, que thử thai phải không? "
" Vâng.. " cô hơi ngượng, khẽ đáp.
" Đây là đồ của cháu, dì đã gấp hết trong này "
" Con cảm ơn dì, nhưng mà dì tuyệt đối đừng nói chuyện con nhờ dì mua que thử thai cho bố mẹ con biết "
" Dì biết rồi, dì về đây "
Sau khi người giúp việc của Hạ gia rời đi, Hạ Anh mới lấy hộp que thử thai ra khỏi túi giấy, đứng ngẩn ngơ nhìn nó một hồi, cô bèn đi vào nhà vệ sinh, một cảm giác hồi hộp dâng lên mạnh mẽ.
Lăng Trác ở công ty, cả ngày hôm nay, tâm trạng anh cứ như bị treo ngược cành cây, trong cuộc họp, các cổ đông cũng nhận ra anh đang mất tập trung. Anh cứ liên tục nghĩ đến Hạ Anh hôm qua ở buổi tiệc, càng nghĩ càng thấy cô có vấn đề.
" Chủ tịch, lát nữa chúng ta có cuộc gặp gỡ đối tác bên Kiến thị "
" Tôi biết rồi "
" Vậy tôi ra ngoài trước "
" Đợi chút, Thừa Minh, một người phụ nữ đang khi không lại buồn nôn, như vậy là sao? "
Người trợ lí nghe xong liển ngẩn người. Sau một hồi suy nghĩ thấu đáo, anh ta nói:
" Cái này tôi không rõ, có thể do dạ dày người đó không tốt, cũng có thể bị dị ứng thức ăn, hoặc là do người đó có thai "
Lăng Trác gật đầu lắng nghe, nhưng khi vừa nghe đến hai chữ " có thai " anh liền ngồi bật dậy khỏi ghế. Đúng rồi, tại sao anh lại không nghĩ đến khả năng này chứ?
Cùng lúc đó, điện thoại của Thừa Minh chợt reo, trên màn hình hiện lên dòng tên danh bạ của mẹ anh ta, anh ta vội quay lưng lại, sau đó bắt máy.
" Mẹ gọi con có chuyện gì ạ? "
" Nãy Lăng phu nhân có nhờ mẹ đi mua que thử thai cho cô ấy. Sếp của con ấy, sắp làm bố rồi "
" Sao ạ? "
" Hạ Anh không cho mẹ nói cho sếp con thì mẹ nói cho con, con nói cho cậu ấy, thành ra mẹ không có nhiều chuyện đâu à nha "
"...."
Thừa Minh ngơ ngác, anh ta cũng đến chịu với sự logic của bà ấy. Chẳng là bà ấy làm người phụ giúp việc nhà ở Hạ gia. Sau khi cúp máy, anh ta khẽ nhìn Lăng Trác, nở nụ cười gượng ép.
" Chủ tịch Lăng, theo một nguồn tin rất thân cận thì.. "
" Thì sao? "
" Lăng phu nhân, cô ấy có thai rồi ạ !"
[..............]
Hạ Anh bước ra từ phòng tắm, khuôn mặt bơ phờ, trên tay cầm chiếc que thử thai hiện rõ hai vạch đỏ.
Cô.. có thai rồi.
Cô có nên vui mừng vì sự xuất hiện quá đột ngột của đứa bé này hay không? Trong khi cô và anh còn đang có ý định sẽ ly hôn.
Và liệu, Lăng Trác có muốn đứa bé này không?
Đang chìm trong suy nghĩ thì đột nhiên cửa nhà bật mở. Hạ Anh giật mình quay người lại, nhìn thấy Lăng Trác hùng hổ bước vào, cô vội giấu que thử thai ra đằng sau lưng.
" Sao anh lại về giờ này? "
" Hạ Anh, em có thai rồi phải không? "
" Sao.. sao anh biết? " cô ngỡ ngàng.
" Chuyện đó không quan trọng, em có thai rồi, đó mới là điều anh quan tâm. Hạ Anh, cảm ơn em !"
Dứt lời, Lăng Trác ôm lấy cô vào lòng. Nét mặt tràn ngập niềm vui, còn Hạ Anh, cô ở trong vòng tay anh, nhưng không hiểu sao cô lại thấy hơi lo lắng. Lăng Trác thực sự, mong chờ sự xuất hiện của đứa bé này vậy sao?
Kể từ khi biết tin cô có thai, Lăng Trác luôn bên cạnh chăm sóc cô, Lăng Gia và Hạ gia trở nên nhộn nhịp hơn. Hai người phụ nữ, một người là mẹ ruột, một người là mẹ chồng, khi Lăng Trác đến công ty, hai người mẹ sẽ thay phiên nhau đến chăm sóc cô.
[..............]
Tại Lăng thị. Lăng Trác ngồi trầm ngâm, khuôn mặt lạnh lùng, tập trung suy nghĩ điều gì đó.
Có lẽ khi bản thân được lên chức bố, tâm tình Lăng Trác cũng trở nên có trách nhiệm hơn. Anh nhận ra, đối với Linh Lung, chưa thể dùng chữ yêu sâu đậm để miêu tả. Anh nghĩ, đã đến lúc mình nên làm điều gì đó.
Nghĩ đến đây, Lăng Trác cầm lấy điện thoại, tìm kiếm một dãy số, sau đó ấn gọi.
Bên kia lập tức nhận máy.
" Linh Lung, là anh đây, tối nay mình gặp nhau được không? "