- Thế người làm chồng như anh chấp nhận hi sinh một chút để xoa Ϧóþ cho nó ngày một to lên rồi.
An Ngọc lắc đầu, cô quả quyết từ chối:
- Không, hôm nay em mất hứng không muốn ngủ với anh. Anh mau ra ngoài sopha ngủ đi.
Thế là người nào đó không làm gì cũng phải chịu phạt oan. Buộc phải ôm chăn gối ra phòng khách ngủ.
Ngày hôm sau đi làm, Lục Thành bảo trợ lý lập tức cho người xử lí Mỹ Anh ngay, dám to gan đến nhà anh gây sự.
Còn An Ngọc không ở nhà mà được Trang, bạn thân của cô dẫn đi chơi. Hai người chơi một lúc lâu mệt bở hơi tai rồi mới đi ăn kem.
Trang và Ngọc ngồi ăn ở quán kem úp, Ngọc thì chăm chú ăn phần của mình còn Trang thì cứ len lén nhìn sang mấy người áo đen đứng gần đó.
- Mấy người đó là ai vậy?
- Vệ sĩ, họ đi theo để bảo vệ tao. Chồng tao nói vậy.
- Wow, lấy được chồng tốt có khác.
- Không tốt.
Trang ngạc nhiên trước câu nói của Ngọc. Mấy đứa bạn thân với nhau, ai cũng biết sau tai nạn không may mắn, Ngọc vô tình lấy được ông chồng vừa giàu vừa đẹp trai rất yêu chiều Ngọc, vậy có gì không tốt.
Trang kéo tay Ngọc, thắc mắc hỏi:
- Sao không tốt vậy?
Nhắc đến chuyện này, mặt mũi Ngọc lại ỉu xìu.
- Tên chồng xấu xa thích những người иgự¢ to như cô người yêu cũ.
Ngọc chỉ nói lấp lửng đến đây là Trang đã hiểu ra vấn đề. Nó ngồi cười khanh khanh như được mùa. Ăn xong kem, Trang kéo tay Ngọc chạy đến tầng 2 bán quần áo, đi vào cửa hàng bán đồ ngủ cho nữ trong siêu thị.
Mấy người vệ sĩ phía sau biết ý không dám đi vào trong mà đứng canh ở ngoài cửa. Còn Ngọc khi bước vào đây nhìn mấy chiếc váy mỏng manh, mẫu mặc hở trên, dưới thì che không nổi.
Dù có ngu ngơ nhưng cô vẫn biết xấu hổ khi nhìn thấy mấy chiếc váy ngủ hở hang thế này. Ngọc kéo kéo vạt áo của Trang, hỏi:
- Hai đứa mình vào đây làm gì thế?
- Mua váy ngủ cho mày. Đảm bảo không cần иgự¢ to ௱ôЛƓ cong, mày chỉ cần mặc cái váy này vào thì chồng mày sẽ mê mệt luôn.
Ngọc nghe thấy Trang tán dương như vậy, khoái chí nói:
- Được, vào mua thôi. Mua nhiều một chút thì càng mê nhiều.
Thế là tối hôm đó An Ngọc về nhà có nhiều chuyện hay đến với Lục Thành.