Tin tức Lương Lịch Nhậm đã ૮ɦếƭ dường như truyền đến Lương gia đầu tiên, làm khi người của Lương gia chạy tới nơi xảy ra sự việc, trừ bỏ thi thể của Lương Lịch Nhậm ra, đối phương đã sớm không thấy bóng dáng, Lương Đỉnh Thiên giận tím mặt, hạ lệnh nhất định phải tìm cho ra hung thủ.
Tạm thời, đệ tử của Lương gia cũng bị phái đi ra ngoài tìm tìm hướng đi của hung thủ, không biết làm sao, bất luận bọn họ nghe ngóng như thế nào cũng không ai nhìn thấy tướng mạo của đối phương, chỉ biết là một nam một nữ, tu vi rất là cao cường.
Giờ phút này, trong điện nghị sự Lương gia, Lương Đỉnh Thiên cùng với một đám trưởng lão tập trung lại. Điện nghị sự to lớn như vậy dường như bị băng sương bao phủ, đứng ở trong đó có thể cảm nhận được hàn khí đập vào mặt, làm cho trong lòng mọi người phát lạnh.
Lương Đính Thiên lặng yên ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ vị không nói một lời, khuôn mặt âm trầm kia phảng phất có thể nhỏ ra nước. Chư vị trưởng lão ở phía dưới ngay cả thở mạnh cũng không dám thở một cái, tử vẻ mặt của Lương Đính Thiên bọn họ đã biết là hắn đang động chân hỏa khí (đang tức giận cực điểm).
Rầm!
Một chưởng của Lương Đỉnh Thiên vỗ vào trên bàn ngọc thạch, cái bàn ngọc thạch vốn tỏa ra ánh sáng ấm áp nhất thời chia năm xẻ bảy, hóa thành một chút bụi rơi xuống trên mặt đất.
Chư vị trưởng lão không khỏi rụt cổ lại, đây chính là bàn ngọc thạch mà Lương Đỉnh Thiên thích nhất, ngày thường vẫn luôn yêu thích không buông tay, hôm nay lại một chưởng làm hỏng, có thể thấy được cơn tức giận quá lớn!
“Trưởng lão của Lương gia vậy mà lại ở cái nơi cách Lương gia không xa bị đối phương chém Gi*t, hành động này quả thực làm mất mặt!” Lời nói âm lãnh băng hàn từ trong miệng của Lương Đỉnh Thiên truyền ra, đôi mắt bị che lấp xẹt qua các trưởng lão, thấy vậy trong lòng mọi người chột dạ.
“Quán chủ, theo ý ta, mục đích của đối phương cũng không phải là trả thù. Căn cứ vào tin tức truyền đến từ hội bán đấu giá, Tứ trưởng lão ở buổi đấu giá đã chụp được bí kỹ lưu lại từ thời viễn cổ, nói không chừng đối phương chính là thấy hơi tiền liền nổi máu tham.” Lương Bộ Hoài đi lên phía trước, chậm rãi lên tiếng nói.
“Chẳng qua, Tứ trưởng lão lúc trước vẫn luôn một mực bế quan, hôm nay mới có thể đi ra ngoài, sao đã có thể ᴆụng người trả thù!”
Ánh mắt Lương Đỉnh Thiên khẽ biến hóa, nói: “Động thủ chính là một nam một nữ? Có phải là Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly không?” Hai người này chính là người mà hắn cố kỵ nhất, nếu như biết được bọn họ có thể ở trong Hạt giống chiến bộc lộ tài năng, lúc trước tuyệt đối sẽ không đắc tội với bọn họ, chỉ tiếc trên đời không có thuốc hối hận để ăn.
“Nghe nói lúc Tứ trưởng lão gặp chuyện không may, đám người Mộ Chỉ Ly đang ở bên trong bán đấu giá nói chuyện với hoàng tử Dật Trần, không thể nào phân thân đi đối phó với Tứ trưởng lão.” Lương Bộ Hoài hồi đáp nói, chuyện này thật không khả nghi.
“Nói như vậy, người tham gia buổi bán đấu giá lần này đều có thể ratay?” Lương Đỉnh Thiên bình tĩnh chậm rãi nói.
Chư vị trưởng lão nhìn nhau, chợt rối rít gật đầu, “Sợ là đối phương ngấp nghé cái bí kỹ kia, nghe nói Tứ trưởng lão đã tiêu tốn hơn một tỷ mới mua về được, bên trong tất nhiên có bảo bối tốt, bây giờ lại bị người ςướק đi!”
“Điều tra cho ta! Nhất định phải điều tra ra cho ta!” Lương Đính Thiên hét lớn một tiếng, giống như con sóng lớn ở biển vang rung trời ở trong điện nghị sự đột nhiên nổ bung, mọi người đều rùng mình ở trong lòng.
Đông Phương gia, bên trong phòng.
Mộ Chỉ Ly nhanh chóng lấy cái hộp sắt thần bí kia ra, đôi mắt màu đen trong suốt hiện lên đầy vẻ tò mò, “Trong này sẽ có bí kỹ khó lường?”
Khóe miệng Hàn Như Liệt khẽ nhếch, nói: “Xảo Xảo và Tuấn Tuấn đã cùng nhau cam đoan rồi, chắc có lẽ sẽ không giả bộ. Mở ra xem một chút mới đúng, trước khi đi Vô Tận Hải có thể nhiều hơn một phần bảo đảm cũng tốt.”
Từ từ mở hộp sắt ở trong tay ra, bên ngoài hộp sắt sớm đã bị ăn mòn, Mộ Chỉ Ly vừa vận dụng thiên lực những thứ ở mặt ngoài đều rơi xuống toàn bộ. Bên trong hộp sắt chính là một tờ giấy da trâu, tờ giấy da trâu này lại giống như mới, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy có chút kinh ngạc.
Trên tờ giấy da trâu viết xiên xiên vẹo vẹo thứ gì đó, căn bản thấy không rõ lắm, chỉ cảm thấy một khí tức thâm ảo huyền bí từ bên trong truyền đến. Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu mày, thầm nói cái này viết là cái gì, giống như vẽ bùa, đọc không hiểu.
Suy nghĩ một chút, Mộ Chỉ Ly dùng linh thức đến gần giấy da trâu, một thoáng sau, sự đau nhức kịch liệt ở trong đầu Mộ Chỉ Ly truyền ra ngoài, tin tức khổng lồ lập tức xuất hiện trong đầu nàng, mà chữ ở trên tờ giấy da trâu kia cũng nhanh chóng biến mất.
Hàn Như Liệt ở bên cạnh nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đột nhiên ôm đầu ngã xuống giường, không khỏi bước nhanh về phía trước, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Chỉ Ly tái nhợt, vội nói: “Ly nhi, nàng làm sao vậy?”
Xảo Xảo gãi đầu, xấu hổ nói: “Vừa nãy ta quên nói lúc hấp thu nội dung sẽ rất đau….nhưng một lát nữa sẽ tốt, không cần lo lắng.”
Hàn Như Liệt bất đắc dĩ liếc mắt một cái Xảo Xảo, chợt lẳng lặng canh giữ ở Mộ Chỉ Ly bên cạnh, sợ nàng có việc. Rất nhanh, cái tay Mộ Chỉ Ly đang ôm đầu đã lỏng ra, nhưng cái ót tràn đầy mồ hôi lạnh, nói: “Số lượng tin tức này quá kinh khủng, thiếu chút nữa phá vỡ ý thức của ta.”
Cảm thấy thần sắc của Mộ Chỉ Ly từ từ khôi phục lại, Hàn Như Liệt thở phào nhẹ nhõm, “Không có chuyện gì là tốt rồi, trên tờ giấy này viết cái gì vậy?”
Nghe được lời của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly mới nhìn về phía tờ giấy da trâu kia, kinh ngạc phát hiện ra trên tời giấy da trâu lần này lại trống trơn, buông tay nói: “Lại là một chiêu này…. Trong Thiên Sát Cổ Giới bất luận là Nghịch Thiên tâm pháp hay là luyện đan thuật phương thức đều giống nhau.”
Xảo Xảo che cái miệng nhỏ nhắn cười trộm, “Viễn cổ bí kỹ chính là như vậy đấy, trong đồ trong Thiên Sát Cổ Giới vốn chính là viễn cổ.”
“Ta xem trước một chút là cái bí kỹ gì rồi sẽ nói cho chàng biết a.” Mộ Chỉ Ly hướng về phía Hàn Như Liệt khẽ mỉm cười, chợt nhắm mắt lại điều tra cái bí kỹ ở trong đầu, lần điều tra, sắc mặt của Mộ Chỉ Ly cũng là biến hóa……
Trong phòng nhất thời yên tĩnh lại, Hàn Như Liệt bắt đầu tu luyện, Xảo Xảo và Tuấn Tuấn thì tiến vào Thiên Sát Cổ Giới quản lý dược điền, Mộ Chỉ Ly đã đem việc này giao cho hai người bọn họ.
Bí kỹ bên trong hộp sắt tên là Nhi*p hồn đại pháp, chỉ từ cái tên này đã có thể thấy bí kỹ này không đơn giản. Nhi*p hồn đại pháp này chính là thu lấy thần thức của một người, đơn giản nhất chính là từ trong ký ức của đối phương lấy ra thứ mà mình muốn đạt được.
Như vậy, đây đúng là thủ đoạn ép hỏi tốt nhất, chỉ cần bắt được người là có thể biết được hết thảy họ muốn biết, mà Nhi*p hồn đại pháp thần kỳ nhất cũng không phải là ở chỗ này, chỉ cần có thể đoạt được thần thức của đối phương, như vậy đã có thể khống chế được sinh tử của đối phương.
Chỉ cần đối phương dám đối với mình có một tia ý niệm thì sẽ bị thiêu đốt thần thức rất tàn khốc, chỉ cần nàng hủy diệt thần thức của đối phương, nghĩa là tương đương với việc hủy diệt đối phương. Cái bí pháp này có thể nói là nghịch thiên! Như vậy căn bản là không tồn tại cái vấn đề phản bội gì, muốn có bao nhiêu tay chân thì có bấy nhiêu, cái này….
Dĩ nhiên, Nhi*p hồn đại pháp cũng có hạn chế nhất định, thực lực của đối phương không thể cao hơn so với mình, nếu không thì không có cách nào tước đoạt thành công. Nhưng mà cái này đối với Mộ Chỉ Ly cũng không có cái gì khó khắn, dựa vào thuật luyện đan hoàn toàn có thể đem thực lực của đối phương tăng lên trong một khoảng thời gian ngắn!
Trong đầu không khỏi hồi tưởng lại ý nghĩ ban đầu, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy mình vừa định ngủ đã có người đưa gối. Chỉ cần nàng sử sụng Nhi*p hồn đại pháp đã có thể bắt người tiến vào bên trong Thiên Sát Cổ Giới, dược điền và gì đó cũng không cần tự mình xử lý rồi.
Mộ Chỉ Ly vui mừng mở mắt ra, Hàn Như Liệt cảm nhận được động tác của Mộ Chỉ Ly cũng lui ra khỏi trạng thái tu luyện, khóe miệng nâng lên nụ cười nhợt nhạt, nói: “Bí pháp gì lại làm cho nàng vui vẻ như vậy?”
“Liệt, vận khí của chúng ta thật quá tốt, quả thực là đào được bảo bối rồi.” Dị sắc trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên liên tục, vội vàng bắt đầu giới thiệu cho Hàn Như Liệt cái Nhi*p hồn đại pháp này. Xảo Xảo và Tuấn Tuấn cũng đi theo tham gia náo nhiệt.
“Nhi*p hồn đại pháp? Trong hộp sắt kia đúng là Nhi*p hồn đại pháp?” Xảo Xảo the thé hô lên, vẻ mặt không thể tin nhìn Mộ Chỉ Ly, giống như gặp phải chuyện gì không thể tưởng tượng nổi.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, “Không sai, chính là Nhi*p hồn đại pháp. Xảo Xảo, có vấn đề gì sao?”
“Nhi*p hồn đại pháp này lại có danh tiếng rất lớn, khi đó không biết có bao nhiêu người vì Nhi*p hồn đại pháp mà tranh giành đến đầu rơi máu chảy, không ngờ sau khi qua tay nhiều người lại rơi vào trong tay ngươi….” Xảo Xảo đem bí mật của nhi*p hồn đại pháp rủ rỉ nói.
Thì ra, Nhi*p hồn đại pháp này chính là bí pháp thành danh của Viễn Cổ Thiên Hồn lão giả. Khi đó Thiên Hồn lão giả đã dựa vào Nhi*p hồn đại pháp này để khống chế một số lượng lớn người tu luyện để mình sử dụng. Nhi*p hồn đại pháp vừa ra, bất luận đối phương có bao nhiêu năng lực cũng chỉ có thể nghe theo sự an bài của Thiên Hồn lão giả, cuối cùng Thiên Hồn lão giả đã có được thứ sức mạnh làm cho thiên địa rung động, mà ngay cả lão nhân Nguyên tố cũng không có biện pháp chống lại.
Khi đó chin vị lão nhân Nguyên tố liên thủ đem Thiên Hồn lão giả trấn áp lại, mà Nhi*p hồn đại pháp lại bị Thiên Hồn lão giả cho truyền ra, khi ấy dấy lên một trận gió tanh mưa máu, cuối cùng lại không biết Nhi*p hồn đại pháp lưu lạc nơi nào, cũng không có tin tức.
“Nhi*p hồn đại pháp này lại có lai lịch cường đại như vậy? Thiên hồn lão giả lại cần chín vị nguyên tố lão nhân liên hợp lại mới có thể trấn áp ông ta? Cái này không khỏi quá kinh khủng….” Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm khái nói, từ trong lời của Thiên Nhi nàng đã có thể tưởng tượng ra cảnh tượng khi đó.
Xảo Xảo lắc đầu, nói: “Sự tình cũng không phải giống như ngươi nghĩ, Thiên Hồn lão giả mạnh là mạnh ở người đông thế mạnh, thực lực của chín vị nguyên tố lão nhân thật ra đều mạnh hơn so với hắn, chỉ là lực lượng hắn khống chế quá mức khổng lồ.
Lão nhân Nguyên tố cũng không thể chém hết những người tu luyện, chức trách của bọn họ chính là duy trì sự cân bằng của cái thế giới này, nếu như chém Gi*t toàn bộ, chính là vi phạm nguyên tắc của bọn họ, cho nên mới…..”
“Ta hiểu rồi, bởi vì Thiên Hồn lão giả không kiêng nể gì cả, lão nhân Nguyên tố lại không thể, cho nên mới phải cùng nhau liên thủ.” Mộ Chỉ Ly lên tiếng nói, bất luận là xuất phát từ nguyên nhân nào, Thiên Hồn lão giả này thật đúng là đủ cường đại.
Tuấn Tuấn rụt cổ lại, chậm rãi nói: “Chủ nhân, các ngươi sẽ không trở thành Thiên Hồn lão giả kế tiếp đi?”
Lời này vừa nói ra, cả ba người đều khẽ giật mình. Hàn Như Liệt có chút dở khóc dở cười, “Ta và Ly Nhi vốn là đệ tử của lão nhân Thời Gian và lão nhân Không gian, sao có thể trở thành Thiên Hồn kế tiếp?”
“Vậy cũng được, ha ha.” Tuấn Tuấn sờ đầu ngây ngô cười một tiếng, hiển nhiên là bởi vì chuyện của Thiên Hồn lão giả mà vẫn còn sợ hãi, ngược lại đem thân phận của hai người quên mất.
“Nhi*p hồn đại pháp này rơi vào trong tay của các ngươi cũng tốt, ít nhất sau này sẽ khong phải lo lắng xuất hiện một tên Thiên Hồn nữa.” Xảo Xảo cười nói, Nhi*p hồn đại pháp này vẫn luôn là tai họa ở trong lòng lão nhân Thời Gian, không ngờ cuối cùng lại ở trong tay đệ tử của ông.
“Liệt, có Nhi*p hồn đại pháp này chúng ta đã có thể tìm được không ít tay chân, đến lúc đó đối mặt với sự đuổi Gi*t của lão nhân Hắc Ám chúng ta cũng có thể thêm mấy phần nắm chắc.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, trong đôi mắt đen như mực hiện lên vẻ tinh mang.
Hàn Như Liệt khẽ gật đầu, sau khi hắn biết nhi*p hồn đại pháp vẫn luôn một mực suy nghĩ về chuyện này, không ngờ suy nghĩ của hắn và Ly Nhi cũng cùng nhất trí. Sau một khắc, Hàn Như Liệt lại nhíu mày, “Nhân cơ hội này ở Chủ Thế Giới bồi dưỡng thế lực cũng tốt, nhưng mà một cỗ thế lực như vậy chúng ta để ở nơi nào?”
“Trong Thiên Sát Cổ Giới, dù sao không gian ở bên trong cũng rất lớn, có thể dung nạp được không ít người. Chẳng qua là so với lực lượng của Hắc Ám lão giả, sợ là những thứ này không đủ. Liệt, Truyền Thừa chi giới của chàng cũng có thể đi.” Mộ Chỉ Ly trầm ngâm nói, bây giờ thực sự có chút khó khăn.
Lúc này, Tuấn Tuấn cũng đột nhiên lên tiếng nói, “Cái này cũng dễ mà, đem cái cái truyền thừa chi giới hợp lại thành một là được rồi. Chủ nhân trước kia và Không Gian lão nhân cũng làm như vậy.”
“Lời này là có ý gì?” Đầu lông mày của Hàn Như Liệt khẽ nhếch lên, có chút không hiểu nhìn Tuấn Tuấn.
Tuấn Tuấn và Xảo Xảo nhìn nhau cười một tiếng, chợt giải thích: “lão nhân Không Gian là chúa tể không gian, lão giả Thời Gian là chúa tể thời gian, hai người liên hợp lại chính là một thế giới. Hai cái truyền thừa chi giới trên thực tế chính là thế giới do lão nhân Không gian và lão nhân Thời Gian tự nghĩ ra, đây cũng là nguyên nhân vì sao vật thể sống cũng có thể sống ở bên trong, cây cối cũng có thể sinh trưởng.”
Xảo Xảo nói tiếp: “Vốn hai cái nhẫn này chính là một, nhưng mà sau khi lão nhân Thời Gian và lão nhân Không Gian tách ra, nhẫn cũng tách ra, là được hai chiếc nhẫn hiện tại của các ngươi.”
“Vậy phải làm thế nào mới có thể đem hai cái nhẫn này hợp lại làm một.” Mộ Chỉ Ly không nhịn được hỏi, tạo thành thế giới, cái này không khỏi quá thần kỳ đi! Nếu không phải Xảo Xảo và Tuán Tuấn sẽ không lấy chuyện của sư phụ ra để nói giỡn, nàng thật không dám tin tưởng đây là sự thật .
Vẻ mặt của Hàn Như Liệt cũng rung động, tự nghĩ ra thế giới, đó là thực lực như thế nào? Hắn hôm nay quả thực ngay cả tư cách ngưỡng vọng cũng không có, lật tay làm mây úp tay làm gió, cuối cùng hắn cũng hiểu là có ý gì rồi.
“Cái này cũng không khó, đem hai cái nhẫn đặt chung một chỗ, hướng vào bên trong rót Thời gian chi lực và Không gian chi lực là được rồi. Chỉ là năng lực hiện tại của các ngươi có hạn, không nhất định có thể thành công, trước tiên có thể thử một chút.”
Căn cứ vào lời nói của hai người, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đem hai cái nhẫn đặt ở cùng một chỗ, Mộ Chỉ Ly hướng về phía Truyền Thừa giới chỉ rót không gian chi lực vào, Hàn Như Liệt thì hướng vào Thiên Sát Cổ Giới rót thời gian chi lực vào.
Cùng với thiên lực mà hai người rót vào, hai cái nhẫn lại nhanh chóng tách ra ánh hào quang chói mắt, tia sáng này đem cả căn phòng chiếu sáng trưng. Cũng may là ở trong phòng, nếu không, không biết tia sáng này sẽ hấp dẫn bao nhiêu người tới đây.
Hai cỗ lực lượng liên tục từ hai người rót vào trong chiếc nhẫn không ngừng nghỉ, hai người cũng chú ý đến lực lượng sau khi rót vào trong đó, nó đã bắt đầu có chút chuyển biến. Mộ Chỉ Ly phát hiện Truyền Thừa chi giới bắt đầu bị ánh sáng bảy màu bao trùm lấy từng chút một. Mà trên Thiên Sát Cổ Giới thì bị một tầng ánh sáng gần như là trong suốt bao trùm….
“Đợi tia sáng này đem chiếc nhẫn hoàn toàn bao trùm là thành công rồi.” Xảo Xảo bay ở bên người Mộ Chỉ Ly lên tiếng giải thích nói.
Nghe vậy, trong mắt hai người hiện lên vẻ hiểu rõ, rất nhanh nỗ lực tăng thêm lực lượng mà hướng vào bên trong rót ….Dần dần, sắc mặt hai người đều tái nhợt, lực lượng trong cơ thể cơ hồ đều bị bọn họ lôi ra hết, chiếc nhẫn cũng bị bao trùm hơn phân nửa, chỉ cần cố gắng thêm chốc lát nữa đã có thể thành công rồi.
Nhưng mà, cho dù kiên trì một hồi như vậy cũng lộ ra vẻ cực kỳ khó khăn, mồ hôi hột to như hạt đậu rỉ ra từ trán, huyết sắc trên khuôn mặt hai người cũng từ từ tiêu tán. Lông mày Mộ Chỉ Ly nhíu chặt, nếu cứ như vậy mà thất bại thì thật sự là đáng tiếc, chỉ có thể cắn răng kiên trì.
Hai người Xảo Xảo và Tuấn Tuấn cũng khẩn trương nhìn một màn này, hy vọng có thể thành công, thời gian giống như là đã ngừng lại. Vào lúc này, giống như là trôi qua chậm chạp vô cùng.
Mộ Chỉ Ly đột nhiên buông lỏng tay ra, lực lượng của nàng đã dùng hết toàn bộ rồi, cả người đều lâm vào trạng thái thoát lực, tia sang kia chỉ còn lại khoảng cách không tới một li, nhưng mà một li này lại giống như là một cái rãnh trời khó có thể vượt qua.
Sau đó, Hàn Như Liệt cũng thu hồi tay của mình, phút chốc ngồi dưới đất, y sam khô mát lúc này đã bị thấm ướt, lực lượng trong cơ thể cũng bị biến mất hầu như không còn.
Cánh môi của Mộ Chỉ Ly nhếch lên, chợt lầm bẩm nói: “Chỉ kém một chút, đáng tiếc vẫn bị thất bại.”
Hàn Như Liệt cũng bất đắc dĩ gật đầu, “Qua ít ngày nữa thử lại một lần nữa đi, nhất định có thể thành công.” Toàn bộ đều bị quản chế bởi thực lực, tin tưởng sau này bọn họ có thể giải quyết mọi khó khăn.
Nhưng, hai người Xảo Xảo và Tuấn Tuấn đều kinh ngạc mà nhìn chiếc nhẫn, vội nói: “Thành công! Thành công!”
“Cái gì thành công?” Mộ Chỉ Ly nghi ngờ xoay đầu lại, lúc này mới phát hiện hai cái nhẫn lại đang dần dần hợp lại với nhau! Hai cái nhẫn giống như vốn là một thể, dung hợp lại cực kỳ nhanh, bộ dạng vốn là chiếc nhẫn đã biến mất……..
Một thoáng sau, chiếc nhẫn hợp lại cùng nhau đột nhiên biến thành hai tia sáng bảy màu sáp nhập vào trong mi tâm của hai người! Trên thực tế, cái này cũng không chỉ là ánh sáng bảy màu, chính là nguyên tố Thời Gian và nguyên tố Không Gian dung hợp lại, chẳng qua là màu sắc của nguyên tố Thời Gian gần như là trong suốt, cho nên chỉ nhìn thấy ánh sáng bảy màu.
Vốn là chiếc nhẫn đã biến mất không thấy gì nữa, Mộ Chỉ Ly lại phát hiện ở trong thức hải*(thức hải hay chỉ bộ não của một người thể tồn trữ toàn bộ tri thức giống như biển rộng bàn rộng) của mình có thêm một cái nhẫn bảy màu, thật sự rất thần kỳ. Linh thức vừa chạm vào chiếc nhẫn bảy màu kia,cả người Mộ Chỉ Ly đã biến mất ngay tại chỗ.
Lúc này, Mộ Chỉ Ly đã đi tới chỗ khác, trước mắt là một cái thế giới khác. Mặt trời chói trang đang nhô lên cao, vạn dặm không mây, trong không khí tràn ngập mùi cỏ xanh nhàn nhạt, nếu không phải là cái cung điện ở cách đó không xa quen thuộc như vậy, Mộ Chỉ Ly nhất định sẽ không dám tin đây là thế giới sau khi hai chiếc nhẫn dung hợp lại.
“Ly Nhi” Một giọng nói vừa tà mị lại ôn nhu truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly.
Mộ Chỉ Ly quay đầu lại, lúc này mới phát hiện Hàn Như Liệt đang đứng ở sau lưng mình cách đố không xa, chậm rãi đi về phía Hàn Như Liệt, nói: “Liệt, sao chàng cũng ở đây?”
“Ta thông qua thức hải truyền thừa chi giới tiến vào nơi này, chẳng lẽ sau khi hai chiếc nhẫn dung hợp lại ở một chỗ, chúng ta lại có thể tiến nhập vào trong cùng một không gian?” Hàn Như Liệt trầm giọng phân tích nói
“Cung điện ở đây có phải ở trong Truyền Thừa chi giới của chàng không?” Mộ Chỉ Ly chỉ vào một tòa cung điện gần như là trong suốt ở cách đó không xa hỏi.
Hàn Như Liệt khẽ gật đầu, “Không sai, dĩ vãng chỉ có thể hoạt động ở trong phạm vi phụ cận cung điện, không ngờ bây giờ không gian này lại mở rộng nhiều như vậy.”
“Vậy nhất định là đúng rồi, cung điện bảy màu này chính là ở bên trong Truyền Thừa chi giới. Tự nghĩ ra thế giới, thật sự quá thần kỳ! Thời gian ở nơi này biến đổi, hoa cỏ và cây cối biến hóa, cái gì cần cũng có.” Mộ Chỉ Ly vui vẻ nói, tầm mắt không ngừng ở chung quanh quét qua, đây chính là thế giới ở bên trong Thiên Sát Cổ Giới, quả thực chính là một phân thế giới khác!
“Đi, ta dẫn chàng đi xem dược điền của ta!” Mộ Chỉ Ly vui vẻ kéo tay Hàn Như Liệt đi tới dược điền, nơi này coi như là thế giới của hai người bọn họ!
“Được.” Trên mặt Hàn Như Liệt cũng mang theo nụ cười thỏa mãn, nhìn bộ dáng vui vẻ này của Ly Nhi, hắn cũng rất vui vẻ.