Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười, làm cho khuôn mặt bình tĩnh lạnh nhạt đã hiền hòa đi nhiều, lông mày cong cong khiến cho người ta khó mà miêu tả được vẻ đẹp đó.
Sau khi hướng Bắc Minh Hải gật đầu ra hiệu, Mộ Chỉ Ly xoay người đi xuống đài, mặc dù thua, nhưng sống lưng của nàng vẫn thẳng tắp như cũ.
Nhìn bóng lưng Mộ Chỉ Ly xoay người, trong lòng mọi người không khỏi hiện lên cảm giác khác thường, vốn bởi vì thực lực của nàng ấy chỉ ở Càn Khôn cảnh mà chê cười thì cũng dừng lại nụ cười trên mặt, đây là một nữ tử không giống người thường, từ trên người nàng ấy có thể cảm nhận được linh hồn bất khuất kia.
Trên mặt Hàn Như Liệt từ đầu đến cuối đều giữ nguyên bộ dáng tươi cười, đứng tại chỗ chờ Mộ Chỉ Ly trở lại, một phần kiên định chờ đợi như vậy khiến cho Mộ Chỉ Ly có được một cảm giác an toàn khó tả, độ cong khóe miệng cũng không tự chủ tăng thêm mấy phần.
Đứng bên cạnh Hàn Như Liệt, nhìn một trận lại một trận tỷ thí kế tiếp, sắc mặt Mộ Chỉ Ly bình thản, Hàn Như Liệt ở bên cạnh nàng săn sóc, chuyện gì cũng không là vấn đề.
Trên thực tế, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng không bình tĩnh như nàng biểu hiện, nàng bắt đầu nghĩ lại vấn đề của bản thân mình. Cảm giác không có chút lực nào để chống cự lúc trước làm cho nàng giật mình, cũng là gõ hồi chuông báo động cho nàng.
Cho tới nay, nàng đối với thực lực chiến đấu vượt cấp của mình không có nửa điểm hoài nghi, bất luận khi nào ở đâu nàng đối với mình tràn đầy tin tưởng, dù là trong mắt người khác nhân định là chuyện không thể nào, nàng cũng có thể nghịch chuyển Càn Khôn, lòng tự tin không tự giác tăng thêm.
Lòng tự tin tăng lên ngay cả chính nàng cũng chưa từng chú ý tới cũng đã phát triển đến bây giờ, mà chuyện thánh điện Hắc Ám và Bắc Minh Hải đều làm cho nàng chấn động rất lớn, loại lực lượng mạnh mẽ này căn bản là nàng không cách nào chống cự, chênh lệch thật lớn cũng không cách nào dùng tầng tầng lớp lớp thủ đoạn để đền bù.
Nàng nghĩ lại bản thân mình, quyết định xem từ đây mình nên làm như thế nào, ở nơi Chủ thế giới này nhân tài nhiều vô số, tự đại là tuyệt đối không thể, nhất định phải điều chỉnh tốt tâm tình của mình, thì mới có thể thay đổi để đối mặt với cuộc sống sau này.
Đang chú tâm suy nghĩ Mộ Chỉ Ly không một chút ý tới có không ít tầm mắt dừng lại ở trên người của nàng, ánh mắt Bắc Minh Hải nhìn về phía Mộ Chỉ Ly không che dấu có điều suy nghĩ cùng với sự thưởng thức.
Hắn nhìn thấy rất nhiều cô gái, trong đó cũng không thiếu người rất ưu tú, nhưng từ trên người bọn họ đều chưa từng thấy loại cảm giác giống Mộ Chỉ Ly, phần kiên trì và nghiêm túc của nàng quả thực hiếm thấy, coi như là dũng khí khi nàng dựa vào toàn bộ thực lực yếu ớt đó để đứng ở trên đài tỷ võ, cũng đã thắng được rất nhiều người.
Thiên nhi và Mộ Dật Thần nhìn Mộ Chỉ Ly kể từ khi sau khi trở về thì luôn cúi thấp đầu, còn tưởng rằng nàng ấy bởi vì thất bại lúc trước mà uể oải, muốn an ủi nàng một phen, nhưng tình thế trước mắt cũng bất tiện.
Chú ý tới tầm mắt hai người Thiên nhi, Hàn Như Liệt khẽ gật đầu, ý bảo hai người bọn họ sẽ không có vấn đề, thì hai người mới yên lòng. Chắc chắn hắn là người hiểu rõ Ly nhi nhất, qua nhiều năm như vậy, Ly nhi có bao nhiêu kiên cường hắn nhìn ở trong mắt, tuyệt đối không thể nào bị đánh ngã bởi sự ngăn trở nho nhỏ như vậy, trong lúc mơ hồ hắn đã đoán ra nguyên nhân Mộ Chỉ Ly trầm mặc .
Xảo Xảo vẫn hoạt bát vô cùng vào giờ phút này cũng trầm mặc ngồi bên Mộ Chỉ Ly cúi đầu trên bờ vai, vẻ mặt kia quả thực giống Mộ Chỉ Ly như đúc.
Quả thực tỷ thí hôm nay đặc sắc hơn rất nhiều so với hôm qua, hầu như mỗi cuộc tỷ thí đệ tử song phương cũng phải triền đấu thật lâu mới có thể kết thúc, cho nên mặc dù là số trận đấu ít đi, nhưng thời gian cũng không ngắn hơn hôm qua.
Cho đến thời điểm Hàn Như Liệt lần nữa ra sân tỷ thí, Mộ Chỉ Ly mới ra khỏi trạng thái trầm tư, khác với lúc trước chính là đôi đồng tử nhạt sắc như nước mùa thu càng thêm sáng ngời vài phần, phảng phất như ánh sáng đang trải rộng.
“Chủ nhân, ngài đã suy nghĩ cẩn thận rồi, Xảo Xảo trầm mặc rất vất vả.” Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly khôi phục bộ dạng dĩ vãng, Xảo Xảo vội vàng đứng lên nói.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly buồn cười véo khuôn mặt Xảo Xảo, nói: “Chỉ chút thời gian không nói lời nào đã chịu không được, ta cũng không hiểu lúc trước ta bế quan thì làm sao ngươi trải qua được nhỉ?.”
” Cái kia không giống mà!” mặt Xảo Xảo bị Mộ Chỉ Ly véo xuất hiện hai dấu đỏ, đang dần dần tiêu tán, “Hôm nay náo nhiệt như thế, không cho ta nói chuyện tất nhiên là khổ sở rồi, người không nhìn thấy tiểu ác ma đang chờ ta sao!”
Tầm mắt Mộ Chỉ Ly không tự chủ chuyển hướng Mộ Dật Thần, quả nhiên lúc này tiểu ác ma đang bay về phía Xảo Xảo, kể từ sau khi tiểu ác ma đi theo Mộ Dật Thần, thái độ Xảo Xảo đối với tiểu ác ma cũng khá hơn rất nhiều, không có chán ghét như lúc đầu, cộng thêm hiện tại trí nhớ tiểu ác ma cũng không làm sao khôi phục được, ba tiểu gia hỏa chơi đùa cũng vui vẻ.
“Được rồi, ta đây không quấy rầy ngươi, ngươi đi tìm tiểu ác ma đi.” Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ nói, nhìn Xảo Xảo cả ngày bộ dáng không buồn không lo kia, trong lòng cũng có mấy phần cảm khái.
Mộ Dật Thần chú ý tới tầm mắt Mộ Chỉ Ly biết là nàng ấy đã khôi phục, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, hướng Mộ Chỉ Ly giơ thế tay cố gắng lên, Thiên nhi lại càng không tiếng động nói: “Ngươi cố lên !”
Nhìn tất cả mọi người ủng hộ mình như vậy, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy tràn đầy lực lượng, tầm mắt không tự chủ nhìn Hàn Như Liệt trên đài tỷ võ.
Lần này thực lực đối thủ cao hơn Hàn Như Liệt một cấp bậc, nhưng Hàn Như Liệt ứng phó cũng rất thong dong, lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa tầng thứ hai khiến cho hắn như hổ thêm cánh, uy lực ngọn lửa mạnh mẽ kia căn bản không phải người bình thường có thể ngăn cản , đối phương bị uy lực của ngọn lửa làm cho không cách nào tiếp cận được, chỉ có thể chọn lựa đánh xa, song phương tỷ thí biến thành đánh giằng co, trong khoảng thời gian ngắn ai cũng không cách nào đánh bại đối phương.
Cuối cùng là vì Thiên Lực đối phương tiêu hao không còn mà chấm dứt, kết cục lần này khiến cho đám người Trọng Tôn Phong cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng rất hiển nhiên tình huống như thế quá khứ đã từng xuất hiện qua, cho nên cũng không dẫn tới dị nghị gì.
Hàn Như Liệt xuống đài đi tới dở cười dở khóc nói: “Người này một mực cách xa như vậy, ta cũng vậy không cách nào đánh gần, hao tổn thời gian lâu như vậy.”
” Tỷ thí như vậy cũng rất hiếm thấy, thật là mở rộng tầm mắt !” Mộ Chỉ Ly ra vẻ kinh ngạc cảm khái nói, đáy mắt cũng không ngăn được nụ cười.
“Lại dám cười tướng công của nàng?” Hàn Như Liệt ra vẻ cả giận nói: “Sau khi trở về xem ta trừng phạt nàng như thế nào, gần đây ngứa công của ta lại tinh tiến hơn nhiều.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly biến sắc, vội nói: “Làm sao ta có thể cười chàng được, hiểu lầm.”
Hàn Như Liệt và Thiên nhi liên tiếp thắng ba trận, không cần thiết tiến hành cuộc tỷ thí thứ tư, danh sách mười người đứng đầu tất nhiên có bọn họ, Mộ Dật Thần bởi vì tự động nhận thua cho nên cần tiến hành trận tỷ thí thứ tư, nhưng mọi người đối với hắn không có lo lắng chút nào.
Lần này Cung Tuấn Bân coi như là bỗng nhiên nổi tiếng, dẫn tới bọn người Hàn Như Liệt nói quá khứ hắn chân nhân bất lộ tướng, thế nhưng lại lĩnh ngộ thuộc tính Mộc tầng thứ hai, một đường quá quan trảm tướng tiến vào hàng ngũ mười người đứng đầu, Mặc Thiên Hoàn một trận thất bại, có thể tiến vào mười người đứng đầu hay không cũng chỉ có thể xem trận tỷ thí cuối cùng này.
Đệ tử Linh Viêm quốc khác thì tương đối đáng tiếc, thất bại hai trận bọn họ nhất định đã vô duyên mười người đứng đầu rồi, trừ Bạch Diệu ở ngoài còn có một đệ tử khác trọng thương không trị dẫn tới tử vong, những đệ tử khác tất nhiên cũng bị đả thương, cũng may cũng không trí mạng.
Nói tóm lại, lần này coi như là những hạt giống của Linh Viêm quốc biểu hiện trong chiến đấu tốt nhất, hôm nay đã có hai người thành công đạt được danh sách, còn dư lại hai người cũng có hi vọng nhất định, mặc dù có ૮ɦếƭ, còn ở trong phạm vi có thể tiếp nhận .
” Đệ tử rút được thăm số tám mời đi lên trên đài luận võ!”
Khi Giang Văn Đình nói ra, Mộ Chỉ Ly bước ra đi lên trên bục tỷ võ, khác với ba trận tỷ thí trước chính là đối thủ lần này của nàng là một nữ tử, nữ tử mặc một bộ áo màu đỏ, nhìn thấy màu đỏ này, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ hoài niệm.
Trước kia Hàn Như Liệt vẫn luôn mặc áo đỏ, chẳng qua là vào Đông Phương gia lúc này mới đổi lại áo Đông Phương gia, đổi mặc đồ màu trắng, nàng luôn cho rằng màu đỏ mặc ở trên người Hàn Như Liệt mới có hương vị.
Trên khuôn mặt vốn được cho là yêu mị của Triêu Duyệt Trúc mang theo một tia lạnh lùng, ngưng mắt nhìn Mộ Chỉ Ly, vẻ sát ý trong mắt đẹp lặng lẽ ngưng tụ, tay trong tay áo không tự chủ nắm chặt, bộ dáng kia giống như hận không được chém Gi*t Mộ Chỉ Ly tại chỗ.
Tâm tư Mộ Chỉ Ly nhạy cảm cũng bắt được sát ý trong mắt Triệu Duyệt Trúc, trong lòng hơi trầm xuống, lúc trước nàng đã từng chú ý qua tên cô gái này, nàng ta là đệ tử Trì Mân Quốc, lúc trước bọn họ chưa từng có qua lại, vì sao đối phương nhìn mình oán hận như vậy? Sát ý lạnh lẽo kia làm cho đáy lòng người phát lạnh, dường như có thâm cừu đại hận ‘*(thù sâu hận lớn’) gì. . .
” Bắt đầu tỷ thí!” Người trọng tài lên tiếng tuyên bố
Mộ Chỉ Ly hít sâu một hơi, rồi chậm rãi thở ra, ngẩng đầu lên, khuôn mặt tinh xảo cũng phủ lên một tầng lạnh lùng.
Triệu Duyệt Trúc đột nhiên bước ra một bước, Thiên Lực chấn động mạnh mẽ bỗng từ trong cơ thể tuôn ra dữ dội, trong mắt xẹt qua vẻ dữ tợn, một cái roi da màu đỏ rực xuất hiện ở trong tay.
“Vù!”
Bàn tay trắng nõn vung lên, roi dài lướt trên đường biên võ đài, một vết rách khổng lồ xuất hiện trên đài tỷ võ cứng cáp, mọi người nhìn cảm thấy rất kinh hãi.
“Huyết Linh Tiên!”
Trên roi dài, tia sáng màu máu lưu chuyển, cùng với Thiên Lực của Triệu Duyệt Trúc tuôn ra, một cỗ mùi máu tươi nồng nặc, từ trong Huyết Linh tiên đột nhiên lay động truyền ra.
Mộ Chỉ Ly nhìn Huyết Linh tiên xuất hiện trong tay Triệu Duyệt Trúc, sắc mặt đột nhiên biến đổi, trong mắt chợt hiện đầy vẻ ngưng trọng, danh tiếng Huyết Linh tiên lúc trước nàng đã từng nghe nói qua, nghe nói là một gã đệ tử ở trong thành Thiết Thạch đã đạt được, ba trận tỷ thí trước vẫn chưa từng thấy Huyết Linh tiên, không nghĩ tới lại chính mình ᴆụng phải.
Nghe nói, Huyết Linh tiên này có linh tính, hơn nữa ngâm trong máu tươi thời gian dài, trời sinh khát máu, Huyết Linh tiên vừa ra, chắc chắn uống máu, chỉ với mùi máu tươi nồng nặc kia thì có thể nhìn ra đủ, uy lực to lớn của nó vượt xa νũ кнí bình thường.
“Hôm nay, ta dùng Huyết Linh tiên hút hết máu tươi của ngươi, vì Ngao đại ca báo thù!” tay Triệu Duyệt Trúc cầm roi dài lạnh lùng nói: “Nếu Hàn Như Liệt làm ta mất đi người yêu dấu nhất, vậy ta cũng muốn cho hắn nếm thử tư vị mất đi người thương!”
Giờ khắc này, Mộ Chỉ Ly mới hiểu được hận ý Triệu Duyệt Trúc từ đâu mà đến, thì ra là nàng ta và Ngao Vũ Chấn ái mộ lẫn nhau, không trách được lấy ra Huyết Linh tiên.
Tiếp theo, tròng mắt Triệu Duyệt Trúc nổi lên những tia máu, vốn là mắt đen bị nhuộm thành đỏ, rồi sau đó thân hình kia cũng trong chốc lát hóa thành một tia sáng đỏ lướt ra, roi dài trong tay quét qua, dấu vết cây roi nhanh như chớp xuất ra từng vệt từng vệt bén nhọn, bao phủ chỗ hiểm quanh thân Mộ Chỉ Ly, trên mặt đất chấn động xuất hiện từng vệt dấu vết thật sâu, lan ra khắp nơi.
Nhưng mà, thời điểm Triệu Duyệt Trúc hung bạo lướt đến, trong lòng Mộ Chỉ Ly lại hiện lên vẻ kinh ngạc, bởi vì … hơi thở Triệu Duyệt Trúc phát tán ra lại là Trúc Cơ cảnh!
Không riêng gì Mộ Chỉ Ly, trong mắt những người khác cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, lúc trước trong một trận tỷ thí thực lực Triệu Duyệt Trúc vẫn là Nguyên Anh cảnh, sao chỉ trong khoảng thời gian ngắn thì đã rơi xuống Trúc Cơ cảnh?
Lời nói kế tiếp của Triệu Duyệt Trúc giải thích nghi hoặc trong lòng Mộ Chỉ Ly, nói: “Ta dùng máu tươi tế Huyết Linh tiên, thực lực hai người ta và ngươi không kém nhiều, như vậy chém Gi*t ngươi mới càng thêm thống khoái!”
Nghe lời nói Triệu Duyệt Trúc…, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cũng giương lên nụ cười, đệ tử Nguyên Anh cảnh nàng đối kháng chính diện còn khó khăn, chứ Trúc Cơ cảnh nàng không sợ! Ánh mắt ngưng lại, hai tay nhanh chóng tuôn ra một vòng màu sắc trắng muốt, kiếm Vị Ương đột nhiên xuất hiện ở trong tay kia, kèm theo âm thanh vù vù chấn động phát ra, dường như giờ khắc này đã chờ đợi thật lâu.
“Đinh đinh đinh!”
Đối mặt với thế công bén nhọn bực này của Triệu Duyệt Trúc đương nhiên Mộ Chỉ Ly không dám chậm trễ, kiếm Vị Ương trong tay mạnh mẽ đánh ra, xuất ra từng đường từng đường bóng kiếm, chống đỡ toàn bộ dấu vết cây roi bén nhọn kia quất xuống, trong nháy mắt, âm thanh thanh thúy của kim loại không ngừng vang dội trên đài tỷ võ, hai đạo thân ảnh giống như loại hư vô chớp động quỷ mị, mỗi một lần chạm nhau đều sẽ mang theo năng lượng kình phong vô cùng cuồng bạo.
“Phanh!”
Hai đạo thân ảnh mang theo lực hung hãn đánh nhau chính diện, chấn động cuồng mãnh ‘*(ngông cuồng + mạnh mẽ) cuốn sạch, trong đó một đạo thân ảnh trực tiếp bị đẩy ra mười mấy thước, rồi lại đạp thêm mấy bước lúc này khó khăn lắm mới ổn định thân hình, người này đương nhiên là Mộ Chỉ Ly!
Phen giao thủ trước, Mộ Chỉ Ly mơ hồ bị vây vào thế yếu, Huyết Linh tiên này uy lực quả nhiên không tầm thường, nhất là mùi máu tươi nồng nặc bên trong xen lẫn lực sát phạt mạnh mẽ không ngừng ăn mòn tâm trí của nàng, vội vàng không kịp chuẩn bị nên mới rơi vào trình trạng như vậy.
“Ngươi căn bản không thể nào ngăn cản uy lực Huyết Linh tiên của ta, xem ra ngươi nhất định sẽ chôn cùng Ngao đại ca rồi!” Nhìn Mộ Chỉ Ly bên cạnh đường biên đài tỷ võ, khóe miệng Triệu Duyệt Trúc giương lên một tia nụ cười đắc ý.
“Hiện tại chắc chắn, không khỏi quá sớm đi!” Mộ Chỉ Ly cười lạnh một tiếng, khí thế trên người nàng không hề kém Triệu Duyệt Trúc chút nào.
Huyết Linh tiên kia lai lịch bất phàm, kiếm Vị Ương của mình đồng dạng cũng không phải là vật phàm! Nhìn kiếm Vị Ương thật sâu, sắc mặt Mộ Chỉ Ly kiên định, Thiên Lực trong cơ thể điên cuồng tuôn vào kiếm Vị Ương, cùng với Thiên Lực tràn vào, ánh sáng của kiếm Vị Ương cũng càng ngày càng đậm, một đạo hào quang sáng chói xanh thẳm đột nhiên bộc phát ra.
Nhìn thấy một màn này, mọi người mới hiểu thì ra lợi kiếm Mộ Chỉ Ly trong tay cũng không đơn giản, trong tia sáng lóng lánh có chứa kiếm ý bén nhọn đã là vô cùng hiếm thấy!
” Huyết Linh tiên của ngươi uy phong đã đủ rồi, hiện tại nên đến lượt kiếm Vị Ương của ta rồi!”
Mộ Chỉ Ly cười lạnh một tiếng, nắm chặt kiếm Vị Ương, thân hình vừa động mạnh mẽ đánh tới Triệu Duyệt Trúc, ánh sáng màu xanh thẳm kia giống như ngôi sao bình thường bộc phát ra kiếm ý vô cùng mạnh mẽ, cỗ kiếm ý này dường như có thể xuyên thủng hết thảy, dũng cảm tiến tới Triệu Duyệt Trúc dữ dội đánh xuống!
“Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm pháp!”
Tiếng quát trầm thấp, đột nhiên quầng sáng màu xanh da trời truyền ra, kiếm Vị Ương đột nhiên đánh ra, hóa thành một đạo kiếm ý xanh thẳm cuồng mãnh bắn tới Triệu Duyệt Trúc!