Dinh cơ của tập đoàn sát thủ “M”
Một cô gái thân hình nóng bỏng , khuôn mặt khả ái đang đập phá đồ đạc
-Cái gì? Không tìm ra… mày thật vô dụng có một con nhỏ cũng tìm không ra. Cô nàng hét vào mặt thằng đàn em
-Chị, con bé đó đâu phải đứa bình thường. Nó là Thiên sứ địa ngục…. có phải nói tìm là tìm được ngay đâu cơ chứ
Thằng đàn em uất ức rống lên phản đối
-Mày còn dám cãi tao?
Cô gái tức giận rút khẩu súng lục ở ngang hông rí vào thái dương thằng đàn em
-Chị…. chị đừng…
Tên đó hốt hoảng
-Út thôi đi. Mày đang làm gì thế? Đây là chỗ để mày tùy tiện Gi*t người à?
Ryal từ ngoài bước vào, đôi chân mày nhíu chặt đôi mắt đen láy nhìn cô gái với vẻ không hài lòng
-Anh hai… anh Evil đâu? Có phải ở cùng với con ả thối kia không?
-Quỳnh… mày im mồm. Cậu Evil mà biết thì mày xác định con ạ
Ryal nói
-Anh cả thương em nhất anh ấy không nỡ đâu. Chẳng qua bây giờ anh bị con ả đó mê hoặc nên u mê bất ngộ… em biết anh cả yêu em mà
-Quỳnh…. mày điên à? Mày đừng mơ tưởng nữa. Cậu ấy không không thích mày đâu
Ryal gắt nên. Con nhỏ này u mê quá rồi đông tây y đều bó tay với cái tính của nó, phen này nó sẽ quậy điên đảo chỗ này cho mà xem
-Anh im đi. Anh biết cái đéo gì! Ngu dốt.
-Mày hỗn nó vừa thôi. Nếu mày không phải em kết nghĩa của tao tao sẽ không ngần ngại bắn nát sọ mày
Ryal bực mình.
Thường ngày anh bình tĩnh lắm nhưng cái con điên này nó làm anh ức chế quá
-Anh hai. Anh nói cho út biết đi …. anh cả đang ở đâu?
-Mày không đấu lại cô ấy đâu. Hơn nữa, nếu cậu Evil không phải lòng cô ấy thì cũng là một người khác không phải là mày đâu. Mày đừng mộng ảo nữa.
Ryal đặt tay lên vai con nhỏ chân thành khuyên bảo
Nó nghiến răng nghiến lợi hất tay anh ra rồi xả vào mặt anh một tràng
-Không giúp thì thôi tôi cóc cần. Anh ấy là của tôi. Là của TÔI.
Xong nhỏ bỏ đi. Jim từ trên lầu bước xuống nói với Ryal
-Kệ nó. Tự làm tự chịu.
Ryal cũng chỉ lắc đầu cho qua. Kệ mẹ nó. Mạng nó nó không giữ thì anh đây cũng chịu
*************
Evil đưa nó đến một căn nhà nhỏ ở ngoại thành… bên ngoài trời tối om như mực
Evil mở cửa với tay bật công tắc đèn
Căn phòng nhỏ bừng lên ánh sáng
-Vào đi
-Đây là đâu?
-Nơi chú ngụ cuối cùng
Nó nhìn quanh. Điểm dừng là bức ảnh gia đình treo trên tường
Trên kệ tủ cũng có ảnh một cô gái trẻ khoảng 17 tuổi đang cười rất vui vẻ
-Con bé đấy… tên nó là Trâm Anh
Hơi thở ấm áp phả vào gáy không khí chợt trở nên ngượng ngùng
Ngoài trời sấm đánh đùng một cái…
Mưa rơi.
Cả hai người giật mìn một cái rồi cùng bật cười
-Chỗ này vẫn rất sạch. Anh thường đến à?
Nó hỏi
-Một tuần 2 lần. Đói không?
-Tôi đợi câu này mãi…
Nó nháy mắt rồi xộc thẳng vào căn bếp nhỏ
Evil lắc đầu. Bảo bối thật đáng yêu nha.
Nó nôi ra cả một đống rau củ và thịt bò
-Làm gì?
-Bít tết với salat… nhanh thôi đợi tôi một chút
Nó nói
Với nó mỗi món ăn đều là một bức tranh nghệ thuật rất đặc sắc đầu bếp chính là một nghệ nhân.
Đang vu vơ ngu ngơ nghĩ về ẩm thực từ đằng sau một vòng tay khẽ ôm lấy vòng eo thon nhỏ…
Mùi anh đào thơm dìu dịu quện với mùi thơm của hoa hồng
Evil vùi mặt vào mái tóc nâu dỏ đặc biệt hít hà hương thơm mê hoặc
-Anh làm gì vậy? Buông ra cho tôi còn làm đồ ăn chứ
-Tôi đâu có giữ hai tay của em. Em nấu nướng là việc của em. Tôi ôm em là việc của tôi. Đâu có liên quan
-Khùng
-Ừ. Khùng
Nó không thấy… có một người đang cười
Lần đầu tiên trong đời. Evil đá văng cái gọi là lạnh lùng để dành riêng cho mình chút ấm áp của người ấy…
Yêu nó là thế à?
Nâng nâng hạnh phúc. Vui bất ngờ và buồn vu vơ…
Điện thoại của nó vang lên hồi chuông thúc giục
-Alo…
-Mày ở đâu thế? Anh mày vừa tỉnh mà mày không hỏi thăm à? Con vô tâm kia
Đầu dây bên đó. Giọng ông anh trai oang oảng mắng nhiếc
-Mắng khỏe thế này thì còn lâu mới ૮ɦếƭ.
Nó trêu đùa
-Con em khốn nạn . Mày đang ở đâu?
Nó chưa kịp nói thì Evil đã nhanh tay giật lấy nói với tốc độ ánh sáng
-Ở cùng tôi. Xong dập máy.
Hải Anh ngơ ngẩn. Cậu ta….????
Rồi tự nhiên anh cười
-Lão đại. Khuya rồi ngủ đi…
-Dạ vâng thưa phu nhân
…….
Dưới ánh đèn vàng bữa ăn thật lãng mạn với salat,bít tết và rượu vang
Cảnh này sẽ đẹp hơn nếu… nó không bị con kí sinh trùng kia bám lấy
-Bỏ tôi ra
-Không thích.
-Tôi đói lắm rồi đấy
-Thì em ăn đi
Evil thản nhiên ngồi xuống ghế còn nó đang ngự trên đùi anh
Ngượng ૮ɦếƭ
-Ăn đi. Người đâu mà ốm như con nghiện
Cái gì… hắn chê nó giống con nghiện… đùa à? Thân hình cong có thẳng có…. ba vòng chuẩn thế này mà dám nói….
-Này tôi không gầy… sao lại có thể ví một người đẹp như tôi giống con nghiện được.Mắt thẩm mỹ của anh có vấn đề à?
Nó nói rồi cắn một miếng bít tết to… nó tưởng tượng nó đang cắn Evil đấy mà…
Evil bật cười véo mũi nó một cái
-Ăn đi… em không giống con nghiện chỉ hơi giống thôi
Miếng bít tết chưa kịp trôi xuống dạ dày thì đã nghẹn ứ ở cổ… nó vuốt vuốt иgự¢ cho xuôi
-Này. Em đang câu dẫn tôi đấy à?
Nó muốn đấm cho hắn một phát quá cơ
Xong nghĩ bụng lại thôi. Gắp một miếng bít tết nhét vào miệng hắn
Ăn xong là phải rửa bát nha…và đương nhiên nó vẫn bị tên kí sinh trùng kia bám chặt
-Anh định ôm tôi đi ngủ luôn đấy à?
-ừ
Một câu trả lời thản con mẹ nó nhiên làm nó suýt cắn phải lưỡi
-nam nữ thụ thụ bất tương thân
Nó nói
-Trước em bị thương. Chúng ta cũng ngủ chung đấy thôi. Em tự tin về thân hình mình thế à?
Nó kinh động nhìn hắn
Gì chứ… thân hình chuẩn đấy thế mà hắn dám chê… khốn nạn không cơ chứ
Nó trả thèm cãi…
Ngủ thì ngủ… nó chả sợ. Nó tin hắn không phải dạng sở khanh…
Evil mỉm cười. Tin anh thế cơ á?
Mưa dầm dề suốt 3 ngày liền. Đương nhiên không thể ra ngoài
3 ngày liền bị hắn bám như sam…
Trừ lúc đi vệ sinh và tắm thì hắn dính lấy nó 24/24
Thế có ૮ɦếƭ không cơ chứ. thân gái gìn giữ 18 năm nay mà hắn lại tùy tiện ôm ôm ấp ấp này nọ… thật quá đắn lòng…
Hắn khỏi nói sướng điên người. Được ôm bảo bối cơ mà…
Nó mặc áo của hắn dài ngang đùi cứ như trêu ngươi ý… tức lắm cơ… làm hắn phải kìm nén lắm.
Sau này… nhất định không cho con bé mặc đồ ngắn để tránh gây hại cho trai nhà lành…
*–**–**–**
Đăng hơi muộn nhưng mọi người thông cảm nhé… mình bị sốt virut đang nằm bẹp dí trong bệnh viện đây…hic hic…
Nắng sớm ghé vào phòng nhẹ nhàng đánh thức hai con người với vể đẹp kiệt xuất
Evil nhăn mặt đôi mắt xanh lơ lạnh giá từ từ hé mở
Hít một hơi dài…. sảng khoái thật
Đã lâu rồi anh mới thấy cuộc sống này đáng sống… đời bình yên lạ thường
Ai đó vùi đầu vào иgự¢ anh tránh ánh sáng. Lười nhác không chịu thức dậy giống như một con mèo nhỏ
Evil hôn nhẹ lên chán con bé ôm chặt con bé vào lòng
Bình yên là khi anh được ở bên con bé.
Nó ngủ chán chê rồi cũng thức dậy.
Bị ôm cứng ngắc nó nhíu mày rồi ngước nhìn Evil vừa hay chạm ngay vào đôi mắt đang có ý cười của anh…cơ hồ có chút ngại ngùng
Thấy khuôn mặt ửng hồng nét xuân của bảo bối Evil khẽ cười.
Bàn tay to lớn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn
-Tôi đói.
Evil hơi nhíu mày cốc nhẹ đầu con bé rồi trách yêu một câu thật lòng
-Em rất biết cách làm hỏng không khí lãng mạn
Nó xoa xoa đầu phụng phịu
-Tôi đói thật chứ bộ
– Tạnh mưa rồi
Evil nói… một câu chẳng liên quan
Nó có vẻ hào hứng lắm
-Thế ra ngoài ăn nha … nha
Ai đó nhìn ai đó bằng đôi mắt long lanh con cún
Evil xoa đầu nó.
-Ừ
Cả hai chuẩn bị xong xuôi thì vi vu trên chiêc Lamonighili chạy thẳng đến thiên đường ẩm thực Lucky
Evil nắm tay nó đường đường chính chính bước vào nhà hàng trước con mắt của vạn người
Hà… sinh đôi cũng có cái lợi nhỉ….
Trong mắt mọi người anh đâu phải là Evil- chủ nhân của tập đoàn sát thủ đáng sợ
Trong mắt họ… anh là Lâm Thiên Vũ vị hôn phu của con bé…
Nếu nỡ có người chụp ảnh đăng báo anh cũng chẳng sợ vì những người nhìn thấy mặt thật của anh đều đếm trên đầi ngón chân
-Anh ăn gì?
-Như em.
-Ờ. 2 xuất mì ý và salat
Nó nói với nhân viên phục vụ
Một cô gái trẻ mặc váy bó màu vàng chanh bước vào nhà hàng cặp kính đen đắt tiền che gần hết khuôn mặt
Evil nhíu mày
Sao út Quỳnh lại ở đây?
Quỳnh ngồi gần bàn của nó và anh
Bàn tay nhỏ siết chặt
Nha đầu thối. Có chút nhan sắc bèo bọt mà dám quyến rũ Anh cả…
Đã muốn ૮ɦếƭ như vậy. Cô cho nó toại nguyện, Evil là của cô chỉ có cô mới xứng với anh.
Phục vụ mang đồ ăn ra
Nó vui vẻ ăn uống, Evil có chút băn khoăn nên không được tự nhiên nếu Út Quỳnh qua đây làm rùm beng lên thì…
Nó nói nhỏ
-Cô ta không qua đâu . Anh ăn đi
Xong gắp từ đĩa của mình cho anh một miếng thịt
Evil rất tự nhiên há miệng để con bé đút cho rồi ăn ngon lành
Út Quỳnh kinh động nhìn anh…
Anh cả của cô nổi tiếng sạch sẽ không bao giờ ăn chung uống ᴆụng với ai…vậy mà… lại ăn ngon lành thứ thức ăn từ đĩa của con nhỏ kia.
Thật làm cô tức ૮ɦếƭ mà
Ăn xong nó bắt Anh chở đi hóng gió xe của Quỳnh cũng bám sát ngay sau
Cả hai cùng rẽ vào bãi đất trống cạnh sông
Quỳnh biết mình bị phát hiện rồi nên hùng dũng bước xuống đi về phía đôi nam nữ kia
Nó và Evil quay lại….
Khiến Quỳnh xững xờ lắm.
Nhìn gần nó đẹp quá… một vẻ đẹp đáng ghét
Nó và Evil như đôi tiên đồng ngọc nữ…. so với nó . cô chẳng là gì cả
Lòng đố kỵ dâng lên đánh thức con quỷ trong lòng Quỳnh
-Anh cả
-Sao mày về?
-Em không về để con hồ ly này nó ςướק anh đi sao?
Quỳnh đay nghiến đôi mắt hằm hằm nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống
Nó bật cười thành tiếng
-Mày cười gì?
Quỳnh quát
-Anh ấy chưa bao giờ là của cô cớ gì bảo tôi ςướק. Như vậy không nực cười sao? Với lại người này là hôn phu của tôi tính ra anh ấy là của tôi sao biến thành của cô được nhỉ
-Nói náo… con chó mày im mồm…
Quỳnh chỉ tay vào mặt nó mà quát mà chửi
-Quỳnh… xin lỗi Nguyệt
Evil nói.
-Em không sai. Nó nói náo.
Quỳnh cố chấp
-Tao sẽ nói chuyện với mày sau. Đừng để tao phải ra tay với mày. Mày hiểu rõ tao nói gì phải không
Đôi mắt xanh lơ lạc đi trong miền băng giá
Xong anh kéo nó đi…
Quỳnh khụy xuống đôi nước mắt rơi lã chã
Anh vì con nhỏ đó lớn tiếng bắt cô xin lỗi
Vì con nhỏ đó đe dọa cô…
Được….
Cô sẽ cho nó biến mất để xem còn đứa nào dám quyến rũ người đàn ông của cô…
*************
Evil vừa lái xd vừa tủm tỉm cười
-Cười gì mà cười. Nó mắng
-….
-Này… tôi chỉ nói thế thôi mà…
-….
-Này…
-Em hứa lấy tôi rồi đấy.
-Ai bảo
-Ơ hay cái nhà cô này cô ban lãy chả lớn tiếng nhận ” anh ấy là của tôi ” còn gì. Đấy em phải chịu trách nhiệm với đời trai của tôi.
-Ơ…
-Quyết định thế. Ui trời hôm nay đẹp nhể
Xong ai đó cười tự đắc