Vừa xuống xe nó đã cởi phăng đôi dày vứt sang một bên rồi chạy ù ra với biển. Chẳng thèm mảy may đến kẻ đưa mình tới nơi thần tiên này
Vũ hơi cười. Đúng là cái đồ trẻ con.
Xem ra khi chưa có đủ cảm giác an toàn cô bé này sẽ chưng ra con người phản diện của chính mình dễ khiến người ta ghét.
….chơi chán chê Vũ đưa nó về một khách sạn gần đó để con bé nghỉ ngơi. Anh sẽ không hỏi con bé tại sao không thắc mắc về mối quan hệ rối ren của anh và Evil vì chắc chắn câu trả lời của con bé sẽ là ” Không hứng thú”.
Nó tung tăng chạy nhảy như một chú chim non thích tự do… nhưng đâu ai biết sau nụ cười xinh đẹp kia là cả một mớ suy luận hỗn độn móc xích với nhau … trời cho nó một vỏ bọc hoàn hảo che giấu đi con người tính toán bên trong.
Vì nó chính là con gái quỷ…
“Thiên sứ địa ngục”
-Đi chậm thôi không ngã bây giờ
Vũ nhắc nhở.
Anh quyết định rồi, anh sẽ dùng cả cuộc đời này để yêu thương chăm sóc và bảo vệ con bé. Dù phải đối đầu với kẻ nguy hiểm bậc nhất thế giới ngầm anh cũng bất chấp
-Lão đại ?!!!!
Nó mở to mắt nhìn tên con trai đang ảo não ngồi ngoài sảnh khách sạn uống cafe
-Gì vậy? Vũ nhíu mày
-Anh hai tôi.
Nói xong nó cùng Vũ tiến thẳng đến chỗ Hải Anh
-Anh!!!!
-Nguyệt? Mày làm gì ở đây? Hải Anh cũng ngạc nhiên không kém
Xong lại nhìn sang bên cạnh con em thấy cậu ấm nhà họ Lâm đang đứng sừng sững như một ngọn núi lớn dương đôi mắt hoan hỉ nhìn anh
-Mày đi chơi với em Lâm thiếu à? Tiến triển cũng nhanh gớm nhỉ?
-Chị Tuyết đâu? Sao để anh bơ vơ một mình thế này?
-… Hải Anh nhất thời cau có
Nhắc lại thấy tức. Nha đầu nhà anh thực không ngoan nha…
Rõ ràng anh đã nói bỏ hết mọi việc ở nhà đi chơi với anh tới cuối tuần cho vui vẻ ấy thế mà tiểu nha đầu Vương Tuyết suốt ngày ôm máy vi tính quăng anh vào một xó không thèm để ý làm lão đại anh mọc cả rêu xanh
Đã thế khi gặp tên tiến sĩ gì đó thì suốt ngày trao đổi này lọ bơ anh một cách ngoại mục
-Anh hai… em đang hỏi anh đấy! Nguyệt chọt chọt vào người Hải Anh
-Đi với người ta rồi
Hải Anh nói. Giọng có chút bực
-Lão đại anh giận em?
Vương Tuyết từ đâu đi tới choàng tay lên cổ Hải Anh âu yếm nói
-Tôi nào dám giận cô
Hải Anh bĩu môi
Nó và Vũ bật cười. Cặp đôi của năm này đến giận nhau mà cũng xì teen như thế… hai kẻ ngoài cuộc này đành phải rút lui trong im lặng
-Lão đại… anh còn nói là không giận sao?
-Không có.
-Thế sao không đợi em mà đi một mình ra ngoài này? Hay anh chán em rồi?
Vương Tuyết xị mặt xuống nhìn thật đáng yêu nha
Không được mủi lòng…. phải cho a đầu này một trận cho nhớ. Dám bỏ anh yêu à? Hải Anh nghĩ thầm
-Tôi là tôi để cho cô và anh tiến sĩ có thời gian nghiên cứu còn gì… không cán ơn thì thôi còn trách tôi à?
-Em và anh ấy đâu có gì… Vương Tuyết vội biện minh
-Ai thèm quan tâm chứ
-Anh ghen à? Lão đại? Em thật không có gì mà…
-Dám có sao? Tôi cho hắn ăn kẹo đồng. Hải Anh kích động nói
Vương Tuyết mỉm cười
Nha! Người yêu của cô cũng biết ghen cơ đấy. Yêu quá cơ
-Lão đại . Em chỉ yêu anh thôi
Nghe mà mát cả lòng, cơn giận cũng dịu xuống đôi phần
-Nhìn anh ghen rất đáng yêu nha… yêu ૮ɦếƭ đi được ấy
Vương Tuyết hôn chụt một cái lên má Hải Anh
-Cô chỉ được cái nịnh là giỏi thôi… cô đó cứ vớ vẩn với thằng nào là ૮ɦếƭ với tôi
-Vâng vâng … em hứa. Tuyết cười tươi
-Tôi nói luôn nhé, cô đi chơi với tôi mà còn vác công việc đi thì về luôn nhá
-Vâng . Em nghe anh hết… anh là vua anh là số một.
Hải Anh khẽ cười…
Trên bờ biển Nha Trang xinh đẹp có một đôi trai tài gái sắc cùng nhau nắm tay nhau đi trên nền cát mịn . Họ cứ im lặng mà đi như thế
Chỉ đơn giản là nắm tay nhau cùng bước
Một lúc thả gió, họ lại ngồi bên nhau dựa vào nhau, cùng nhau ngắm hoàng hôn đỏ rực. Vẫn không ai nói với nhau câu nào nhưng cả hai không ngừng nghĩ về đối phương
Cuộc đời này dài lắm hay ngắn không hề quan trọng. Quan trọng là ta sống như thế nào…
Yêu thương nhưng người xung quanh ra sao…
Đối với anh. Em là máu… là nhựa sống trong con người anh… là người khiến anh có thể vì em mà sống hoặc vì em mà ૮ɦếƭ
Có lẽ anh bị ảnh hưởng từ người cha coi vợ như mạng em nhỉ? Nhưng mà… anh thấy như vậy là đúng. Yêu em, anh mãi yêu em… yêu đến chút hơi thở cuối cùng
******
Anh… người con trai chiếm trọn trái tim em từ thời tấm bé.
Cho em biết thế nào là nhớ, thế nào là mong… yêu anh yêu không hối tiếc … yêu anh yêu trọn kiếp con người. Chỉ cần trái tim em còn đập…em sẽ không bao giờ thôi yêu anh.
Vương Tuyết dựa đầu vào vai Hải Anh. Với cô như vậy là quá đủ.
Cô có một gia đình ấm áp, cha mẹ yêu thương
Có một người con trai yêu thương cô hết lòng
Còn hạnh phúc nào bằng mỗi phút giây đều được ở bên người ấy
-Lão đại… nếu em ૮ɦếƭ anh hứa phải sống… tìm một cô gái tốt kết hôn rồi sinh con… quên em đi
Hải Anh nhìn cô âu yếm. Trong cái đầu bác học của cô người yêu mình không biết chứa cái gì nữa. Đôi lúc thật thông minh… nhưng mà đôi lúc lại quá ưa ngốc nghếch
-Nha đầu. Nếu một mai anh ૮ɦếƭ em cũng tìm một người đàn ông tốt, cùng người ta sống thật hạnh phúc….
-Anh điên à… toàn nói gở
Tuyết vội đưa tay bịt miệng anh lại không cho anh nói tiếp
Sống mũi cô cay xè nước mắt đã trực trào ra nơi khóe mắt
-Nha đầu… em đã hiểu cảm giác khi em nói như thế với anh chưa? Ngốc ạ… cả cuộc đời này của em không thể thoát khỏi tay anh đâu… nếu có ૮ɦếƭ Vương Tuyết em cũng phải ૮ɦếƭ trong tay Trần Hải Anh này.
Hải Anh ôm lấy cô người yêu ngốc đang thút thít trong lòng mình.
-Anh…em xin lỗi . Em sai rồi
-Hâm ạ lỗi liếc gì , ai cho nhà cô xin. Cô nợ tôi cả đời. Tôi nói cho cô biết cô cứ về nhà mà liệu liệu ăn nói với thầy u đi cuối năm tôi sang bắt về gán nợ
Hải Anh trêu đùa. Anh nắm lấy bàn tay nhỏ ngắn nồng chiếc nhẫn bạc trên gắn một viên rubi đỏ khắc tên hai người
-Hàng mĩ kí đấy 30 nghìn một đôi. Cô có lấy tôi không? Hải Anh nghiêm giọng hỏi
-Lấy thì lấy. Cấm đòi lại… Vương Tuyết hất tóc kiêu ngạo.
-Anh này đại gia tiền tiêu thả ga nhá… anh không đòi quà.
Họ nhìn nhau rồi cười vang
Hạnh phúc là thế… và.. nó được xây dựng bằng những điều bé thôi
*********
Trung tâm thương mại…
-Nguyệt, mày ngon lắm trốn nhà đi chơi để chị đây ngập ngụa trong công việc à… được lắm mày cứ về đây xem tao không cho mày một trận tao không mang họ Phạm
My vừa đi vừa rủa xả… hậu quả của việc không chuyên tâm vào việc đi lại nên hậu quả là…
RẦMMMMM…..
Có một vụ tai nạn thảm khốc diện ra… nạn nhân là một nam nhân khoảng 19 ,20 tuổi … khuôn mặt đẹp trai ngơ ngáo…